3 ng đàn ông sau khi nghe xong câu uhm, nhìn nhau 1 lúc, sau đó liền nghe Ôn Nhã Liên nghi ngờ nói: “K lẽ, Mộ Nguyệt Sâm gãy là cái chân thứ 3?”

Hạ Băng Khuynh “”

Họ nói như v, tự nhiên Hạ Băng Khuynh thật sự hi vọng cái anh gãy là “chân thứ 3”, như v sẽ k có chuyện xảy ra ở nhà vệ sinh lúc nãy.

Thật sự điên mất.

“Phụt----” Khương Viên cực kỳ k nể mặt cười ra tiếng: “Vì Băng Khuynh mà gãy, thì thật sự có khả năng là cái chân thứ 3.”

Cô dùng đôi cao gót đạp lên mặt gỗ mắc tiền, bộ dạng uyển chuyện, cuối cùng ngồi lên sofa, lúc nào cũng để lộ phong thái nữ vương, “A ta đâu?”

“Chắc vẫn còn trong nhà vệ sinh.”

Hạ Băng Khuynh lan man nói, não xuất hiện hình ảnh Mộ Nguyệt Sâm đang dọn dẹp chiến trường, tim đập thình thịch, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Cô có thể cảm nhận đc sự ngọt ngào sau ái hoan trong không khí.

Nên cô lập tức quay ng, kéo màn cửa ra, cũng mở lớn cửa sổ ra.

Gió lạnh thổi vào, như là con dao như v khiến cô lạnh thấu tim.

Hạ Băng Khuynh k chút phòng bị hắt xì 1 cái, nhưng vẫn k chịu đóng cửa sổ.

Lúc quay ng, liền thấy mấy ng dùng ánh mắt như nhìn quái vật đánh giá cô.

“Băng Khuynh, e nóng?” Khương Viên có chút k chắc chắn.

Hạ Băng Khuynh k có lựa chọn khác, chỉ có thể gật đầu: “Đúng v, đúng v, nóng quá, a, hắt xì---”

Lại hắt xì 1 cái, chấn động đến lồng ngực.

Hạ Băng Khuynh đi qa 1 bên, dùng tay làm quạt quạt cho mình, vừa thở từng hơi ra khói, vừa nói: “Hôm nay rất nóng, rất nóng, mọi ng k thấy s?”

Nói xong cô tự cảm thấy chột dạ, k dám nhìn bất kì ai trong bọn họ.

Mở to mắt nói dối, đều là Mộ Nguyệt Sâm hại.

“Bọn anh k nóng” Ôn Nhã Liên lắc đầu, cực kỳ thân thiết nhìn Hạ Băng Khuynh: “Nếu e nóng, hay là cởi áo ngoài ra?”

Cởi áo ngoài ra s Hạ Băng Khuynh sắp chịu k nổi r, trong lòng khóc k ra nước mắt, nhưng bên ngoài vẫn từ từ cởi áo ngoài mỏng manh của mình tra trc những ánh mắt thân thiết đó.

Cô thật sự muốn chửi thề.

Nhưng k thể.

Vì bên trong cô chỉ mặt 1 cái áo T-shirt trắng mỏng, bên dưới trừ đôi dép bông đi trong nhà giữ ấm 1 chút, đến cái quần lông hồng mặc ở nhà cũng k thể kháng cự nổi gió lạnh từng cơn ở sau lưng thổi đến.

“Băng Khuynh, k nóng chứ?” Khương Viên nhìn máy điều hòa trong nhà, “Hay là tắt nó đi”

“K k k!” Hạ Băng Khuynh sắp điên r, trực tiếp chạy đến bên máy.

Nếu ai đến tắt, cô sẽ liều mạng với ng đó!

“Thật k nóng nữa?”

“K nóng, cũng k lạnh, vừa đúng nhiệt độ” Hạ Băng Khuynh răng đang run rẩy, cô nghi ngờ bản thân rất nhanh sẽ cắn fai lưỡi mình.

Nếu v, thì chết thật oan huhuhu.

“Nguyệt Sâm s chưa ra?” Quản Dung Khiêm đứng dậy, muốn đi với: “Tôi đi kêu cậu ta.”

Hạ Băng Khuynh gấp gáp chạy qa, chắn trc phòng ngủ, “K cần đâu! Chừng nào anh ấy muốn ra tự nhiên sẽ ra.”

“Cậu ta có thể tự ra s? K thể, gãy xương r.”

Lời nói gãy chân thứ 3 lúc nãy đương nhiên là đùa, Quản Dung Khiêm vẫn cho lo cho thương thế của Mộ Nguyệt Sâm.

Anh vòng qa Hạ Băng Khuynh, sắp đẩy cửa ra.

Hạ Băng Khuynh đột nhiên đưa tay, 2 tay nắm chặt nắm cửa, chết cũng k cho anh vào.

Vì bây h trong nhà vệ sinh sẽ có cảnh gì, cô hoàn toàn k biết chắc.

Nếu để những ng này vào, cô cảm thấy bản thân thật sự k thể tiếp tục sống ở tp này nữa.

Chỉ nghĩ thôi đã thấy k đc, chịu k nổi!

“E làm s v?” Quản Dung Khiêm k hiểu nhìn cô, đùa nói: “E k fai muốn trc cưỡng dâm sau đó giết Mộ Nguyệt Sâm chứ, bên trong là hiện trường, cho nên k để bọn anh vào?”

Trc cưỡng sau giết.

Nội tâm Hạ Băng Khuynh lớn tiếng la: Bị cưỡng là tôi aaaaaaaaaa!

Cô ủy khuất chớp mắt: “Quản đại ca, k lẽ e ở trong tim a là ng như v?”

Quản Dung Khiêm đối mặt với khuôn mặt ủy khuất đột nhiên của cô, có chút k hiểu: “Hả?”

“Thực ra k cho các anh vào, là có nguyên nhân.”

“Nguyên nhân gì?”

“Mộ Nguyệt Sâm à thực ra anh ta anh ta”

“Anh ta thế nào?” Cố Quân Thụy cũng đứng dậy đi qa, có chút gấp.

Họ thấy Hạ Băng Khuynh luôn chặn lại, liền cảm thấy có thể bệnh tình của Mộ Nguyệt Sâm rất nặng, muốn nhanh gặp anh hơn.

“Anh ấy” Hạ Băng Khuynh nhắm mắt, cắn răng, chỉ có thể bịa ra: “Thực ra thói quen sinh hoạt cá nhân của Mộ Nguyệt Sâm k tốt, thích ném đồ lung tung, bên trong phòng dưới giường ngủ có quần lót mặc nửa tháng chưa giặt, còn có móng tay móng chân lung tung, e sợ mọi ng vào, sẽ bị xỉu mất!”

Mọi ng đều mắt chữ A miệng chữ O.

3 ng đàn ông nhìn nhau----

Quen Mộ Nguyệt Sâm lâu v, chưa nghe qa anh có mấy bệnh này?

Hạ Băng Khuynh sợ họ k tin, còn rất dùng sức gật đầu: “Là thật đó, e k gạt mọi ng!”

Kết quả sau khi nói xong câu này, cô lập tức cảm nhận đc luồg khí lạnh sau lưng, nhanh chóng khiến mắt cô mở to.

“Fk?” Mộ Nguyệt Sâm lành lạnh nói, đứng ở sau lưng cô.

- -------- ----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play