Tên ngốc cũng biết đồ ăn sáng do Mộ Nguyệt Sâm chuẩn bị.

Vì dù là nguyên liệu hay khẩu vị đều là Hạ Băng Khuynh thích.

Đến trong canh k lấy hành cũng là thói quen của cô.

Tiểu tiết này ngoài Mộ Nguyệt Sâm ra, chắc thế giới này k ai hiểu hơn nữa.

“Băng Khuynh, đừng v mà, Băng Khuynh Băng Khuynh”

Hạ Vân Khuynh càng nắm càng chặt, căn bản k chút ý buông tay: “Chị biết e chịu khổ bên ngoài, mang tí đồ ăn sáng cho e thì s? Ăn chút cũng đâu mất miếng thịt nào! E ăn có dinh dưỡng tí mới tốt!”

Hạ Băng Khuynh mặt k biểu cảm: “Sẽ k mất miếng thịt nào, nhưng e ăn ngán r!”

Cuối cùng thẻ phòng trở lại tay của Hạ Băng Khuynh.

Thẻ k quá dày nhưng cào vào tay vẫn có cảm giác đau.

“ Băng Khuynh”

Hạ Băng Khuynh hít sâu 1 hơi, nhìn mắt chị đỏ lên, có chút k nhẫn tâm: “Cho c cũng vô dụng, dùng hết năm e lại đi”

Quý Tu nói với cô r, nếu chuyện đại học đã giải quyết xong, hôm nay liền có thể rời đi”

Đi đâu cô chưa quyết định nhưng nhất dịnh k ở lại tp S.

Tin đột nhiên như sét đánh 2 ng phụ nữ còn lại.

“Cậu/e phải đi?”

Hạ Vân Khuynh và Tiêu Nhân đồng thanh hỏi.

“Uhm” Hạ Băng Khuynh gật đầu: “E chưa tốt nghiệp, cần đi học thêm”

Hạ Vân Khuynh cố gắng tiêu hóa tin này, thật sự bắt đầu đau lòng r: “Có thể k đi k, tp S là tp lớn, muốn học ở đây cũng đc!”

“Lời này c có thể nói với hung thủ, họ có thẻ đợi k? Sắp qa tết r, các ng k giết ng đc k?”

Hạ Băng Khuynh nói hiển nhiên áp bức.

Vì tâm trạng của cô luôn rất rất phiền não.

Từ khi Hạ Vân Khuynh nói đến đứa con, cô k cách nào duy trì bình tĩnh.

Miệng Hạ Vân Khuynh thành chữ O, lời chưa nói hết nhưng cuối cùng im lặng k nói nữa.

Hạ Băng Khuynh quay đầu, nhìn Tiêu Nhân mặt khó tin nhìn mình “ Băng Khuynh”

Khó chấp nhận nhất là rời xa.

“Tớ k muốn cậu đi” Tiêu Nhân chạy qa, ôm vai Hạ Băng Khuynh, nũng nịu vô lại” Tớ còn chưa ngủ đủ cậu, k cho cậu đi!”

Lần này đi, ai biết sẽ lại có phải là 1 lần 2 năm nữa?

700 mấy ngày đêm hơn, ngày tháng k có bạn bè bên cạnh thật khó sống.

Hạ Băng Khuynh nhún vai, muốn thể hiện mình thả lỏng 1 tí, vừa muốn nói chuông cửa vang lên.

Giờ này cách thời gian hẹn ăn với thầy Quý rất xa, k fai thầy.

Cô bước nhanh ra mở cửa, vừa mở cửa, liền thấy 1 mảng đỏ.

Một đóa hồng lớn bên trên còn có sương sớm, nhiều đến k thấy ng cầm nó, k chút phòng bị xông vào tầm mắt cô.

Mùi thơm đã bắt đầu lan tràn khắp không khí chui vào trong lòng.

Đóa hồng lớn còn tươi v là lần đầu Hạ Băng Khuynh thấy.

Cô nhìn chắc k fai 99 đóa, đến 999 đóa cũng có.

“Phiền nhường đường” Ng tặng hoa cuối cùng cũng lên tiếng, từ sau lộ ra khuôn mặt.

Là 1 ng cực kỳ trẻ, là anh shipper giao hoa.

Anh cực kỳ dùng sức cầm đóa hoa, đứng ở cửa đánh giá 1 cái, mắt nhìn lướt qa Hạ Vân Khuynh, Tiêu Nhân, còn có Hạ Băng Khuynh, kính cẩn nói: “Xin hỏi, các vị ai là angela?”

Sr mọi người do dạo này truyện ít người đọc quá nên bên công ty đang xem xét lại =((

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play