“Thật hay là giả vậy?” Cô vừa nói đã no rồi, cô không nói có phải vẫn ăn không?
Boss lớn nhàn nhạt lườm cô một cái, quay người lên lầu.
Cô lập tức bỏ cái chén trong tay xuống, cùng anh lên lầu.
Cảnh Thần Hạo đi nhanh hơn cô, nhưng sau khi trở về phòng lại sững sờ ngay tại chỗ, nói đúng hơn là đứng ở bên cạnh giường.
“Nhiễm Nhiễm, giúp anh cởi quần áo.” Anh nghe được tiếng bước chân vào cửa, ngữ khí bình tĩnh dặn dò.
“Cảnh tổng, boss!” Anh chỉ là tay phải bị thương, không phải cả người bị tê liệt.” Bùi Nhiễm Nhiễm liếc mắt nhìn anh, một mình vào phòng tắm, còn khóa trái cửa phòng tắm từ bên trong.
Nhưng cô không có tắm rửa, vừa mới sẩy thai, còn không thể tắm.
Cô đơn giản chỉ rửa mặt đánh răng rồi ra, dáng người cao lớn của Cảnh Thần Hạo vẫn đứng bên cạnh giường như cũ, tròng mắt đen nhánh nhìn cô từng bước một đến gần.
“Anh dự định đêm nay đứng ở đây cả đêm sao?” Cô không có ý kiến, chỉ cần nửa đêm cô tỉnh dậy không bị anh hù là được.
“Anh đang đợi em mời anh...... Lên giường.” Cô cũng không có chú ý tới đến bây giờ anh ngay cả giày cũng không có thay?
Vẫn mang giày da, phía trên còn dính vài vết máu của anh.
“Đây là giường của anh, anh lên giường còn cần em mời? Cảnh Thần Hạo chừng nào anh khách sáo đến vậy thế? Xem ra anh đã xem bản thân mình như một người ngoài rồi, thật đáng mừng, ngày mai anh hãy bắt đầu tập viết chữ bằng tay trái đi!” Cô lườm anh một cái, một mình lên giường đi ngủ.
Cảnh Thần Hạo nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, đang nhìn tới thất thần, khuôn mặt nhỏ của cô bỗng nhiên quay qua một cái, nghiêng đến một bên khác.
Anh nhìn không thấy khuôn mặt nhỏ của cô nữa, cô thật sự mặc kệ anh rồi!
Qua thật lâu, cô vẫn không có một tia động tĩnh, anh bất thình lình mở miệng, “tay của anh không thể dính nước.”
Nếu như cô đã ngủ, sẽ xem như anh chưa nói gì, nếu như cô không có ngủ, cô sẽ có phản ứng gì?
“Anh có thể không cần rửa mặt!” Cô mới không muốn lo cho anh, cô thật sự rất buồn ngủ!
Sắc mặt của boss lớn u ám, nhìn bóng lưng nho nhỏ của cô, quay người tự mình bước vào phòng tắm.
Anh không rửa mặt sao ngủ chung với cô, trên người cô luôn sạch sẽ, thơm thơm mềm mềm.
Bùi Nhiễm Nhiễm rất buồn ngủ, nhưng anh vẫn đứng bên cạnh giường, không nhúc nhích, cô mở to mắt liền có thể trông thấy cái bóng của anh dưới ánh đèn ở trên giường của cô.
Cô sao cũng không ngủ được, bây giờ nghe trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, tay của anh có phải không cần nữa không!
Cảnh Thần Hạo giờ phút này đã cởi sạch sẽ đứng dưới vòi sen, hướng về phía dòng nước ấm áp, bỗng nhiên cửa phòng tắm bị mở ra, anh nghiêng đầu đã nhìn thấy Bùi Nhiễm Nhiễm mặt lạnh đi tới.
“Anh đi ra cho em!” Tay của anh muốn bị nhiễm trùng bị cắt đứt phải không!
“Em dùng thân phận gì nói chuyện với anh?” Tay của anh cố tình để dưới vòi sen xối nước, nước đụng đến vết thương, đau âm ỉ.
Thế nhưng trong lòng anh lại bởi vì sự đột ngột xông tới của cô mà nổi lên từng cơn sóng gợn, cô lo lắng cho anh!
“Anh đừng có nghĩ nhiều, nếu như tay anh luôn không khỏi, đơn thỏa thuận ly hôn của em làm sao bây giờ, cho nên tay của anh nhất định phải không bị gì, mau sớm khỏe.” Cô đi tới trước mặt anh, kéo tay anh ra ngoài, tiện tay kéo một cái khăn tắm qua.
Ra phòng tắm, đem khăn tắm đưa tới trước mặt hắn, “quấn lên.”
Vừa rồi anh cái gì cũng không có mặc!
“Không quấn, trừ phi......” Anh cúi đầu nhích đến bên tai cô, nói khẽ, “em giúp anh.”
Cô mới không muốn giúp anh!
“Anh ngồi bên giường đi, em đi lấy hộp thuốc tới!” Cô rõ ràng là một người vừa sẩy thai, cũng có thể cho là một bệnh nhân mà?
Tại sao anh ta còn muốn bị bệnh? Làm mình bị thương rất có cảm giác thành tựu sao?
Tay mình đang bị thương, biết rõ không thể dính nước, lại vẫn cứ muốn không ngừng giội nước dưới vòi sen, băng gạc đều đã ướt đẫm.
Ngày đó anh sốt cao còn rõ mồn một trước mắt, cô không muốn trải qua cảnh tượng như vậy. --------Nhóm dịch Bosss – App iNovel-------
Cầm hộp thuốc đi qua, cắt bỏ băng gạc trong tay anh, nhìn vết thương bị dính nước, hận không thể cầm ly rượu tạt trực tiếp lên mặt anh, ai bảo anh không nghe lời, không thương tiếc sức khỏe của mình.
Cảnh Thần Hạo cúi đầu nhìn động tác cẩn thận của cô, động tác của cô nhẹ nhàng như thế, cô rõ ràng đang tức giận.
Sự tức giận của anh chứng minh trong lòng cô có anh, cho nên mới tức giận như vậy.
Nghĩ đến khả năng này, cả người anh cả thể xác lẫn tinh thần đều thoải mái, trong khoảng thời gian tay bị thương sẽ để Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh anh, chăm sóc anh, cũng tiện cho anh chăm sóc cô.
Bụng của cô......
Con của cô!
Đột nhiên anh cảm thấy đèn trong phòng rất chướng mắt, chướng mắt tựa như trông thấy Tề Viễn Dương của tối hôm nay vậy, sau khi cô rời xa anh liền sống chung với Tề Viễn Dương sao?
“Xong rồi, đi ngủ thôi!” Cô đặt hộp thuốc ở đầu giường, đề phòng Cảnh Thần Hạo bỗng nhiên lại xảy ra chuyện gì, thì có thể lập tức băng bó cho anh ta.
Chỉ mong đừng xảy ra chuyện gì nữa, lần này cô buồn ngủ đến có thể ngủ liền.
Cô bò lên giường, mặc kệ Cảnh Thần Hạo không mặc gì, đưa lưng về phía anh nằm xuống.
Đèn trong phòng tối sầm lại, bên cạnh cô lập tức xuất hiện một cơ thể nóng rực, ôm chặt lấy cô, ôm cô vào lòng.
“Anh tự mình ngủ cho yên coi!” Chạm qua những người phụ nữ khác, thì đừng có chạm vào cô nữa!
Bẩn chết đi!
Anh đang ngủ yên đó, ôm cô ngủ rất yên, chỉ có ôm cô mới có thể ngủ yên.
Thấy Cảnh Thần Hạo không có trả lời cô, cô cũng không làm cái gì, lòng cô dần dần thả lỏng, nhắm mắt lại cơ hồ rất nhanh đã tiến vào giấc ngủ.
Cô rất buồn ngủ, thật sự rất buồn ngủ.
Một giấc này ngủ rất ngon, cảm giác rất lạ, ở bên cạnh anh ta lại có thể ngủ ngon như vậy, không phải phải gặp ác mộng mới đúng sao?
Buổi sáng tỉnh lại người bên cạnh vẫn dán thật chặt vào người cô, dương khí mãnh liệt lan tỏa xung quanh cô, cô từ từ mở mắt, trước mắt cô liền hiện ra khuôn mặt đẹp trai của Cảnh Thần Hạo.
“Ọe......” Bỗng nhiên dạ dày cô thấy khó chịu, tựa ở bên giường nôn ra một trận.
“Mặt anh xấu đến khiến em phát ói sao?” Nhìn anh thôi đã nôn rồi.
Mặc dù biết rất rõ là cô nôn nghén, thế nhưng trông thấy cô thế này trong lòng thật sự rất không thoải mái, lúc cô mang Dương Dương Noãn Noãn đ, có phải cũng nôn rất dữ không?
Lúc đó anh lại không có ở bên cạnh cô!
Anh hối hận biết bao, cô biết sao?
Nhìn tấm lưng đơn bạc của cô, chuyển đến trước mặt cô ôm lấy cô, “Nhiễm Nhiễm......”
“Ọe......”
Không đúng nha!
Con của cô mất rồi, sao còn nôn thế, mấy ngày nay đều không có nôn nghén, hôm qua nôn một lần, sáng nay lại nôn một lần.
Qua mấy phút, cô mới đỡ hơn chút, quay đầu nhìn gương mặt lạnh lùng của anh, “tay anh khỏi rồi à?”
Boss lớn giật mình, anh còn tưởng sẽ hỏi anh vì sao cô còn nôn.
“Vẫn chưa.” Tay của anh sẽ không khỏi đâu, trừ phi cô bỏ ý định ly hôn..
Cũng phải, một đêm thôi sao có thể khỏi.
Sau khi nôn khan, cô rất không thoải mái lần nữa nằm trên giường, bụng rất đói, thế nhưng không muốn rời giường, người đàn ông bên cạnh nếu như là lúc trước, cô tuyệt đối không chút khách khí sai anh ta.
Nhưng bây giờ thì......
Tại sao cô không thể sai anh ta, anh ta vẫn là chồng cô mà!
“Em đói rồi, anh đi gọi quản gia bưng cơm vào đi, em không muốn xuống dưới!” Cô uể oải nhắm mắt lại, “anh không ly hôn thì anh có trách nhiệm lo cho em!”
- -------Nhóm dịch Bosss – App iNovel-------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT