Edit: Linhlady


Lãnh Ngạo hơi hơi cong khóe môi, nhìn qua giống như rất vui vẻ.


“Đương nhiên, con gái ngoan cũng nên chú ý một chút nhé.”


Hắn cong lưng nhặt vỏ chuối kia lên, cho dù là đã là trái cây ăn xong, vỏ chuối này vẫn tản ra một cổ thanh hương.


Tia sáng trong mắt Lãnh Ngạo càng lấp lánh hơn, nhưng hắn vẫn như cũ không nói lời nào.


Có cái này, hắn tin tưởng nhất định sẽ điều tra được rõ ràng.


“Con gái ngoan, lần sau ăn chuối cũng không nên vứt lung tung, nếu không……”


Mặc dù Lãnh Ngạo không nói xong câu kia, nhưng ai cũng hiểu được nghiêm trọng trong câu nói đó.


Lãnh Ngạo cứ như vậy cầm vỏ chuối đi khỏi đây, Mạc Vân Quả cũng không tiễn hắn thêm, vẫn luôn đứng đó nhìn theo bóng dáng kia, cho đến khi khuấn tầm mắt.


Chờ đến khi Lãnh Ngạo đi khỏi, Mạc Vân Quả đóng cửa lại, ngồi xổm xuống sờ sờ chỗ để vỏ chuối vừa rồi.


Có chút nhão dính dính.


“Ta vừa rồi cho rằng Lãnh Ngạo muốn đánh tiểu Quả Quả một trận đấy!”


“Ta cảm thấy cái tên Lãnh Ngạo kia khá lợi hại, đã ngã thành như thế rồi, mà còn có thể mặt không sắc uy hiếp người khác!”


“Hừ! Ta cũng phục độ giả vờ của hắn ta!”


“Bất quá tiểu Quả Quả cũng lợi hại, vậy mà lại có thể qua mặt hắn ném vỏ chuối xuống đất ha ha ha!”


“Nội tâm tiểu Quả Quả: Kiêu ngạo!”


“Ha ha ha! Tiểu Quả Quả có phải đang vụng trộm cười hay không?”


“Lãnh Ngạo cũng thật ngốc, hắn đi cũng không nhìn đường sao?”


“Lời của lầu trên sai rồi, ta cảm thấy là do hắn có tự tin với bản thân, dù sao đây cũng là địa bàn của hắn, chắc hẳn hắn cũng không ngờ tới, tiểu Quả Quả sẽ ném vỏ chuối ha ha ha ha!”


“Không được, ta muốn cười chết! Ha ha ha ha ha!”


“( xem thường ) không cần đem cái bụng cười phá!”


“Lêu lêu lêu ~”


Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp, tâm tình của của cô hiện tại cũng không hề vui vẻ như phòng phát sóng trực tiếp nói.


Cô ngồi ở trên giường cọ sát ngón tay, vẫn luôn có cảm giác nhão dính.


“Các ngươi cảm thấy, Lãnh Ngạo có thể phát hiện ra nguồn gốc vỏ chuối không?”


Mạc Vân Quả ở trong đầu hỏi mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp.


“Hả? Tiểu Quả Quả lời này là có ý tứ gì?”


“Nguồn gốc của vỏ chuối không phải từ chuối sao?”


“Đúng vậy, đem chuối ăn không phải dư lại vỏ chuối sao?”


“Luôn cảm thấy chúng ta đang tham gia cuộc chiến đo chỉ sô thông minh, trước mắt lầu trên dẫn đầu!”


“( mồ hôi lạnh ) cho nên lời này của tiểu Quả Quả có hàm ý gì?”


“Thôi, các ngươi vẫn luôn nhìn phòng phát sóng trực tiếp, chẳng lẽ không có phát hiện tiểu Quả Quả căn bản không có ăn chuối sao? Như vậy vấn đề đó là, chuối là từ đâu tới?”


“Càng nghĩ càng thấy ớn!”


“A a a a! Khóc chít chít, không cần khinh bỉ chỉ số thông minh của người ta, hu hu hu……”


Mạc Vân Quả gật đầu nói: “Ừm, vỏ chuối là trước đây ăn, ở động phủ của ta, động phủ có thể giữ tươi, cho nên vẫn luôn đều vẫn duy trì trạng thái hoàn hảo. Ta cũng vừa nghĩ tới bên trong có vỏ chuối.”


“Thiếu chút nữa quên tiểu Quả Quả còn có động phủ 233333333333”


“Ai, tiểu Quả Quả hiện tại chính là đại phú hào, khóc chít chít, ta ôm tiểu cá khô không dám nói lời nào.”


“Khóc chít chít, tiểu Quả Quả khi nào mới có thể lên tới cấp mười vậy, ta thật tưởng cùng tiểu Quả Quả đổi đồ vật a!”


“Hiện tại trọng điểm căn bản không phải cái này đi?”


“Đúng đúng đúng, nói trở lại trọng  điên đi!”


“Ta cảm thấy Lãnh Ngạo có lẽ phát hiện ra gì đó rồi đi?”


“Ta cũng cảm thấy, Lãnh Ngạo hẳn không thông minh đến vậy đi?”


“( xem thường ) ngạo mạn mà không thông minh? Vậy ai thông minh?”


“╮(╯▽╰)╭ tiểu Quả Quả thông minh nhất ~”


Mạc Vân Quả:……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play