Hôm nay là ngày con gái của thương gia họ Tần được tiến cung, một thương gia nổi tiếng về gấm lụa cung cấp cho hoàng cung. Số là nữ tử Tần Di Hân lọt vào mắt xanh của Hoàng Thái Hậu, bà ưng ý nên đã ban hôn cho nàng với Lục Vương gia, Lục Vương gia là con thứ sáu của hoàng đế trong số mười hai người con trai và là con thứ hai của Hiền Phi, một phi tần chẳng may qua đời vì bệnh lạ.

Lục Vương gia từ nhỏ lớn lên dưới bàn tay chăm sóc của Hoàng Thái Hậu, Hoàng Thái Hậu rất thương Lục Vương, đến chọn phi bà cũng đích thân chọn. Lục Vương không có ý kiến trong chuyện này, lão phật gia cũng không chần chừ gì mà sai thái giám truyền lệnh đến nhà họ Tần rước Tần Di Hân vào vương phủ.

Tần Di Hân mặc y phục đỏ, khăn che phủ đầu, chiếc kiệu tám người khiêng cùng mười hai binh lính thác tùng, ngồi cùng nàng trên kiệu là tiểu A hoàng Lệ nhi.

Chiếc kiệu lắc lư khăn che của tân nương tử, Tần Di Hân hạ đôi mắt, nàng chưa từng gặp qua Lục Vương, lại càng chưa từng có chút cảm tình nào với Lục Vương, phận là nữ nhi chuyện hôn sự cha mẹ đặt đâu phải ngồi đó hơn nữa còn là thánh chí ban hôn, nàng vốn dĩ không thể kháng chỉ, có không muốn cũng buộc lòng phải chấp nhận.

Trên đường đến Vương Phủ đột nhiên có nhiều lá trúc rơi xuống, bụi bặm cũng bay khắp. Những người khiêng kiệu và binh lính nheo mắt lại vì bụi, lúc đã hết bụi thì bọn họ chợt phải ngạc nhiên.

Một nữ nhân mặc hắc y đứng chắn ngang đằng trước, góc nghiêng nhìn nửa phần dung mạo, mái tóc phất lên trước làn gió thổi đến. A hoàng bước xuống kiệu, cô nhìn nữ nhân kia thì nói:

"Nhà ngươi mau tránh ra, có biết đây là kiệu của ai không hả?"Nữ nhân cong khóe miệng, gương mặt từ từ quay lại. A hoàng mở to mắt, mọi người đều mở to mắt:

"Chuyện gì thế này?" A hoàng không dám tin những gì mình đang thấy.

Bên trong kiệu Tần Di Hân chợt lên tiếng: "Lệ nhi, ai đang ở ngoài đó vậy?"

Tần Di Hân nói xong nhưng lại không nghe một lời đáp nào từ Lệ nhi, nàng cảm thấy lạ định vén màng lên xem, nhưng chiếc kiệu bất chợt bị thả xuống.

Tần Di Hân cảm thấy bất an, đã xảy ra chuyện gì đó rồi? Nàng sợ hãi, lúc này lại không dám vén màng. Chiếc màng màu đỏ được gió thổi nhẹ, Di Hân nhìn thấy bóng dáng của một hắc y, hàng lông mày lá liễu của nàng khẽ nhíu.

"Sộc" Máu đỏ từ thanh kiếm sắc bén nhỏ xuống từng giọt, từng giọt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play