Thích.

Lòng như bị cái gì tấn công, tùng tùng 2 tiếng, chính xác không sai đập vào tim cô.

Trong mơ màng, mặt anh hiện lên ánh chói trong thế giới của cô, như là ánh sáng óng ánh xuyên vào tim cô, dấy lên từng cơn sóng, lòng không thể nào khống chế được.

Trời đất rung chuyển.

Ánh sáng này như muốn nổ tung cô.

Cô thích Mộ Nguyệt Sâm!

Não càng không rõ, tim ngược lại trở nên rõ ràng, mấy ngày nay vì anh mà khó chịu, vì anh mất hồn, vì anh ăn không ngon, cũng ngủ không yên.

Thì ra cô thích anh!

Ngẩng đầu lên, môi hồng từ từ hướng về phía anh.

Rất xấu hổ.

Rất cẩn thận.

Lòng Mộ Nguyệt Sâm vui mừng điên cuồng, mắt như vì sao sáng giữa đêm, bộc phát ra ánh sáng rạng rỡ.

Anh không đọc, dù cho đôi môi đỏ mê người của cô ở trong gang tấc.

Anh muốn đợi cô chủ động hôn.

Chỉ có vậy, mới có đủ chứng cứ chứng minh nha đầu này thích hắn.

Lúc này hô hấp trở nên nóng hơn.

Gió đêm thối loạn tóc họ, nhưng không thổi bay được tình ý trong tim.

Môi, cách anh chỉ 1 tầng hô hấp.

Hạ Băng Khuynh đột nhiên ngừng lại.

1 âm thanh không hài lòng chui vào tim cô.

Cô nghĩ đến anh có phụ nữ rồi, điều này như 1 gáo nước lạnh tạt vào con tim nóng của cô, lạnh đến chua xót, lạnh đến đau khổ.

Cô thất vọng từ môi anh rời đi.

Thích thì sao, cô không thể chấp nhận nam nhân đã có phụ nữ khác, bọn họ không thể có bắt đầu, cũng không có kết quả.

Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày.

Chỉ chút nữa là cô hôn môi anh, tại sao lại ngừng rồi rời đi?

Thấy cô lúc thì bĩu môi, lúc thở dài, lúc thì buồn bã, biểu tình cực kỳ rối loạn.

Anh bị tức đến ói máu.

Não cô rốt cuộc đang nghĩ gì, thích hay không, câu hỏi này cần rối rắm vậy sao?

Không lẽ cô nhớ đến Mộ Nguyệt Bạch?

Lòng nổi lên ngọn lửa, môi mỏng mạnh mẽ áp xuống, hung hăng hôn lên môi đang bĩu của cô, chiếm đoạt như đang trừng phạt.

Hạ Băng Khuynh bị động cho anh hôn.

Tay lớn xoa lên eo thon của cô.

Cơ thể yêu kiều bị anh áp xuống ghế.

Tất cả như bị mất khống chế.

Tim Hạ Băng Khuynh có chút hoảng, chân trong không trung đá loạn, trong hỗn loạn, cô 1 chân đá lên tường.

Chỉ nghe “bộp---” 1 tiếng, ghế gỗ lật ngược.

Mà họ đang ngồi trên ghế bị ngã theo, té xuống đất, môi còn đang hôn nhau, bị đập 1 cái, răng đập lên môi của đối phương.

Đau.

Mùi máu từ từ lan ra khắp miệng.

Cũng không phân biệt được là máu của ai.

Mộ Nguyệt Sâm bị cô áp dưới thân là thịt đệm, anh kéo cô ra, sờ sờ môi, tay toàn là máu.

Mà Hạ Băng Khuynh cũng không tốt hơn nhiêu, miệng cô bị va chạm đến nát.

Mộ Nguyệt Sâm không kiên nhẫn nhìn cô gái dưới thân đã gây họa còn kêu lớn, thật muốn bóp chết cô.

Không khí hoàn toàn bị phá tan.

Hít 1 hơi sâu, anh ôm cô từ đất lên.

Nha đầu này nhất định là khắc tinh của anh!

Trên đường, Hạ Băng Khuynh nằm trên đùi anh, đã ngủ say rồi.

Mộ Nguyệt Sâm tưởng cô uống nhiều, anh không biết cô bị người bỏ thuốc mê vào rượu, sẽ khiến người khác trong thời gian ngắn tâm trí rối loạn, bộ dạng như uống say., sẽ không bị người khác nghi ngờ, ngày hôm sau cái gì cũng không nhớ.

Mộ gia.

Mộ Nguyệt Sâm dừng xe trước cửa, ôm cô xuống xe.

Lúc vào nhà, mấy nữ hầu thấy họ.

Lên lầu, mở cửa phòng cô, mở đèn, nhẹ đặt cô xuống giường, cởi giày cao gót, vô nhà vệ sinh lấy thau nước, từ chút lau đi trang điểm trên mặt cô, khuôn mặt nhỏ vốn thanh lệ thoát tục lại xuất hiện.

- -------- ----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play