Trc mắt k tìm đc hung thủ, cảnh sát nhất định sẽ nhắm vào Mộ Nguyệt Sâm.

“E sai r, thang này k chỉ mình tôi vào đc, Tùy Hàng cũng đc!” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.

“Uhm, đúng, s tôi quên Trác đại ca chứ, đó là nam tiểu mật* của anh mà!” Mắt Hạ Băng Khuynh sáng lên.

*mật ong á, cái này Khương Viên trc đây hay trêu Tùy Hàng

“” Mắt Mộ Nguyệt Sâm trầm xuống: “E buộc fai dùng 2 chữ tiểu mật s?”

“E cảm thấy rất thân thiết!” Thấy mặt Mộ Nguyệt Sâm xụ xuống là chuyện vui.

“Thân thiết s---” Anh kéo dài âm thanh, đột nhiên, tay anh ôm eo cô, kéo cô vào lòng, quay ng 1 cái, áp lên cửa.

Môi mỏng đến gần tai cô, ái muội trêu ghẹo: “V tiểu mật mới như e, có cần làm tí chuyện thân thiết k!”

Lúc nãy Hạ Băng Khuynh biểu cảm còn vui vẻ, lập tức biến sắc.

Cô đầy anh: “Anh đi ra---”

“Tiểu mật kháng cự tổng tài, bình thường đều là lạt mềm buộc chặt!” Giọng anh càng thêm ái muội.

Khí nóng từng đợt thổi đến.

Tai Hạ Băng Khuynh như bị bò đầy kiến, đám kiến như thành từng đoàn chui vào trong tim cô, khiến tim cô ngứa ngáy.

“Mộ Nguyệt Sâm anh đi ra, tôi đánh ng đó!”

Cô đưa nắm đấm lên.

“Ding--” 1 tiếng, thang máy mở ra.

Mộ Nguyệt Sâm lùi ra, chỉnh lại đồ tây, môi mỏng câu lên độ cong: “E là tiểu mật đạt yêu cầu, e đã hoàn toàn câu dẫn sự hứng thú của tôi, cố lên!”

Nói xong, anh rời thang máy.

Để Hạ Băng Khuynh trong thang máy ngây ng.

Cố lên?

Cố lên cái gì?

Cố làm s trêu đùa câu dẫn tổng tài?

Tổ tông nhà anh!

Tim Hạ Băng Khuynh chửi tục 1 câu.

Rời thang máy, theo anh đến phòng làm việc.

1 góc phòng làm việc, để 1 cái bàn.

“A k fai để tôi chung phòng với anh chứ?” Cô 1 lúc đoán đc.

“Cùng tổng tài 1 phòng làm việc k tốt s”

“Đừng đc mấy biện pháp nhảm nhí này nữa, tôi đến bắt hung thủ, k chơi đùa với anh” Hạ Băng Khuynh lạnh mặt nhắc anh.

“Ai nói chơi đùa, đừng nghĩ những chuyện tốt đó đc k?” Chưa hết, anh còn bồi 1 câu: “Nữ nhân đều thích có ý nghĩ dâm loạn!”

“” Hạ Băng Khuynh muốn ói máu.

“Nguyên nhân để e ngồi đây, là vì tôi muốn e âm thầm quan sát nhân viên của tôi.” Mộ Nguyệt Sâm dùng cằm chỉ bàn làm việc bên đó: “Tài liệu của nhân viên cấp quản trị, e coi trc.”

Nghe anh nói v, hình như cũng có lí.

Hạ Băng Khuynh đi qa, trên bàn có túi để văn kiện, cô lấy lên, mở ra, đợi k đc lấy ra coi.

Vì hung thủ trong những ng này.

Sau lưng, 1 thân hình âm thầm k tiếng động vây lấy cô, hơi nóng thổi qa mặt: “Đừng đứng nữa, ngồi ghế xem đi.”

Hạ Băng Khuynh cứng lưng, ngây ngô nói: “Tổng tài, kiềm chế chút, đừng câu dẫn tiểu mật đc k?”

- -------- ----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play