Edit: Linhlady


Mạc Dung ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, sau đó mới tiếp tục nói: “Cô là người ở vị diện cao cấp phái tới đây sao?”


Mạc Vân Quả:……


Mạc Vân Quả lắc đầu, nhưng lại cảm thấy không đúng, Đoàn Tử ở vị diện cao đẳng, cô được đoàn tử đưa tới đây hoàn thành nhiệm vụ, như vậy cũng được gọi là từ vị diện cao cấp đi?


Nghĩ đến đây, Mạc Vân Quả lại gật gật đầu.


Mạc Dung giống như cũng không để ý đến phản ứng của cô, cậu ta chỉ tiếp tục nói: “Từ trước thế giới này, là một thế giới tu tiên, căn nguyên cường đại,  cũng khiến cho cái gọi là chấp pháp giả vũ trụ chú ý.”


“Ở hai mươi năm trước xảy ra nột chuyện ngoài ý muốn, mấy chấp pháp của vì muốn trấn áp một kẻ điên nào đó, một sớm hủy diệt căn nguyên thế giới này.”


“Nhưng bọn họ không nghĩ tới đó là, cái kẻ điên này vì một cô gái bất chấp nhân quả, mạnh mẽ bảo vệ căn nguyên thế giới này, nhưng bởi vì căn nguyên thật sự bị hao tổn quá nặng, lập tức bị biến thành vị diện cấp thấp, nhưng vị diện này, lại là vị diện cao đẳng duy nhất thoát khỏi trận tai ương kia.”


Mấy câu nói đó có thể nói là sét đánh giữa trời quang, mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp chưa từng nghĩ đến, không ngờ chấp pháp giả cao cao tại thượng lại làm ra chuyện kia.


Bởi vì một thế giới cường đại, sợ sẽ nguy hại tới nơi của bọ họ?


Mạc Dung nói xong câu đó lúc sau, ánh mắt nhìn Mạc Vân Quả càng thêm ý vị thâm trường.


Cậu ta giật giật thân mình, đột nhiên hỏi: “Cô biết cô gái kia là ai sao?”


Mạc Vân Quả lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng không biết.


Mạc Dung nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Thật ra tôi cũng không biết, nhưng mà tôi biết tên cô ấy……”


Khóe miệng Mạc Dung cong lên một nụ cười tà tứ, tuy rằng rất lớn, lại một chút không phù hợp với bản chất của cậu ta.


“Cô ấy tên gọi là……” Mạc Dung tạm dừng một chút, “Mạc…… Vân…… Quả……”


Mạc Vân Quả:……


Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp: Ta thảo thảo thảo!


Mạc Vân Quả vẫn không có biểu tình gì, nhưng dường như Mạc Dung càng có hứng thú với Mạc Vân Quả hơn.


“Cô biết tôi là ai sao?” Gã đột nhiên hỏi ra một câu không đầu không đuôi.


Mạc Vân Quả gắt gao nhìn gã, hộc ra hai chữ.


“Tần Sĩ.”


Mạc Dung sung sướng cười, nhìn dáng vẻ cực kỳ vui vẻ.


“Tôi nên nói, không hổ là người con gái hắn coi trọng sao? Thông minh như vậy, khiến tôi có chút sợ hãi đấy……”


Mạc Vân Quả:……


Ở đây những người khác cùng mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp:…… Vẻ mặt mộng bức!


“Có thể nói ra làm sao cô phát hiện ta tôi không? Tôi à, rõ ràng cùng Mạc Dung dùng cùng một thân thể không phải sao?” Mạc Dung, à, không, phải nên gọi là Tần Sĩ.


“Cách thức đi đường, Mạc Dung đi theo kiểu có quy luật nhưng vô lực, bước đi của anh rất kiên định, từng bước hãm rất sâu.”


“Tư thế ngồi, Mạc Dung ngồi ở sô pha luôn thả lỏng, còn anh ngồi ở sô pha tay lại không biết đặt ở đâu.”


“Còn có cách nói chuyện, ánh mắt, sơ hở quá nhiều.”


Mạc Vân Quả rõ ràng trần thuật lý do, khiến mấy người ở đây không thể không lau mắt mà nhìn.


“Vậy cô nói xem, khi nào tôi xuất hiện.” Tần Sĩ càng thêm hứng thú.


Mạc Vân Quả thấp cúi đầu, nhìn thoáng qua hai tay đang đan vào nhau của mình: “Ở chợ bán thức ăn sau khi bị tôi vướng ngã.”


“Ha hả…… Đến thật là một người thông minh……” Tần Sĩ phá lên cười, nhìn dáng vẻ đúng thật vui vẻ.


Tần Sĩ cười cười, tươi cười liền lắng xuống.


Lần im lặng này, khiến không khí trong phòng càng đọng lại.


Tần sĩ chậm rãi giật mình thân thể của mình, tròng mắt xoay chuyển, nhìn về phía Mạc Vân Quả.


“Cho nên, cô tới chuộc tội sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play