Từng từ lạnh lùng, như là những cục đá nhảy ra từ miệng anh, đập vào trái tim của Hạ Băng Khuynh.

Mộ Nguyệt Sâm nói xong, quay ng đi, lưng thẳng như bút chì.

Để cô đứng tại chỗ 1 mình, miệng hơi mếu, gió lạnh k ngừng tràn vào, thổi vào trong cơ thể, khiến lục phủ ngũ tạng đều đông lạnh.

“Tiểu thư?” Tiếp tân ks cuối cùng đã chú ý đến Hạ Băng Khuynh, liền chạy qa: “Tối nhiệt độ hạ thấp, có cần vào trong mới ngây ng tiếp k?”

Hạ thấp r?

Gió lạnh thổi qua, có chút lạnh thật.

Ha Hạ Băng Khuynh vô thức đưa tay lên, chạm vào vai mình, vẫn có chút hơi ấm.

Nhưng tay lại đau nhức, ng cũng đi vào ks, cô vẫn cảm thấy lạnh.

Dứt khoát khoan lên lầu, cô đứng ở máy sưởi trung tâm k đi.

Gió nóng từng đợt thổi đến, dùng hết sức thổi vào mặt cô, cơ thể cô.

Nhưng, vẫn lạnh.

Hạ Băng Khuynh bất lực hạ tay xuống, nhún vai đứng giữa sảnh.

Loại lạnh này, xuất phát từ tim, nhưng 1 con dao nhỏ, k ngừng đâm vào xương cốt cô, khiến răng cô run rẩy.

Lạnh quá, lạnh quá

Lúc nãy tiếp tân nói k sai, thật sự, bắt đầu hạ nhiệt độ r.

Hôm sau.

Hạ Băng Khuynh tỉnh dậy, nằm trên giường nghĩ, đến lúc tìm hiểu rõ hung thủ đó r.

Đứng dậy, soi gương, lại bi thương phát hiện ảo ảnh trong gương có 2 quầng thăm đen lớn trên mắt.

Thoáng nhìn, như là gấu trúc.

Nhìn kĩ như là gấu trúc đc vẽ thêm quầng thâm, hiệu quả của quầng thâm còn hữu hiệu hơn là vẽ mắt nữa.

Cô bất lực thở dài, nằm bò trên gương đấu tranh mấy giây, chân như đang đập ruồi dậm mấy cái, nghĩ cứ thế mà xuống v.

Nhưng thực tế trong tim lại có 1 âm thanh---

Xấu như v, ra ngoài chắc chắn sẽ bị chê?

Còn ai chê, thì cô k muốn nghĩ sâu.

Quay ng về phòng, tìm trong vali, mới phát hiện bb cream dùng hết r.

Ng lúc xui xẻo thật sự rất xui.

Cô trầm mặc mấy giây, lấy đth nhắn tin cho Tiêu Nhân---

“Giang hồ cứu nạn, mang hộp trang điểm của cậu đến ks tớ!”

Tiêu Nhân đóng phim cả đêm, đang chuẩn bị tìm chỗ ngủ bù, thấy tin của Hạ Băng Khuynh, lập tức kêu tài xế quay đầu, đến ks.

Lúc Hạ Băng Khuynh mở cửa tí nữa là bị dọa ngốc: “Cậu cậu cậu---”

Đồ dạ quang, còn mang theo khăn mỏng dài (mấy cái khăn thời cổ đại hay kiểu để trên tay á mọi ng, tiên nữ sth), tóc xoăn xõa ra, môi đỏ, đây là Tiêu Nhân s?

“Cậu cái gì mà cậu, chưa thấy Nhiếp Tiểu Tình kinh diễm bao h s?” Tiêu Nhân đẩy cô 1 cái, trực tiếp xông vào phòng, k đợi Hạ Băng Khuynh mở miệng, đã chủ động nằm lên giường lớn mềm mại.

Hạ Băng Khuynh: “Cậu muốn làm gì?”

“Vốn muốn coi có gian phu k, nhưng nhìn cái giường, liền nhịn k đc muốn ngủ nó!” Tiêu Nhân ngáp 1 cái, ẩn hiện cũng có quầng thâm: “Đừng ồn tớ, hộp trang điểm ở tủ gần cửa, muốn làm gì làm.”

Hạ Băng Khuynh cuối cùng cũng thấy đc cảnh giây trc còn nói chuyện, giây sau đã ngủ say.

Tốc độ đi vào giấc ngủ cô Tiêu Nhân quả thật nên vào kỉ lục guiness.

K quá 0.01s.

Mà lần này lại kì lạ k hỏi đến Quý Tu.

Xem ra thật sự mệt như chó r.

Nghề diễn viên, hào nhoáng, tiền cũng đến nhanh.

- -------- ----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play