“Không có cách nào khác, tôi muốn đích thân ở bên bọn trẻ” cô ngẩng đầu lên cười nhẹ, “trước đây công việc cứ luôn bận rộn, đều không có thời gian gì ở bên bọn trẻ”
“Vậy thì em có thể đưa bọn trể đến văn phòng của em, không có người nào dám ý kiến” Tề Viễn Dương cười nói
“Vậy tôi chỉ có thể lựa chọn không đến thôi, Tề tổng anh thấu tình đạt lý như thế, thật sự muốn như thế này sao? Đuổi việc tôi, còn nói là bằng hữu” cô lại lùi sau một bước
Tề Viễn Dương không có đi theo bước chân dịch chuyển của cô, mà nhìn lên khuôn mặt cười chân thật của cô, “em không phải là bởi vì anh mới từ chức đó chứ?”
Đích thực là bởi vì anh ta, anh ta tuyệt đối là một trong những nguyên nhân, nhưng cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu
“Anh thực sự...cong rồi, đối với em không có hứng thú, em có thể yên tâm” Tề Viễn Dương trong lòng càng ngày càng thêm bái phục bản thân rồi
“Tề tổng nhìn có vẻ sức tấn công vô cùng lớn” cô giơ lên ngón tay cái, “vì vậy, đơn từ chức ngài chuẩn không?”
Anh đều đã nói như thế này rồi, cô ấy vẫn cố chấp vậy sao, “không chuẩn”
“Vậy thì thôi vậy, tôi ngày mai cũng sẽ không đến nữa, Trí Hiểu sắp sinh rồi, vì vậy...tôi gần đây phải ở bên cạnh bầu bạn với cô ấy, cũng không có nhiều thời gian để làm việc như vậy nữa” cô thực chất trong lòng rất có lỗi với anh ấy, ở trong công ty lâu như vậy, một chút lợi ích đều không có gây dựng cho công ty
“Bùi Nhiễm Nhiễm, thực tế em là bởi vì hạng mục của Thanh Loan không có trúng thàu, đối với bản thân mất đi tự tin, mới áy náy ở lại đây phải không?” Tề Viễn Dương bắt đầu dùng phương pháp kích động
“Thanh Loan không phải là vấn đề, là gia đình có vấn đề, gần đây chuyện phiền lòng quá nhiều rồi” cô nghiêm túc nói, tối qua sau khi nhìn tin tức trên mạng, đến lúc này đều không có nhìn qua
Không biết trên mạng bây giờ lại xuất hiện tin tức gì đắc sắc không
“Vậy thì nghỉ ngơi tốt đi, anh chuẩn cho em nghỉ phép không thời hạn, từ chức gì đó, sau này đừng có nghĩ đến” Tề Viễn Dương nói xong thì đi đến bên cạnh bàn, cầm lên đơn từ chức đưa lại cho cô ấy, “muốn nghỉ bao lâu thì nghỉ bấy lâu, bất cứ lúc nào đều hoan nghênh em đi đi về về”
“Tề tổng, anh như thế này các nhân viên khác biết không?” cô nhận lại đơn từ chức
“Nhưng nhân viên khác lại không phải là Bùi Nhiễm Nhiễm”
“Cái tên này thật có máu mặt” cô cố tình nói chế nhạo
“Cái người này càng có máu mặt hơn, em có thể thử thử” Tề Viễn Dương cúi đầu liếc nhìn cô một cái, đôi tay đút túi quần, “đi thôi, xem phim”
Bóng hình cao ráo từ bên cạnh người cô sải bước đi ngang qua, “đừng có nghĩ rằng tối qua em bỏ rơi anh, hôn này thì sẽ bỏ qua cho em, chuyện em đã đồng ý!”
Cô thật sự không muốn đi!
Nhưng mà cũng là cô đã đồng ý rồi, không đi cũng không được
Sau cùng vẫn là đi theo anh ta, theo như cô biết, trước đây cho dù Tề Viễn Dương muốn đi xem phim rạp, cũng sẽ không đi đến rạp chiếu
Nhưng mà bây giờ, bọn họ lại cùng nhau đến rạp chiếu phim
Trong tay của cô ôm lấy bịch bắp rang bông, trong tay của Tề Viễn Dương cầm hai cốc Cocacola và vé phim, cặp lông mày tuấn tú rướn lên, “đi thôi!”
“Tề tổng, anh đây là đến để trải nghiệm cuộc sống?” cô thức tại không có chút tỏ vui vẻ gì
Bởi vì gần đây chuyện của Diệp Mộ Yên, cô cũng thường xuyên xuất hiện trên mặt tin tức, so với lúc này đi đến đâu đó, đều có ánh mắt chú ý đến cô, cô không thích cảm giác này, cứ ở tình trạng vậy, cô thật sự có thể ra mắt rồi, đều không cần đóng gói bao bọc, đã có rất nhiều người biết cô
“Gần như thế”
Tề Viễn Dương sải bước tiến lên, dường như rất vui mừng đi vào bên trong
Đây là một bộ phim 3D, hai người đeo kính 3D lên, ngồi ở vị trí ở giữa lui về dãy sau chút, tuy rằng không phải là cuối tuần, nhưng mà trong rạp phim khán giả vẫn là khá nhiều
Cô trầm mặc ngồi nhìn lên màn hình chiếu ở phía trước, bắp rang bông trong tay liên tục đều là Tề Viễn Dương đang ăn
Cô thực tế nhẫn nhịn không nổi, đưa hộp bắp rang bông lên phía trước mặt của anh ta, “tề tổng, tôi không muốn ăn, anh tự mình cầm lấy!”
“Em đang nói chuyện cười sao, anh một người đàn ông ôm hộp bắp rang bông, người khác sẽ cười anh mất” Tề Viễn Dương hạ thấp giọng nói
Bùi Nhiễm Nhiễm không thể nói gì thêm trừng mắt nhìn anh ta, trong rạp chiếu ánh đèn tối thui ai sẽ cười anh ta chứ, cho dù không có, cũng sẽ không cười anh ta
“Tề tổng, anh từ đâu nghe được ngôn luận bệnh ung thư nam thẳng?” cô lại giơ hộp bắp rang bông lên trước mặt của anh ta, “nhanh cầm lấy”
“Anh không cầm” Tề Viễn Dương đôi tay ở ngay phía trước, nhưng mà không có giơ tay lên
“Vậy thì anh nhất định cũng không muốn ăn nữa” Bùi Nhiễm Nhiễm thu hồi lại hộp bắp rang bông, ngửa ra sau, dựa lên trên ghế
Ngửi thấy mùi thơm ngọt, bỗng nhiên bản thân muốn ăn
Cô suýt chút nữa đều quên mất bản thân là bà bầu, trong bụng khả năng sẽ nhanh hơn một chút sao?
Nhưng mà bây giờ mới lớn bao nhiêu?
Làm sao có thể sẽ ảnh hưởng lớn như thế cơ thể của người mẹ
Tận dụng ánh sáng của màn hình chiếu, Tề Viễn Dương nhìn thấy cô ấy tự lấy lên ăn, vừa rồi còn nói nghiêm túc như thế, thì ra là bản thân cô ấy muốn ăn à
Anh lười nhác ngửa người ra ghế, cũng đưa tay ra hướng về phía hộp bắp rang bông trong lòng của cô ấy
Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn chú tâm nhìn lên màn hình chiếu, hoàn toàn không có chú ý đến tay của anh ta
Vì vậy, khi mà cô đụng phải mu bàn tay của anh ta, giật mình lập tức rụt tay lại, ngoảnh đầu nhìn sang anh ta, “vẫn là anh ăn đi!”
“Tại vì sao? Nếu như một mình em có thể ăn xong, anh sẽ không ăn nữa” anh vốn dĩ cũng chẳng đói, chỉ là cô ấy cầm ở trong tay, thì muốn ăn
Một bịch to như vậy, cô ấy làm sao có thể ăn hết!
“Ăn không hết, anh ăn đi!” cô không có còn ôm lại vào trong lòng nữa, mà là để ở vị trí giữa hai người
Kết quả cả hai người đều không có ý muốn ăn tiếp, kết thúc bộ phim xong, vẫn còn hơn nửa bịch
Tề Viễn Dương từ trong tay của cô đón lấy, sau khi đi ra ngoài thì ném thẳng vào trong thùng rác
Anh hình như không được vui!
Cô nói sẽ cùng anh xem phim, bây giờ đã xong rồi
Cửa ra của rạp chiếu phim, Tề Viễn Dương lái xe rời đi, bản thân cô vẫy gọi một chiếc taxi, đến TE trước lái xe của mình, rồi mới trở về nhà
Nhưng mà, điều khiến cô hoàn toàn không có ngờ tới là, ở trước cửa tiểu khu cũng đầy ắp đám phóng viên!
Cô vội vàng quay đầu xe lại, ở trên đường từ từ lái đi không điểm đến, làm sao mà bỗng nhiên có nhiều phóng viên xuất hiện ở cổng tiểu khu vậy?
Trong lòng càng nghĩ càng hoài nghi, chiếc xe ngừng lại ở bên đường, vừa mới xờ đến điện thoại, thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo lên
Cô nhanh chóng nhắc điện thoại lên, nhìn trên màn hình hiện thị, Cảnh Thần Hạo?
“Alo?”
“Nhiễm Nhiễm, em đang ở đâu?” Cảnh Thần Hạo lúc này đang ở trong xe rồi, lập tức muốn đi đến tìm cô ấy!
“Xảy ra chuyện gì rồi?” cô nhìn kiến trúc xung quanh, hình như không có bảng hiệu gì đặc biệt, bây giờ cũng không phải ở đầu đường, không có tên đường
Cảnh Thần Hạo nghĩ đến vừa rồi trợ lý báo cáo với anh, anh lại ở trên mạng nhìn thấy tin tức, cả người đã sắp phát điên lên rồi!
“Em đang ở đâu?” giọng nói trầm thấp của anh vẫn chỉ có câu nói này
Bây giờ chỉ muốn gặp cô ấy, nghĩ đến muốn xác định tin tức trên mạng có phải là sự thật không!
“Em ở...” cô lại nhìn sang hai bên trái phải, vẫn không có nhận được thông tin gì có ích, “em vừa mới quay về nhà, nhìn thấy bên ngoài tiểu khu có phóng viên, vì vậy đã lái xe ra khỏi đó, bây giờ không biết đang ở chỗ nào”
“Định vị wechat”
“Vâng”
Cô dập điện thoại, sau khi mở định vị wechat, mới bỗng dưng nhận ra
Cảnh Thần Hạo gấp gáp tìm kiếm cô như thế này làm cái gì?
Cô bây giờ dừng xe ở đây có nên lái đi nữa không?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT