Edit: Linhlady


Bên này, Mạc Vân Quả ăn cực kỳ vui vẻ, tuy rằng đối tượng nhiệm vụ ngay trước mắt, nhưng không có vỏ chuối, tất cả đều pà mây trôi.


Cho nên, hiện tại quan trọng nhất hẳn là ăn......


Một bữa cơm ăn gần một giờ mới khó khăn lắm dừng lại, Mạc Vân Quả sờ sờ bụng no căng, xoa xoa miệng.


Ừ...... Hương vị nhà hàng này không tồi.


Trong cả quá trình này Mạc Dung vẫn luôn nửa híp mắt nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, bởi vì khuôn mặt hai người đều cực phẩm, không ít người đi vào nhà hàng, mong muốn tiếp xúc gần với mỹ nhân.


Sinh ý của cửa hàng cũng tốt chưa từng thấy, người xếp hàng để vào cũng thành hàng dài.


Cuối cùng, chủ tiệm còn miễn phí hóa đơn của cô và Mạc Dung, chỉ hy vọng sau này cô có thể ghé thăm cửa hàng nhiều hơn.


Mạc Vân Quả:...... Lần đầu tiên biết loại chỗ tốt này.


Mạc Dung: Nhàm chán......


"Thật chờ mong Mạc Dung va chạm với Mạc Vân Quả tạo ra tia lửa gì gì đó?"


"Ha hả, có thể chạm vào ra tia lửa gì đây? Một người lạnh lùng không thích nói chuyện như tiểu Quả Quả, một người đến nói chuyện cũng lười......"


"Ai, tia lửa không có, thì có ngọn lửa đi?"


"Hai người ngồi ở cùng nhau thực đẹp mắt có tính không là ngọn lửa không?"


"【 hình ảnh 】 xem! Ta chụp hình!"


"Lầu trên thật là nhân tài 6666666666"


"Không biết vì sao, ta lại muốn thấy ba nam chủ còn lại."


"Chính là tham lam, dâm dục, tham ăn sao ~"


"Hắc hắc, ta cá dâm dục nhất định thật...... Hắc hắc hắc!"


Mạc Vân Quả:...... Nhìn không thấy......


Mạc Vân Quả đứng lên chuẩn bị rời khỏi nơi này, lúc đi qua Mạc Dung lại bị cậu ta nắm cổ tay.


Tay Mạc Dung cũng không tính là lớn, hằng năm lười vận động, cho nên nhìn thật gầy.


Mạc Vân Quả cúi đầu nhìn thoáng qua tay Mạc Dung, có thể nhìn thấy rõ mạch máu lưu động trên tay cậu ta.


Ngón tay trắng nõn sạch sẽ, khớp tay rõ ràng, nhìn qua nhu nhược bất kham.


Mạc Dung nhàn nhạt giương mắt nhìn Mạc Vân Quả nói: "Mang tôi đi tìm Lãnh Ngạo."


Mạc Vân Quả:......


Mạc Vân Quả ném tay Mạc Dung ra, đồng thời nói: "Anh có thể tự đi tìm hắn."


Mạc Dung cong cong khóe môi nói: "Tôi lười động."


Mạc Vân Quả:...... Thật là một cái lý do tốt.


"Anh có thể gọi taxi đi." Mạc Vân Quả còn nói thêm.


"Tôi lười đi đường." Mạc Dung trả lời, ngữ khí của cậu ta trước sau đều lười biếng.


Mạc Vân Quả:......


"Ta cũng lười động." Mạc Vân Quả trả lời, chíng xác, cô cũng không muốn vận động, dù sao cũng mới ăn no!


Mạc Dung cong cong khóe môi, biên đọ so với trước kia càng lớn hơn.


"Phải không? Nhưng tôi lại nghe Lãnh Ngạo nói, trên giường cô rất hiếu động đấy ~"


Mạc Vân Quả:......


Thật chất Lãnh Ngạo không hề nói cho Mạc Dung, y theo sự tự phụ của Lãnh Ngạo làm sao có thể nói cho Mạc Dung loại quan hệ này của hai người?


Mạc Dung sở dĩ nói như vậy, nhất thời cũng là sở thích tà ác mà thôi.


Loại sở thích tà ác này, rất lâu rồi cậu ta không có hứng thú.


Mạc Dung xem như hiểu biết Mạc Vân Quả trước kia, lúc ấy cô, cũng không phải là như bây giờ đâu......


Cô đã từng, có dáng vẻ nữ nhân kiều mị, đâu giống hiện tại, một khuôn mặt lạnh nhạt lại có chút thuần tịnh.


Mạc Dung nhiều năm không bị kích phát tò mò như vậy bậy giờ bị Mạc Vân Quả kích hoạt rồi.


Nhưng mà chân tướng lại là, gần đây Mạc Dung có phân tích lý luận thời không, có thể nói là nhập ma, hiện giờ nhìn thấy Mạc Vân Quả khác thường như vậy, không khỏi hoài nghi có phải có người đánh vỡ thời không, đi tới thế giới này hay không......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play