Cố Thiển Vũ nhìn Hàn Hi Triệt gương mặt anh tuấn mặt đẹp trai, cô nhếch miệng.

Ngươi nói một thiếu niên rất đẹp trai, vì mao nhân phẩm cặn bã như thế? Biết rõ nguyên chủ thích hắn, vì ích lợi của mình còn để nguyên chủ xấu hổ làm một cái bóng đèn.

"Giống như trước đây?" Cố Thiển Vũ giả ngu: "Loại nào a? Lại nói, tôi đều đã minh bạch, sao có thể làm chuyện gì cũng không có phát sinh đâu?"

"Tôi đối với cậu không có tình yêu nam nữ, tôi chỉ là đem cậu trở thành muội muội." Hàn Hi Triệt nhàn nhạt mở miệng.

Đối với loại lý luận muội muội, Cố Thiển Vũ rất im lặng.

Một lời không hợp nam chính liền nhận muội muội, Cố Thiển Vũ thật muốn nói, nhà ngươi là mở siêu thị muội muội? Muốn nhiều như vậy muội muội làm gì? Nấu cháo uống a?

Trên thế giới khổ bức nhất chuyện là, ta thật chân tâm thật ý để ngươi làm cha hài nhi hắn, ngươi lại chỉ cần làm cậu hài nhi hắn.

Cố Thiển Vũ mặt không thay đổi mở miệng: "Trong nhà của tôi ca ca rất nhiều, không cần ca ca, chỉ thiếu một bạn trai."

Hàn Hi Triệt không lạnh không nhạt mở miệng: "Cậu là một cô gái tốt."

Cố Thiển Vũ cười nhạo, kịch bản này, lại bắt đầu phát thẻ người tốt cho cô.

"Cậu nếu biết tôi là một cô gái tốt, cậu vì cái gì không thích tôi?" Cố Thiển Vũ mắt liếc Hàn Hi Triệt: "Hay là nói... Cậu thích cô gái hư?"

Hàn Hi Triệt tựa hồ có chút phiền chán Cố Thiển Vũ dạng này dây dưa, hắn hơi hơi nhíu mày một hồi.

"Tôi hôm nay gọi cậu tới không phải nói cho cậu chuyện này, tôi là muốn nói cho cậu, chúng ta còn có thể giống như trước đây, một khối ăn cơm, đi thư viện, xem phim, tôi rất thích cảm giác đi cùng với cậu." Hàn Hi Triệt mở miệng.

Cố Thiển Vũ:? (﹁﹁)

Ha ha, nói nửa ngày còn không phải là vì An Tử Tuyên tìm đến cô!

Hàn Hi Triệt sở dĩ tại ở trên người cô con pháo thí này lãng phí thời gian, lại là lý luận muội muội, lại phát thẻ người tốt cho cô, đơn giản chính là muốn tiếp tục dùng cô tiếp cận An Tử Tuyên.

Sách, cái Tư Mã Chiêu chi tâm, thật coi người khác đều là kẻ ngu a?

Cố Thiển Vũ biểu thị, cự tuyệt bị lợi dụng, cự tuyệt làm bà mai.

"Thật có lỗi, tôi cảm thấy cùng cậu ở cùng một chỗ phi thường không thoải mái." Cố Thiển Vũ ha ha một tiếng.

"Cái gì?" Hàn Hi Triệt có chút hoài nghi mình nghe thấy.

Cố Thiển Vũ cũng mặc kệ Hàn Hi Triệt có phải thật nghe thấy hay không có nghe thấy, lại lặp lại 1 lần.

"Tôi không quá tin tưởng chia tay còn có thể làm bằng hữu, sợ rằng chúng ta không có cùng một chỗ, tôi cũng cảm thấy phi thường khó chịu." Cố Thiển Vũ nói.

Hàn Hi Triệt môi mỏng hé mở: "Tôi cảm thấy tôi đã đem lời nói rõ ràng ra, chỉ cần cậu điều tiết tốt tâm tình của mình, chúng ta liền có thể giống như trước đây ở chung."

Cố Thiển Vũ: "......"

Emma, Hàn Hi Triệt lời này có ý tứ là, bọn họ không thể giống như trước đây ở chung, toàn bộ đều do cô không có điều tiết hảo tâm thái?

Lão nương vì mao muốn điều tiết tâm tính? Lão nương liền không muốn làm Hồng Nương giúp ngươi, giúp ngươi câu An Tử Tuyên!

Đối với Hàn Hi Triệt loại người lấy bản thân làm trung tâm, Cố Thiển Vũ chỉ cần tiễn hắn một chữ, cút!

"Tôi điều tiết không được tâm tình của mình! Tôi quá mẹ nó yêu cậu, yêu cậu đến không khoảng cách nào tự kềm chế, yêu cậu yêu đến mỗi ngày cầm hình của cậu các loại ý nghĩ kỳ quái." Cố Thiển Vũ cố ý buồn nôn Hàn Hi Triệt.

Hàn Hi Triệt híp một chút con mắt, đáy mắt lướt qua một tia ghét bỏ.

"Bất kể như thế nào, cậu mau chóng điều tiết tốt tâm tình của mình, tôi hôm nào hẹn cậu ăn cơm." Hàn Hi Triệt chịu đựng chán ghét đối với Cố Thiển Vũ nói.

Cố Thiển Vũ: "......"

Mẹ trứng, gia hỏa này nghe không hiểu tiếng người a?

"Ha ha." Cố Thiển Vũ giật giật khóe miệng: "Nếu như cậu nhất định phải hẹn tôi, kia liền đáp ứng tôi thổ lộ, nếu không tôi không hẹn."

Hàn Hi Triệt trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên một tia không kiên nhẫn, bất quá rất nhanh hắn liền khôi phục bình tĩnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play