Edit: Linhlady


Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua thời gian, đã 8 giờ, nói cách khác bọn họ chắc là sắp trở lại.


Mạc Vân Quả mới vừa nghĩ như vậy, đã thấy Long Uy cùng vài người đi đến.


Sắc mặt mấy người đều đặc biệt không tốt, đặc biệt là Long Uy, đôi mắt kia tràn ngập trầm trọng.


Hoa Hoan vừa thấy bọn họ trở lại, lập tức lại hỏi: “Thế nào?”


Trần Kha lắc đầu, dùng ánh mắt ý bảo Hoa Hoan đừng hỏi.


Hoa Hoan lại là một người sơ ý, cô ấy khong hề hiểu ánh mắt của Trần Kha, cô ấy lại quay sang nhìn Long Uy, chờ ông trả lời.


Long Uy mân khẩn môi, hắn đi đến trước mặt Mạc Vân Quả, đưa cho Mạc Vân Quả một cái trong suốt túi.


Trong suốt trong túi chỉ có một ảnh chụp, Mạc Vân Quả tiếp nhận túi, nhìn lên.


Ở trên ảnh chụp, là một cô gái bị mổ bụng, nếu chỉ là một cô gái thì thôi, nhưng đây là một cô gái đã mang thai, hơn nữa theo nhi đã thành hình, có lẽ không đến hai tháng nữa đứa bé sẽ ra đời.


Biểu tình của cô gái rất thống khổ, trên mặt toàn nước mắt, hai tay cô gái bày ra dáng vẻ dữ tợn, ngón tay cứng đờ dừng ở trên bụng của mình, giống như muốn bảo vệ đứa bé.


Nhưng mà, tất cả đều là phí công.


Ngoài vết mổ trên bụng còn có vết cào, nhìn dáng vẻ càng thêm ghê người.


Đây là tàn nhẫn cỡ nào, tàn bạo cỡ nào, tên hung thủ này cuối cùng xuất phát từ mục đícglh gì lại có thể tàn nhẫn giết hại thai phụ?


“Cô là người duy nhất sống sót dưới tay hung thủ, chúng tôi yêu cầu cô hỗ trợ.” Giọng nói của Long Uy rất nghiêm trọng, xem ra cái chết chả thai phụ này đã kích thích tới hắn.


Hắn ở trong nhành cảnh sát mấy chục năm, cũng không gặp qua hung thủ phát rồ như vậy.


Nhưng để cho hắn hối hận đó là, đến bây giờ mới thôi, bọn họ gần như không điều tra ra cái gì, thậm chí ngay cả hung thủ là nam hay nữ cũng không biết, mục đích của hung thủ là gì lại càng không tìm ra.


Thật vất vả rốt mới có một chút manh mối, lại từ cô gái này.


Long Uy chưa từng thật bại lần nào, hắn hối hận đồng thời cũng âm thầm thề, hắn nhất định phải bắt được tên hung thủ kia!


Mạc Vân Quả đem ảnh chụp đặt trên bàn, Hoa Hoan bên cạnh nhìn vào bức ảnh, mở to hai mắt nhìn, vài giây sau chạy sang một bên nôn mửa.


Từng tiếng nôn mửa đánh vào tâm của mỗi người ở đây, khiến bầu không khí càng thêm trầm trọng.


“Được.” Mạc Vân Quả đứng làm một động tác chào kiểu quân đội, đây là lời hứa của cô.


Long Uy làm như vậy cũng là có nguy hiểm, nhưng nguy hiểm so với việc có thể bắt được hung thủ, thì nhỏ bé không đáng kể.


Mạc Vân Quả trong lòng cũng có vài phần thương cảm, trẻ con là thiên sứ tốt đẹp nhất thế giới, mà một người mẹ lại là vĩ nhân vĩ đại yết ớt nhất thế giới này.


Nhưng mà, đến cùng là ai, lại phải ra tay với một thai phụ như vậy?


Tên hung thủ kia có mục đích gì, vì sao lại tàn nhẫn như vậy.


Phòng phát sóng trực tiếp lúc này cũng là một mảnh kêu gào, bất kể ở thế giới nào, thai phụ cũng là đối tượng được yêu mến, thậm chí có một vài vị diện, vì một nguyên nhân nào đó rất ít đứa bé chào đời, thai phụ càng được coi như chí bảo mà đối đãi.


Bọn họ không nghĩ tới thế nhưng sẽ thấy một màn như vậy, tàn nhẫn máu me, bọn họ thậm chí có thể thai phụ kia bẻ cong ngón tay lại có bai nhiêu hận ý với tên hung thủ kia.


Trong phòng phát sóng trực tiếp người người đều oán giận, mọi người đều kêu gào nhất định phải tìm ra hung thủ, đem hắn tử hình ngay tại chỗ!


Nhưng mà hung thủ, thật sự dễ dàng tìm được như vậy sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play