Chơi với cô một lát trong miệng của Cảnh Thần Hạo kết quả là anh đang hôn cô, ôm cô các kiểu, còn cô ngay cả muốn xem tin tức cũng không thể chuyên tâm được.

Nghe được người giúp việc bước vào nói có người đến rồi, dưới sự hối thúc của Bùi Nhiễm Nhiễm, anh mới không tình nguyện rời khỏi.

Cảnh Thần Hạo vừa đi, cửa chính của phòng khách Ưng Thường Nguyệt đã bước vào.

“Wow……” Ưng Thường Nguyệt khoa trương mở to đôi mắt, “Nhà của Cảnh tổng đúng là khác thật, tấc đất tấc vàng! Căn nhà này……”

“Cô cố ý đấy.” Bùi Nhiễm Nhiễm rất nghiêm túc nói.

Cảnh Giác Nguyệt nổi tiếng như thế, không thiếu tiền, chỗ ở cũng không kém.

“Tôi nghiêm túc đấy, chỗ ở tôi tốt thế nào, cũng không tốt bằng chỗ này của Cảnh tổng!” Ưng Thường Nguyệt ở bên cạnh cô ngồi xuống, tự giác bưng ly cà phê trên bàn lên, trước khi uống còn không quên căn dặn Bùi Nhiễm Nhiễm, “Cô sau này không được uống cà phê.”

“Cô hình như rất có kinh nghiệm nhỉ.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười nhẹ nhìn cô ấy, cà phê gì đó sớm đã không uống rồi.

“Đóng phim nhiều rồi, phim mang thai cũng chí ít đóng được 10 lần.” Ưng Thường Nguyệt đặt ly cà phê xuống, nhìn vào ipad còn đang sáng đèn, “Những tin tức đó, xem qua được rồi, 90% đều là giả đấy.”

“Vậy tin tức hôm nay của cô thì sao?” Cô thật ra không nên hỏi, nhưng cũng có có chút tò mò thật.

“Thật đấy……người thành thật như tôi, đương nhiên là nói thật lòng.” Ưng Thường Nguyệt đột nhiên kề đến trước mặt cô, “Hai người không có ly hôn chứ?”

Bùi Nhiễm Nhiễm lắc đầu.

“Tôi thì biết rồi, cái tên Diệp Mộ Yên gì đó cũng là gạt người, tôi ở đây thật ra có không ít thông tin của cô ta, đều là đám phóng viên hồi xưa bán cho tôi đấy, cần không?” Cô ấy thật ra ngày xưa đã muốn hỏi.

“Cần chứ.” Bùi Nhiễm Nhiễm gật đầu.

Cô không thể nào ngồi không chờ chết được, tuy rằng không thể lập tức công bố ra ngoài, sau này chắc chắn sẽ hữu dụng.

“Có thể Cảnh tổng sớm đã có rồi, cho nên trước đó tôi không nói, sớm biết tôi nên gửi thư nặc danh cho cô rồi.” Ưng Thường Nguyệt lại bưng ly cà phê lên. “Cà phê nhà cô không tồi.”

“Vẫn ổn.” Cô cười nhạt đáp lại.

Cảnh Thần Hạo đích thực có thể là biết đấy, nhưng trước đó không phải lúc thích hợp, cho dù tung ra tin tức liên quan ra, cũng không có ích gì, có thể còn sẽ bị cho rằng là tạo scandal.

Họ quan tâm căn bản không phải là những người ngoài giới nghĩ thế nào, mà còn là gia đình họ, cuộc sống của họ.

Cả gia đình sống yên ổn, không muốn vì chuyện này bị phá hoại, trước đó họ đã sống riêng lâu như thế, có những chuyện phải cùng nhau đối mặt, trốn tránh không phải cách giải quyết vấn đề.

Ưng Thường Nguyệt đặt ly cà phê xuống xong, liền nói với Bùi Nhiễm Nhiễm rất nhiều chủ đề, rất nhiều chuyện trong ngành giải trí, cô ấy đều biết được không ít, cộng thêm thích lướt Weibo, tin tức trong đầu quá nhiều thật rồi.

Lúc Cảnh Thần Hạo từ trên lầu xuống, hai người phụ nữ còn đang trò chuyện, vẻ mặt hình như rất là vui vậy.

Đã hai tiếng đồng hồ rồi, họ vẫn chưa nói xong sao?

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe được tiếng bước chân, nhìn vào Cảnh Thần Hạo đang xuống lầu, lại quay lưng tiếp tục nói chuyện với Ưng Thường Nguyệt.

“Thật sao? Tên nam diễn viên đó ẩn hôn thật rồi? Tôi cứ tưởng là anh ta đến 50 tuổi cũng không kết hôn chứ.” Bùi Nhiễm Nhiễm lắc đầu, cô hôm nay từ miệng của Ưng Thường Nguyệt nghe được rất nhiều chuyện khó tin.

Nước trong ngành giải trí……sâu quá rồi.

“Không những ẩn hôn, con cũng hai đứa rồi, phương pháp bảo vệ làm rất tốt đấy!” Ưng Thường Nguyệt cũng phối hợp gật đầu.

Cảnh Thần Hạo xuống lầu đi đến trước mặt họ, cúi đầu nhìn vào Bùi Nhiễm Nhiễm, ăn cơm đi.”

“Tiểu Nguyệt, đi thôi! Chúng ta ăn xong nói tiếp.” Bùi Nhiễm Nhiễm nắm lấy tay Ưng Thường Nguyệt.

Đại boss bị phớt lờ ở một bên nhìn vào hai người phụ nữ trước mặt, đôi mày cau lên, hai người phụ nữ này……đúng là phiền phức.

Bùi Nhiễm Nhiễm thật ra không có hứng thú gì với ngành giải trí, sở dĩ muốn tìm hiểu, chính là vì muốn tìm hiểu người phụ nữ trong ngành giải trí, Diệp Mộ Yên.

Lúc ăn cơm, Ưng Thường Nguyệt cũng ngẫu nhiên nói một vài câu, lúc bắt đầu vẫn còn có hứng chí, nhưng rất nhanh bị khí sắc lạnh lùng của Cảnh Thần Hạo đánh bại rồi.

Trên bàn ăn đột nhiên trở nên im lặng, chỉ có thể ngẫu nhiên nghe được tiếng trò chuyện của Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm, hai người ăn cơm cũng ân ái như thế.

Họ ở trước mặt một người FA show ân ái như thế thích hợp sao? Không hề thích chút nào!

Sau bữa cơm trưa, hai người vẫn còn muốn tiếp tục nói, nhưng Bùi Nhiễm Nhiễm đã bị Cảnh Thần Hạo dẫn về phòng, cưỡng chế cô đi ngủ trưa.

Cuộc đối thoại của hai người tạm thời kết thúc.

Bùi Nhiễm Nhiễm về đến phòng ngồi lên giường, nhìn vào người đàn ông cũng nằm bên cạnh, “Anh hôm nay không đi công ty cũng thôi, buổi sáng cũng không đi, buổi chiều cũng không đi sao?”

“Công ty tạm thời không có việc.” Cảnh Thần Hạo ôm lấy eo thon của cô, “Ngủ trưa đi, ngoan.”

“Em cảm thấy Ưng Thường Nguyệt khá tốt, anh hình như không thích cô ấy.” Bùi Nhiễm Nhiễm trong lòng anh đổi một tư thế thoải mái khác.

“Anh tại sao phải thích cô ta? Anh chỉ thích em.”

Lời nói này……khá cảm động đấy.

“Ngủ đi!” Bùi Nhiễm Nhiễm nhắm mắt lại, sao đi chăng nữa Ưng Thường Nguyệt cũng chưa về.

Hai người đi ngủ thật, nhưng Cảnh Thần Hạo sau đó tỉnh dậy, chưa mở mắt liền cảm giác được bên cạnh không có bất kì ai, ngay cả hơi thở quen thuộc cũng không có.

Nhiễm Nhiễm cô thích nói chuyện với Ưng Thường Nguyệt như thế sao?

Cũng không chịu nghỉ ngơi đủ!

Anh mặc đồ xong xuống lầu, quả nhiên nhìn thấy hai người họ vẫn đang ngồi trên sofa, trò chuyện rất say sưa.

Anh tạm thời không đi quan tâm họ, quay lưng đi phòng sách.

Lúc sắp đi rước Dương Dương Noãn Noãn, Cảnh Thần Hạo đột nhiên xuất hiện ở lầu dưới, “Nhiễm Nhiễm, anh đi rước Dương Dương Noãn Noãn, hai người từ từ trò chuyện.”

“Cảnh tổng đúng là đàn ông nội trợ tốt, đi từ từ nhé!” Ưng Thường Nguyệt vẫy vẫy tay với anh.

“Trên đường cẩn thận.” Bùi Nhiễm Nhiễm cũng nói.

Cảnh Thần Hạo rất nhanh rời khỏi, Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn vào bóng dáng rời khỏi của anh, cứ cảm thấy có gì đó kì lạ, ngày xưa lúc sống ở đây, Dương Dương Noãn Noãn cơ bản đều là người giúp việc trong nhà đi rước, họ rất ít đích thân đi rước.

Cử chỉ đột nhiên này của Cảnh Thần Hạo là ý gì?

Bỏ đi, không nghĩ nữa, đợi anh về rồi biết.

Ưng Thường Nguyệt và Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn đang tiếp tục nói chuyện, những chuyện khác tạm thời bỏ sang một bên.

“Mẹ ơi……”

Nghe được tiếng Dương Dương Noãn Noãn truyền đến, cô kích động đứng dậy, thời gian trôi lâu như thế, nhìn thấy tụi nhỏ về, vẫn là rất là vui.

Dương Dương Noãn Noãn rất nhanh đi đến bên cạnh cô, trái phải nắm lấy tay cô, đôi mắt to nhìn vào cô, “Mẹ ơi, ba nói trong bụng mẹ có em gái rồi, thật sao?”

“Uhm, có em bé nhỏ thật, nhưng chưa biết là em gái hay em trai.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười nói.

“Vợ……” Cảnh Thần Hạo ở đằng sau đi vào, nhưng anh không phải một người đi vào.

Bên cạnh anh còn một người, Đường Sóc!

Anh ấy tại sao lại xuất hiện ở đây?

Họ không lẽ làm lành rồi?

Đường Sóc cũng nhìn thấy Ưng Thường Nguyệt ngồi trên sofa, anh cuối cùng hiểu được tại sao Cảnh Thần Hạo gọi điện tìm anh rồi, vì trong nhà có một phiền phức lớn ở đây.

Trong lòng Ưng Thường Nguyệt có cảm giác không nói ra được, Đường Sóc tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây, chẳng phải nói quan hệ bây giờ của anh và Cảnh Thần Hạo nứt mẻ rồi sao?

Cô còn tưởng rằng ở đây sẽ không gặp được, hi vọng Bùi Nhiễm Nhiễm một lát sẽ không nói lung tung, cô hôm nay ở đây nói nhiều chuyện lá cải như thế, thật ra ở trước mặt Đường Sóc, cô vẫn luôn cố gắng duy trì hình tượng nữ thần.

Cảnh Thần Hạo lập tức ôm lấy Nhiễm Nhiễm, đi vào bên trong, cũng không nói chuyện liên quan đến Đường Sóc.

Dương Dương Noãn Noãn cũng ở trước mặt bọn họ, như thế chỉ là muốn phớt lờ Đường Sóc và Ưng Thường Nguyệt ở trong nhà mình sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play