Hạ Băng Khuynh nhìn sang bên, biểu cảm Mộ Nguyệt Sâm trầm lạnh, như là có đám mây che giấu đỉnh núi, khiến ng khác nhìn k rõ cảnh vật.
“Phụt---” 1 tiếng cười, phá tan không khí kì lạ.
Tiêu Nhân che miệng nói: “Ngại quá, nhưng tôi thực sự nhịn k nổi, nhật ký này là thiếu nữ 18 tuổi viết chứ gì, mà tam thiếu s có thể dính đến từ thiên thần, tam thiếu càng thích hợp hơn tính từ nhị lang thần hơn!”
“”
Không khí nghiêm túc lần nữa bị chọc cười.
Hạ Băng Khuynh thở nhẹ, “Tiêu Nhân, dẹp cái lỗ trong não cậu đi.”
“Não tớ rất bình thường, gần đây trong phim ảnh nhị lang thần đc tạo hình quá trời uy vũ cao lạnh!” Tiêu Nhân k phục nói.
“Đc r, uống nước của cậu đi!” Hạ Băng Khuynh xua tay, k cãi với cô nếu k sẽ k bao h thoát đc chỉ chìm sâu vào trong đáy lỗ đó.
Nói xong với Tiêu Nhân cô quay qa nhìn Quý Tu: “Nội dung trc đó của nhật ký có nhắc đến cô ấy là ai k?”
“Nội dung trc đó tôi k coi, phía sau phát hiện tên của tam thiếu mới bị hấp dẫn, rất hiển nhiên trc khi quản lý Thái vào cty đã quen tam thiếu, mà có mục đích mới vào cty, cô ấy ở đây là ai chứ? Đến h vẫn là câu đố. Tôi có 1 suy nghĩ lớn gan là cô ấy trong nhật kí chính là hacker giúp quản lý Thái hack hệ thống.” Quý Tu khách quan phân tích.
“Đc v, rất có khả năng,” Tiêu Nhân cực kỳ ủng hộ lí luận của ng đàn ông của mình, “K fai quản lý Thái đó đã từng là sv trao đổi của Mỹ sao, kĩ thuật của Mỹ phát triển, hệ thống của tam thiếu cũng nhờ cty kĩ thuật Mỹ làm, có thể ng đó là bạn học của quản lý Thái ở trường, vừa là cao thủ hacker, v thì mọi thứ đều đúng rồi!”
Cô nói câu nào cũng có lí.
“Nhưng làm s giải thích, cao thủ hacker cách nửa cái địa cầu quen biết Mộ Nguyệt Sâm?” Hạ Băng Khuynh hỏi.
“Có thể---” Tiêu Nhân sờ cằm, “Người Mỹ đó kiếp trc là tình nhân của tam thiếu, bây h chuyển kiếp đầu thai, từ lúc mới sinh đã k ngừng mơ đc anh, nên cuối cùng k thể k đi tìm, trong sự sắp xếp của vận mệnh tự nhiên cô lại mua cuốn tạp chí tài chính, cuối cùng nhìn thấy đc nam nhân trong mơ của mình!”
Mới đầu là đoán mò nhưng đến cuối cùng giọng liền to lên.
Tất cả mọi ng đều ngây người!
Sau đó k ai nguyện ý thảo luận tiếp với Tiêu Nhân.
“Thầy Quý nếu theo thầy đoán thì có thể nói người đó vẫn chìm trong nước, trốn trong chỗ tối là một sự uy hiếp tiềm tàng?”
“Nói thật tôi cũng k biết nhưng hi vọng sau này sẽ k có chuyện gì.” Quý Tu k dám nói bậy.
“Nhưng---, đây cũng tính là nguy hiểm tiềm tàng còn quá khủng bố nữa.”
“E có thể nghĩ là kết cục của quản lý Thái quá đáng sợ khiến ng khác k dám tiếp tục.”
Hạ Băng Khuynh lo lắng mím môi.
Trc mắt chỉ muốn đi tìm ng đó, tỉ lệ tìm đc k cao, khoan đừng nói đã qua mấy ngày rồi vết tích sớm đã bị xóa sạch, với lại vụ án của quản lý Thái mới vừa kết thúc nên ng đó nhất định sẽ trốn kĩ trc.
Cô gật đầu quyết định k nghĩ nữa, “Uhm, hi vọng là v!”
Quý Tu nhìn Mộ Nguyệt Sâm luôn k nói chuyện, hỏi: “Tam thiếu anh nhớ đc gì rồi à?”
“K có” Mộ Nguyệt Sâm lắc đầu, “Tôi chỉ đang nghĩ, mê lực của tôi lại lớn như v, cũng quá khổ não rồi?”
Miệng anh nhếch lên.
Hạ Băng Khuynh khinh bỉ nhìn.
“K cần biết nói thế nào, chuyện này cũng kết thúc r.” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.
- -------- ----------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT