“Em gái đừng trốn ---” Mặt Cố Quân Thụy có ý cười khó che giấu, quay người qua: “Băng Khuynh, anh cảm thấy liên quan vấn đề này, thật sự có thể thảo luận sâu hơn 1 tí.”
Hạ Băng Khuynh giả bộ k nghe, kéo tủ lạnh ra.
Lưng đối với họ, biểu cảm cô cứng nhắc.
Ài, s lại để lại dấu vết đó trên ng Mộ Nguyệt Sâm.
Bây h chỉ muốn đào 1 lỗ chôn mình vào trong đó.
Nghĩ đến vừa nãy mặt kiên định nói 2 ng thanh bạch, kết quả chớp mắt cái tự tát vào mặt mình, cô có cảm giác k muốn sống, Cố Quân Thụy nhất định cảm thấy cô đặc biệt giả tạo.
Cố Quân Thụy ngồi trên sofa quay mặt thẳng lại, tay đẩy Mộ Nguyệt Sâm 1 cái, nhếch mày với anh: “Đc đó ng ae, nhanh như v đã ăn đc r.”
“Theo phản ứng của e gái, tớ có thể nói chắc chắn Nguyệt Sâm 80% là cưỡng bức!” Quản Dung Khiêm áp giọng xuống, phân tích đầy kinh nghiệm.
“K fai chứ---” Ôn Nhã Liên thấp giọng: “Nguyệt Sâm của chúng ta k fai ng như v.”
Cố Quân Thụy và Quản Dung Khiêm tự nhiên đồng thanh đáp anh: “Nguyệt Sâm của chúng ta chính là ng như v!”
“V Nguyệt Sâm cậu tự nói, rốt cuộc cô ấy tự nguyện hay cậu ép?” Ôn Nhã Liên vẫn k tin.
Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm có chút k tự nhiên, lạnh lùng nhả 2 chữ: “Ồn ào!”
“Nhìn xem, nhìn xem---” Cố Quân Thụy chỉ má anh.
“Trời ơi trời ơi, ng ae cậu có bao nhiêu đói khát, cưỡng bức cô gái nhà ngta sẽ ghét cậu đó, s k khống chế đc mình v?” Ôn Nhã Liên k biết nên cười hay nên tức.
Quản Dung Khiêm cực kỳ “có ý tốt” giải thích cho m.n, “Nhịn lâu quá đó mà, Nguyệt Sâm dù s cũng k fai Liễu Hạ Huệ, cô nam quả nữ, em gái Băng Khuynh lại mang vẻ đẹp khiến ng khác muốn phạm tội như v, k xuống tay mới lạ!”
“Hì hì, thế nào, rất thoải mái chứ!” Cố Quân Thụy biểu cảm tà mị nhếch mày lên.
Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng liếc anh 1 cái.
“Khục khục---” Khương Viên dùng sức ho mấy cái, cô chỉ mấy ng đàn ông trc mặt: “Nhìn đạo đức của các ng đi, phiền có chút lòng thương cảm đc k, em gái Băng Khuynh có thể nói là cơ thể hoàn toàn bị hủy hoại bởi tên cầm thú này r, s còn dám lấy ra trêu.”
“Nói thật, k fai e đố kỵ chứ!” Cố Quân Thụy suy đoán.
“Haha tôi đố kỵ---” Khương Viên cười điên cường, sau đó biểu cảm lập tức thay đổi, nghiêm túc nhìn Mộ Nguyệt Sâm: “Lão nương muốn ngủ với anh như v, anh lại đi cưỡng bức em gái Băng Khuynh, Mộ Nguyệt Sâm, anh thật quá hỗn đản! Tôi nói anh k thể thay đổi khẩu vị 1 chút sao, trên thế giới này có bao nhiêu là hoa thơm cỏ lạ!”
Quản Dung Khiêm lập tức cười bò lên bàn, đưa ngón tay cái lên với Khương Viên: “Khương mỹ nữ, anh thích thẳng thắn như e! Nữ trung hào kiệt!”
Mộ Nguyệt Sâm k có hứng thú nói chuyện với bà điên Khương Viên, tự mình bấm mở tv.
“Nữ vương đại nhân, e luôn thẳng thắn như v, thật sự khiến bọn anh cảm thấy áp lực!” Cố Quân Thụy phóng điện với cô.
Khương Viên k quan tâm sự tán tỉnh của Cố Quân Thụy, cong lưng gõ lên chân của Mộ Nguyệt Sâm: “Còn có cái này, muốn theo đuổi lại em gái Băng Khuynh, mới làm ra đúng k?”
“Ít quản chuyện bao đồng!” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói 1 câu, mắt nhìn TV, lười di chuyển.
“Chắc tôi nên nói với e gái tốt của mình, chân ng nào đó k gãy.” Khương Viên cúi thấp đầu, dùng tay che mặt, lén nói.
Ánh mắt Mộ Nguyệt Sâm lập tức chuyển sang mặt Khương Viên.
Những ng khác lộ biểu cảm k thể tin đc.
“K fai chứ, giả à---” Quản Dung Khiêm như phát hiện ra sinh vật lạ nhìn chân của Mộ Nguyệt Sâm.
- -------- ----------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT