Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả ngoan ngoãn ngồi ở chỗ kia, cũng không phát biểu cái gì, an an tĩnh tĩnh, giống như không tồn tại.

Ở trong mắt mọi người, phu nhân không chỉ lạnh lùng hơn trước, mà còn càng thêm an tĩnh.

Mà lúc này Mạc Vân Quả, lại đang nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói chuyện phiếm, ngẫu nhiên chen vào hai câu.

“Ai nha, cái hội nghị thật buồn tẻ, còn không bằng nhìn béo Quả Quả nhà ta ăn cái gì đâu!”

“Tiểu Quả Quả nhà ta đã không còn mập nữa!”

“A, lại nói tiếp, tiểu Quả Quả, lần trước ở thế giới kia có phải thân thể ngươi có vấn đề gì không?”

“ Đúng vậy đúng vậy, bằng không sao lại ăn nhiều như vậy?”

Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, ở trong đầu nói: “Đoàn Tử nói tinh thần lực đệ nhị của ta thức tỉnh.”

“ Hừm, chưa từng nghe qua chuyện thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị lại ăn uống nhiều như vậy nha.”

“ Hưm, nói, đại gia, thế giới của ngươi có người thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị rồi sao? Dù sao thế giới của ta cũng không có.”

“Trả lời vấn đề của lầu trên, thức tỉnh tinh thầb lực đệ nhị đương nhiên sẽ không thể trở nên ăn không ngừng như vậy, nhưng phải dưới tiền đề, đó là thân thể đủ sức chịu đựng sự cường thế của tinh thần lực.”

“Từ từ, ta có điểm ngốc, có người nào đó có thể phổ cập giúp một người ngốc nghếch là ta, xem tinh thần lực là cái gì không!”

“Cái này nói như thế nào đây…… Có chút phức tạp, tỷ như có vài thế giới cho rằng tinh thần lực là ý niệm, có nơi cho rằng là linh hồn, hoặc là đồ vật lung tung rối loạn, nhưng nói ngắn lại, đó là tinh thần lực là độc nhất vô nhị, một người chỉ có một loại tinh thần lực.”

“Nhưng mà, trên thế giới này còn tồn tại một loại khác người, bọn họ lấy phương thức nào đí, thức tỉnh loại tinh thần lực thứ hai, tự xưng là tinh thần lực đệ nhị.”

“Nếu nói, tinh thần lực là căn nguyên của người, như vậy tinh thần lực đệ nhị đó là căn nguyên trung căn nguyên.”

“Ai, tóm lại là một loại tồn tại phức tạp.”

“Tuy rằng vẫn có điểm ngốc, nhưng mà! Không hiểu ra sao cả!”

“Đồng ý lầu trên 23333333333333”

“Chúng ta chỉ cần biết rằng rất lợi hại là xong 2333333333333333”

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói như vậy, trong lòng cũng đối với tinh thần lực đệ nhị hiểu đôi phần.

“Mặc kệ nói như thế nào, tiểu Quả Quả nhà ta chính là lợi hại, hắc hắc hắc! Ta muốn là người đầu tiên ôm đùi tiểu Quả Quả nhànta, chờ đến khi tiểu Quả Quả nhà tanđi vào vị diện chả ta, ta liền…… Hắc hắc hắc!”

“…… Lầu trên ngươi thật đáng khinh!”

“Ngươi làm sao biết được tiểu Quả Quả nhà ta nhất định sẽ đi tới vị diện kia của ngươi, hừ hừ hừ!”

“Trực giác!”

“ Tối cho một câu trực giác, tấm tắc, chờ mong chờ mong ~”

“Ai, hội nghị thật sự thật nhàm chán, tiểu Quả Quả tới xướng một bài hát đi.”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả tỏ vẻ, sẽ không ca hát.

Lần này, phòng phát sóng trực tiếp càng thêm hăng hái.

Sẽ không ca hát tốt thôi! Sẽ không ca hát người xướng ra tới mới càng chơi tốt! Đặc biệt là tiểu Quả Quả nhà ta,  khẳng định càng “Dễ nghe”! (~ ̄▽ ̄)~

Vì thế, phòng phát sóng trực tiếp xoát ra liên tiếp câu “Ca hát! ( ̄3 ̄)a”, còn có không ít người xoát lễ vật cho Mạc Vân Quả, phòng phát sóng trực tiếp lại có một phen náo nhiệt.

Mạc Vân Quả:…… Không phát hiện, ừm…… Không phát hiện.

Mạc Vân Quả coi như làm không phát hiện, sau đó đám người phòng phát sóng trực tiếp lại bắt đầu giúp Mạc Vân Quả tìm các loại ca từ, cuối cùng, bài《 hai lão hổ 》 vinh hạnh bị tuyển chọn.

Mạc Vân Quả:…… Hai lão hổ……

Mà bên kia, cũng không biết là cố ý hay vô tình, Khúc Viêm ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, khóe miệng cũng ý cười mang theo một tia ý vị không rõ……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play