“Chào, Trác ---, đại ca*.” Hạ Băng Khuynh phân vân giữa giọng thư ký Trác và Trác đại ca, vẫn chọn gọi là Trác đại ca.
*thiệt ra mình cũng phân vân nên dịch là đại ca hay là anh Trác, tại đại ca bên việt thì nghe giang hồ quá, bên trungxưng đại ca là kiểu thân thuộc á, mà dịch anh Trác thì bên việt nghe xa lạ quá, nên mình dịch đại ca
Đến nhà ngta ăn sáng chùa, vẫn nên gọi đại ca hay hơn.
Trác Tùy Hàng cười ôn hòa, nhường đường nói:”2 ng vào đi!”
Mộ Nguyệt Sâm cùng Hạ Băng Khuynh đi vào.
Hạ Băng Khuynh tùy ý nhìn lướt 1 vòng, hoàn toàn là nhà của trai thẳng, màu lạnh, trang trí đơn giản, k chút đồ trang trí, cả không gian đều mang đến cho ng khác cảm giác gọn gàng thoải mái.
“Cơm sáng đang làm, 2 ng ngồi chờ, sẽ xong nhanh thôi!” Trác Tùy Hàng có chút hoang mang.
Làm cơm k fai thế mạnh của anh. Bt trừ khi mẹ lâu lâu đến ăn, bếp dường như k đc chạm đến.
“Trác đại ca, nếu a k biết làm đồ ăn sáng, để Mộ Nguyệt Sâm đi đi, anh ấy biết!” Hạ Băng Khuynh cười híp mắt kiến nghị.
Mộ Nguyệt Sâm mặt k biểu cảm, từ trên mặt k thấy đc a đang nghĩ gì.
Trác Tùy Hàng cười khan 1 tiếng, sắc mặt uyển chuyển, trán chảy mồ hôi lạnh: “Tôi cảm thấy hay thôi đi, tôi làm chắc cũng ăn đc.”
Kêu tổng tài làm cho anh ăn, a k có phúc phận đó!
Mộ Nguyệt Sâm như là đại gia v, bước lớn lướt qa họ, đi đến bếp.
Hạ Băng Khuynh cxung qa đó ngồi.
“Bing bing bong bong ---”
Bếp truyền đến tiếng động.
“Trác đại ca k fai oán hận anh sâu quá, tức đến phá bếp chứ!” Hạ Băng Khuynh nhỏ tiếng nói với Mộ Nguyệt Sâm.
Sau đó, cô liền nhận đc ánh mắt lạnh của Mộ Nguyệt Sâm.
“Ầm---, bing bong ---, bộp---”
Lại 1 loạt tiếng động, như là có gì đổ vỡ, có bị nổ.
Mắt Mộ Nguyệt Sâm nhíu lại.
Rốt cuộc là làm gì bên trong v?
Anh k biết thư kí của mình lại hậu đậu như v.
Hạ Băng Khuynh rướn cổ về hướng bếp: “Chúng ta xác định k vào coi?”
“Sẽ ra thôi!” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nói.
“Tôi chính là sợ a ấy k ra đc, anh nghe tiếng đc, anh cảm thấy bữa sáng ăn đc k.” Hạ Băng Khuynh áp thấp giọng nói.
Mộ Nguyệt Sâm k nói.
Mắt cũng nhìn hướng bếp, nghĩ, hay là đi xem thử.
Lúc họ chuẩn bị đứng lên, Trác Tùy Hàng bưng bữa sáng ra.
“Trác đại ca, k s chứ!” Hạ Băng Khuynh đi lên trc nhìn anh từ trên xuống.
“Bếp xảy ra chuyện ngoài ý muốn, k s!” Trác Tùy Hàng thản nhiên đáp, để đồ ăn lên bàn.
Mộ Nguyệt Sâm nhìn đồ ăn 1 cái, biến sắc, bánh mì bị đen, chiên trứng thành xào trứng, còn chưa chín, chỉ có sữa là k có vấn đề, nhưng sữa chỉ cần đổ ra từ hộp, tên ngốc cũng có thể làm.
Hạ Băng Khuynh trái lương tâm bình luận: “Nhìn k cũng khá ngon, tuy chỉ thiếu 1 chút, cảm ơn Trác đại ca, v e k khách khí.”
Cô cầm dao nĩa lên, cắt miếng trứng k biết là chiên hay xào, bỏ vào miệng, cắn 1 cái, cô nhịn k đc muốn ói ra.
Trời ơi, s mặn v!
“K ngon s?” Trác Tùy Hàng hỏi, cực kỳ khó xử.
Mộ Nguyệt Sâm xoa mi tâm: “Trác Tùy Hàng trí tuệ cậu k đặt vào công việc à, k biết nấu đồ ăn sáng, s k nói trong đth.”
“Tôi có thể liều chết nói câu thật lòng không?” Trác Tùy Hàng bất lực.
“Nói đi!” Mộ Nguyệt Sâm xua tay, rất độ lượng đồng ý.
“Vì a k cho tôi cơ hội trực tiếp cúp máy, nếu tôi gọi lại, theo tính của tổng tài, tôi còn thấy đc mặt trời s?” Trác Tùy Hàng cực kỳ bất lực nói thật.
Sr mọi ng dạo này hơi bận xí nên update thời gian hơi lung tung =((
- -------- ----------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT