Đường Sóc ngồi xuống cạnh cô ta, trên gương mặt ôn hòa lộ ra một chút không vui, anh ta rõ ràng dặn đi dặn lại khuyên cô ta không nên đến gặp Cảnh Thần Hạo, cô ta nhất định không nghe.
Nghĩ rằng ở trong phòng làm việc anh ta đánh máy tính là anh không biết sao?
Thư ký trong phòng làm việc đâu phải ăn cơm không, huống chi Cảnh Thần Hạo đã liên lạc với anh ta.
Cảnh Thần Hạo thấy anh ta đến rồi, lạnh lùng lên tiếng, "lên thức ăn."
"Anh Hạo, tìm em có việc gì à?" Đường Sóc thừa biết anh ta nếu không có chuyện gì sẽ không tìm mình.
Anh ta đã say rượu, đụng xe, bị thương, ra nước ngoài, việc gì cũng đã giúp anh ta, chắc không phải lại tìm anh ta tiếp tục uống rượu nữa chứ.
"Tôi muốn lắp đặt camera giám sát toàn diện trường mầm non Thất Thái Quang!" mỗi một góc độ nào anh cũng không muốn bỏ qua, chỉ cần Nhiễm Nhiễm đến đó lần nữa, anh nhất định sẽ biết.
"Chỉ là chuyện nhỏ, tối nay em sẽ cho lắp đặt!" Đường Sóc cười nhạt nhòa, thực ra nếu anh ta không nhờ, thì Đường Sóc cũng sẽ làm như vậy.
Đường Tư Điềm không hiểu chuyện gì chỉ biết nhìn bọn họ, tại sao lại muốn lắp đặt nhiều camera giám sát trường mầm non như thế?
Trong lúc ăn cơm, Cảnh Thần Hạo vẫn luôn im lặng, biết rằng tâm trạng anh ta không tốt, cho dù tâm trạng có tốt đi nữa cũng không thể tùy tiện chủ động nói chuyện, không khí trong khu ghế lô rất yên tĩnh.
Đường Tư Điềm rất muốn chủ động nói chuyện, nhưng khi nhìn thấy mặt đẹp trai của Cảnh Thần Hạo tỏ ra lạnh lùng, cô đành nuốt chữ vào họng.
"Tôi là bà mẹ hai con, anh tìm người khác dù sao cũng tốt hơn là tìm một người sắp li dị lại mang theo hai con làm gì! Điên khùng!" cô ta không muốn kết hôn, sau khi cô ta ly hôn sẽ không muốn kết hôn nữa.
Cô mang theo Dương Dương Noãn Noãn sống những ngày bình thường là đủ rồi.
Đàn ông chỉ nên kính trọng không nên ở gần là tốt nhất.
"Anh không tìm bạn gái, phải chăng có ý định tìm bạn trai?" Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thấy gương mặt yêu nghiệp của anh ta, cảm thấy những người con gái khác muốn đến gần anh đều mua danh trục lợi.
Người đàn ông quỷ quyệt sự nghiệp đỉnh cao như anh nên tìm một tiên nữ mới phải!
"Bùi Nhiễm Nhiễm, hôm nay cô không trêu chọc tôi thì sẽ không thoải mái đúng không?" ly rượu trên tay anh được truyền tới trước mặt cô, "hay là cô muốn uống rượu?"
"Không." Hôm nay cô ta đã suy nghĩ rất lâu, sau này họ sẽ đi về đâu, chuyện của Bùi gia sẽ ra sao
Cô ta có nên bỏ đi như vậy không?
Vì một người đàn ông không yêu mình, chỉ vì người đàn ông ngoại tình, chuyện Cảnh Thần Hạo có quan trọng hơn chuyện gia đình mình không?
Nếu như chuyện của gia đình có liên quan đến anh ta, chỉ cần dựa vào thế lực của anh ta ở A thành, thì cả đời này cô đừng mơ điều tra ra!
"Anh ấy phát hiện tôi rồi." Bùi Nhiễm Nhiễm điềm đạm nói, Dương Dương Noãn Noãn sẽ không bán đứng cô, nhưng mà dựa vào sự thông minh của Cảnh Thần Hạo, chỉ cần Dương Dương Noãn Noãn có chút bất thường, anh ta cũng sẽ tìm hiểu ra ngọn nguồn.
"Đúng vậy."
"Chờ đi! Sẽ có cơ hội thôi." Cô ta bỗng nhiên liếc nhìn ly rượu trên tay anh ta.
"Cô muốn uống, cho cô." Lúc nãy khi anh ta đưa ly rượu đến trước mặt cô, thì đáng lý trực tiếp nhận luôn ly rượu.
"Không, tôi không muốn uống." Cô ta quay người bỏ đi, hóng tí gió lạnh, vốn dĩ cô nên cảm thấy lạnh, và có tinh thần hơn, nhưng ngược lại cô bỗng nhiên cảm thấy buồn ngủ.
Rất muốn ngủ đi.
Bùi Nhiễm Nhiễm từ từ nhấc bước đi xa, Tề Viễn Dương ngước đầu nốc cạn ly rượu trên tay, cái ly trên tay bỗng được nâng lên cao, các ngón tay từ từ thả ra, sau đó nhanh chóng rơi xuống đất.
Anh ta quay lưng rời khỏi ban công.
......
Mỗi ngày ngoại trừ công việc ra Cảnh Thần Hạo đều quan sát từng gốc độ trong camera, nhưng đã trôi qua vài ngày, cũng không thấy bóng dáng Bùi Nhiễm Nhiễm, dường như cả Dương Dương Noãn Noãn đều không có gì bất thường.
Nếu như dùng cách này vẫn không dụ dỗ được cô ta xuất hiện, chi bằng nghĩ cách khác vậy.
Thích Thịnh Thiền từ bên ngoài chạy vào, vẻ mặt nghiêm túc, "anh Hạo, đổng sự trưởng công ty Phùng Thị đang ở dưới lầu, muốn gặp anh."
"Anh Hạo, anh nên để ý nghỉ ngơi tí!" anh ta cảm thấy Cảnh Thần Hạo như ốm đi nhiều.
Hôm qua Cảnh phu nhân gọi điện thoại nói nhờ anh ta ở trong công ty canh chừng Cảnh Thần Hạo ăn uống, nhưng mỗi khi ăn cơm anh ta đều không có bên cạnh.
Anh ta nên chú ý nghỉ ngơi cho ai xem đây?
Nửa tháng trôi qua, không có chút thông tin gì của Nhiễm Nhiễm, cô ta có thật sự đành lòng rời xa anh ta như vậy không, không chút thông tin.
Rốt cuộc anh ta đã quá xem thường cô ta, sáu năm trước bỏ đi không nói một tiếng để lại con rùa trên mặt anh ta rồi bỏ ra nước ngoài.
Phải chăng lần này cô ta định bỏ đi thêm năm năm nữa à?
Năm năm, anh ta không muốn lại rời xa cô ta năm năm nữa.