“Phù---” Dựa lên cửa, cô thở phào 1 hơi, nếu nói lúc nãy cô tức giận k bằng nói cô cố ý làm ra như v.
Sự tình chứng minh hiệu quả vẫn có.
Nghe kĩ bên ngoài hình như k có tiếng động r.
Chắc từ bỏ r!
Miệng khẽ cười, đến bên cửa sổ đẩy mở ra, gió ấm nóng thổi vào mặt cô khiến cô thoải mái.
Đứng 1 lúc thì Trác Tùy Hàng mang hành lý lên.
“Cơm tối chuẩn bị xong r, nửa tiếng sau có thể dùng.” Trác Tùy Hàng cười ôn nhu với cô.
“Cảm ơn!” Hạ Băng Khuynh cảm ơn nhận hành lý nghĩ nghĩ liền hỏi, “Mộ Nguyệt Sâm ngủ phòng nào?”
Trác Tùy Hàng nghe xong cười, “Băng Khuynh cô quan tâm tổng tài như v sẽ khiến tôi hiểu lầm đó!”
Mặt nhỏ của Hạ Băng Khuynh lộ ra sự quẫn bách, “Quên đi, quên đi, tùy anh ta ở phòng nào, tôi có chút mệt muốn ngủ, k ăn cơm tối nữa.”
“V tôi để lại 1 phòng trong bếp, nếu ngủ dậy đói có thể xuống ăn!”
“Cũng tốt!”
“V tôi đi trc!”
Trác Tùy Hàng rời phòng.
Hạ Băng Khuynh đóng cửa đem quần áo trong hành lý treo lên tủ, sau đó lấy 1 bộ trong đó để lên giường đi vào nhà tắm.
Nằm trong bồn tắm matxa, cô dựa ng nhắm mắt dưỡng thần.
Bên trong phòng tắm dần lan ra hơi nước, hơi nước bay trong không khí bị tách ra thành những nhân tử nhỏ tầng tầng dao động nhìn như là sương mù dày đặc buổi sáng sớm ở trong rừng.
Chắc là vì mệt thật nên cô cứ thế ngủ đi, suy nghĩ dần tan rã, bay xa.
Cửa k biết từ lúc nào mở ra.
Một thân ảnh đi vào.
Cao to mà thon dài.
Anh nhẹ đóng cửa lại đi đến bên bồn tắm, cong lưng nhìn cô gái trong bồn, đứng thẳng lưng, bắt đầu cởi áo sau đó là quần dài.
“Ding---” Dây nịch phát ra tiếng khẽ.
Hạ Băng Khuynh tỉnh lại, trong không gian yên tĩnh phát ra tiếng kim loại đụng chạm thì đáng sợ cỡ nào.
Như là mặt hồ yên ổn bị ném đá xuống.
Cô mở to mắt.
Chui vào mắt là đùi của ng đàn ông, nhìn lên trên 1 chút.
Chấn động đến mở to mắt, mặt, lập tức đỏ ửng.
Nhanh chóng ngẩng đầu né tránh thứ k nên nhìn, cô nhìn thấy khuôn mặt đẹp bị hơi nước cho mất.
“Mộ Nguyệt Sâm!”
Điên cuồng thét lên, Hạ Băng Khuynh lấy xà bông ở bên ném vào ng anh.
Như sớm biết đc cô sẽ phát điên, anh rất nhẹ nhàng né đi, bước chân về trc 1 bước, 1 chân vào bồn tắm.
Mộ Nguyệt Sâm ngồi xuống, tay để bên mép bồn tắm, “Uh, gọi tôi s?”
“” Hạ Băng Khuynh cạn lời.
Thật biết diễn!
Cô áp chế muốn động tay vào anh, thực tế nên xúc động ng bị thiệt tuyệt đối k fai anh, chỉ nói về sức của nam và nữ thôi cũng biết cô k thể thắng đc.
Mà còn là 2 ng k mặc đồ.
Ng đàn ông khác cô k chắc nhưng Mộ Nguyệt Sâm nhất định làm bậy.
Cô bình tĩnh lại di chuyển về hướng khăn tắm, vừa cảnh giác hỏi, “Anh vào bằng cách nào?”
Rõ ràng đã khóa cửa r.
“Đây là phòng của chúng ta, tôi muốn vào tự nhiên sẽ vào đc.” Mộ Nguyệt Sâm k bỏ qa động tác nhỏ của cô, anh giả bộ k thấy dùng tay chạm vào chơi với cánh hoa hồng.
- -------- ----------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT