Nhìn đôi môi nhỏ mềm mại gần trong gang tấc, anh rất muốn hôn 1 cái.

Hạ Băng Khuynh cảnh giác nhìn ra ý đồ của anh, liền liều mạng lùi về sau: “Mộ Nguyệt Sâm, anh lại muốn bắt nạt tôi, anh còn vậy tôi thật sự nói cho anh rể biết đó.”

Cô gấp đến mang Mộ Cẩm Đình ra nói, nhưng tên này thật sự không sợ ai.

“Nha đầu em đúng là người ác đi cáo trạng trước, là ai nhân lúc tôi ngủ sờ ngực tôi, xuống tay với tôi trước, “ Lúc Mộ Nguyệt Sâm nói, ôm eo cô lăn 1 vòng, để cô áp ở trên, lần nữa lại gần: “Nha đầu, lửa này là em thắp lên.”

“Tôi tôi không phải cố ý đâu!” Hạ Băng Khuynh thật sự có khổ không thể nói.

Ai biết là nơi đó chứ, cô hoàn toàn không nghĩ qua.

Mộ Nguyệt Sâm tự nhiên biết cô vô ý, nha đầu này như tờ giấy trắng, nhưng cô dù vô ý chạm anh 2 cái, đối với anh mà nói, còn hấp dẫn hơn những cô gái kinh nghiệm đầy mình phong tình vạn chủng đến trêu chọc anh.

“Em nói không là không sao? Ngực là bị em làm ướt, em còn có gì muốn giảo biện.” Nhéo mũi cô, giọng anh còn thêm mê ly.

Oan quá!

Không phải như vậy!

“Tôi không liếm anh, thật là không như anh nghĩ.” Hạ Băng Khuynh gấp gáp giải thích, nhưng giải thích này thật sự quá bất lực.

“Không sao, em tập kích tôi cũng không phải lần đầu, nếu em muốn, tôi có thể---” Mộ Nguyệt Sâm cố ý kéo dài, trêu đến mặt cô đỏ đến muốn đứng dậy, mới nhả ra 4 chữ: “Giúp em 1 tay!”

Hạ Băng Khuynh sắp xấu hổ chết rồi, cô không có hơi đâu chửi lại: “Giúp cái đầu anh, ai cần anh giúp, anh dậy đi, nếu dám làm gì tôi, tôi đánh chết anh.”

Cô quơ quơ nắm đấm, giả bộ dạng rất lợi hại.

Cô kiên định không muốn làm chuyện đó với anh.

Ánh mắt Mộ Nguyệt Sâm mang theo ý cười dịu dàng, cắn lên nắm đấm của cô, lật người thả cô ra, từ giường đứng dậy.

Chuyện đó, nếu cô không đồng ý, anh tuyệt đối không ép cô.

“Mộ Nguyệt Sâm, anh tuổi chó à, vậy mà cắn người---” Hạ Băng Khuynh nhìn vết răng trên tay, mặt khó chịu.

Mộ Nguyệt Sâm cong người dùng tay trỏ xoa lên môi mềm mại của cô: “Lần sau em cắn tôi ở đâu, tôi liền cắn lại ở đó!”

Nói xong, mắt nhìn ngực còn chưa khô hoàn toàn 1 cái, đứng dậy vào phòng tắm.

Hạ Băng Khuynh mơ hồ chớp mắt 2 cái, lúc hiểu lời anh, mặt đỏ có thể búng ra máu.

“Mộ Nguyệt Sâm, anh là đại biển thái---”

Cô ngồi bên nhà vệ sinh la lên, vừa hay nhìn thấy anh cởi sơ mi xuống, eo có 2 đường như người cá cực kỳ hấp dẫn, cô bịt miệng lại, lập tức quay về giường.

Lúc cô tắm, cô không dám chui ra nữa.

Chiều.

Hạ Băng Khuynh bị Mộ Nguyệt Sâm bắt lên công ty.

Vì nghỉ dưỡng ở căn hộ, trường nghỉ 2 ngày, vốn anh đi họp, cô tự mình kêu xe về Mộ gia lại được, dù sao cũng phải về lại đó.

Nhưng anh không cho cô về, mang cô lên công ty.

Nam nhân này quả thật là bạo quân thống trị mà.

Đến công ty, anh đi đường riêng đến phòng làm việc.

Mộ Nguyệt Sâm không thích đông người, bình thường căn bản đều đi đường riêng này, rất ít đi bên đại sảnh, vì vậy ngoài cao cấp, nhân viên bình thường khó gặp, tự nhiên, cũng càng thêm thần bí.

“Em ở đây đợi, họp xong cỡ 2h, không được chạy bậy, nghe không!” Mộ Nguyệt Sâm dặn dò nói.

Hạ Băng Khuynh ngầng đầu, thám tỉnh hỏi anh: “Nếu có chuyện gấp rời đi, anh sẽ giận không?”

- -------- ----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play