Đá xong, cô lập tức chạy qa bên Quý Tu, trốn bên ng anh.
“Shhh----” Mộ Nguyệt Sâm bị đá bất ngờ, đau đến cong lưng, nhìn cô dính bên ng Quý Tu, mắt liền nổi lửa: “Nha đầu chết tiết, qa đây cho tôi”
“Qua gì chứ, Mộ Nguyệt Sâm, phiền anh tỉnh táo tí, chúng ta đến tìm manh mối!” Hạ Băng Khuynh thay đổi thái độ ấu trĩ đá ng lúc này, nói chuyện 8 phần nghiêm túc.
Quý Tu nhìn nhìn, bất lực lắc đầu.
“Hạ Băng Khuynh, tôi đếm đến 3, tốt nhất qua đây đầu hàng!” Mộ Nguyệt Sâm nhìn qa, ngực cô sắp chạm vào tạm Quý Tu, nội tâm liền nóng nảy.
Thời gian đã đến nay, chia tay 2 năm, anh vẫn k chịu nổi việc có thân mật với đàn ông khác.
Hạ Băng Khuynh lè lưỡi với anh, làm mặt quỷ!
Trán Mộ Nguyệt Sâm nổi gân xanh, bước lớn đi qa.
“Đc r, đừng náo nữa” Quý Tu k thể k đứng chắn cho cô: “ Băng Khuynh đc coi là 1 nửa đứa trẻ lớn, k lẽ tam thiếu a cũng v?”
Ý trong lời là, nếu anh tiếp tục, coi như thừa nhận mình ấu trĩ.
Mộ Nguyệt Sâm tự nhiên k nhận.
Anh chậm rãi thu lại tâm trạng, lùi mấy bước.
Hạ Băng Khuynh cũng k tiếp tục khiêu khích.
Mấy ng lại chuyên tâm tìm manh mối, k tiếp tục “đấu đá” nữa.
Hạ Băng Khuynh đi về trc mấy bước, lấy khăn giấy trong túi ra, rút 1 tờ, lấy bút lông lên coi kĩ.
Vì chuyện cái ghế, những cái bút nhìn có vẻ bt, ở trong mắt cô trở nên k bt nữa.
Chân động 1 cái, đột nhiên dưới chân cảm thấy khác thường, hình như đạp lên gì đó.
Là gì?
Phản ứng có điều kiện, cô liền muốn lấy chân ra.
“Đừng động---” Đột nhiên Quý Tu lên tiếng, mắt nhìn dưới chân: “Từ từ lấy ra”
Hạ Băng Khuynh gật đầu, cực kỳ phối hợp.
Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nhìn xuống.
Quý Tu cong lưng, dùng khăn tay gói bút lông, lượm vật dưới đất lên.
Dưới ánh trăng, bút màu bạc lộ ra ánh sáng nhàn nhạt, thân đen càng thêm thần bí.
Hạ Băng Khuynh dần mở to mắt, tim đập mạnh, kinh ngạc la lên: “Đây là bút máy!”
Nói chính xác mà nói, y chang 2 cây mà thủ phạm để lại trên hiện trường.
Quý Tu gật đầu, thần sắc ngưng trọng.
Biểu cảm này của anh, chỉ xuất hiện lúc chuyện cực kỳ nghiêm trọng.
Thứ đâm lên ng tử thi đều k thuộc về họ, viết máy cùng nhãn hiệu chất liệu, bút máy này hiển nhiên là của hung thủ.
Quản lý Tần v mà cũng có bút này.
“Bút máy làm s v?” Mộ Nguyệt Sâm k fai ng kiểm thi, đồ trên ng thi thể lúc đó, cũng k biết rõ.
“Anh chắc còn nhớ dưới hạ thể của nạn nhân bị đâm bút máy chứ, chính là loại này, hoàn toàn giống.” Biểu cảm Hạ Băng Khuynh nghiêm túc nói với anh.