*đại phục vụ: ý nói đến tìm gái để hưởng lạc

Cho nên, dưới ánh nhìn của mọi người, Cảnh Thần Hạo bưng ly nước cô vừa thả xuống lên miệng, mặt đẹp thản nhiên uống nước.

Cô mở to mắt, nuốt nước miếng, sớm biết Cảnh Thần Hạo sẽ vậy, cô nhất định nắm chặt ly không buông, bây giờ đổ ngược lại cũng không kịp sao?

Anh như cũ bưng ly, mắt đến nhìn cô 1 cái, chân đi về sau 1 bước, nhường bàn làm việc cho cô, “Cho cô 2ph.”

“Tôi có thể hỏi nhẹ 1 câu, ra để làm gì?” Nếu anh nói làm chuyện giữa tình nhân làm, cô tuyệt đối không đi.

“Hà thị.”

“Đã hiểu!” Cô lập tức đưa tay đóng máy tính, nhanh chóng dọn đồ, không đến 1ph đã lấy túi lên, “Cảnh tồng, mời!”

Cảnh Thần Hạo để ly xuống, không quan tâm ánh mắt tò mò của mọi người, quay lưng rời khỏi phòng kế hoạch.

Khâu Tịch vừa bước ra từ phòng tổng giám cùng với Phùng Thanh Thanh liền nghĩ tiếng thì thầm to nhỏ, đều nhìn thấy hình bóng 2 người rời đi, thế giới thật sự bắt đầu ảo mộng rồi sao?

“Tổng giám, Bùi Dĩ Hàn đó có phải có vấn đề gì không?” Khâu Tịch nhỏ giọng hỏi.

Phụ nữ quanh Cảnh Thần Hạo nhiều vậy, nhưng không ai giống Bùi DĨ Hàn vậy, khẩu vị thay đổi nhanh hơn nữa cũng không thể đến mức độ khác thường như vậy.

Cô tin không chỉ mình cô không chấp nhận nổi, người khác cũng vậy.

Mà phòng kế hoạch vẫn náo nhiệt như trước, Cảnh Thần Hạo đích thân đến tìm Bùi Dĩ Hàn đã khiến họ kinh ngạc rồi, mà Cảnh Thần Hạo còn uống ly nước của cô ta, không có quan hệ thân thiết, Cảnh Thần Hạo làm sao có thể làm vậy?

Bọn họ không ngăn được bản thân nghĩ đến cảnh ở thang máy sáng nay, bọn họ…

- ----------- --------------

Lúc này người đang bị thảo luận đang đau đầu, Bùi Nhiễm Nhiễm vốn muốn lên trên ngồi chung với tiểu Dương, nhưng dưới ánh mắt âm trầm của Cảnh Thần Hạo cuối cùng cũng mở cửa xe sau đi vào, cô muốn cự tuyệt cũng không được.

So với việc cùng anh thu hút càng nhiều ánh nhìn, cô muốn về nhà sớm.

“Lý đổng Hà thị lần trước không phải nói không bán sao? KHông lẽ đổi ý?” Không khí trong xe hơi quá im lặng, cô kiếm chuyện nói.

“Ai nói chúng ta gặp Lý Thành?” Cảnh Thần Hạo khẽ nghiêng đầu liếc nhìn cô, “Hà thị không phải chỉ mình hắn làm chủ.”

“Điều kiện thu mua Hà thị của Âu Dương Lập là, Hà thị vẫn độc lập, không cần thuộc tập đoàn Âu Dương, tên công ty như cũ là Hà thị, đảm bảo không bị xóa tên.”

“Lý Thành là người kỳ cựu cùng tạo nên Hà thị, tình cảm như vậy cũng là bình thường.” Tên phải cô nắm chặt, giọng khàn đặc như cũ, “Đãi ngộ tốt hơn chúng ta chút, vẫn giữ được độc lập.”

Bọn họ cũng đảm bảo không xóa tên, nhưng Hà thị từ đó đã không là Hà thị, chẳng qua chỉ là công ty trực thuộc Cảnh thị mang tên Hà thị.

“Cô tin lời hắn?” Cảnh Thần Hạo hừ lạnh 1 tiếng, anh lại không tin lời Âu Dương Lập.

“Cảnh tổng hình như hỏi sai người, tôi không thân với Âu Dương tổng, không hiểu cách làm người của anh ta.” Cô 1 mình đối với Cảnh Thần Hạo thì tuyệt đối không vấn đề, chỉ là Dương Dương và Noãn Noãn thật sự không có cách hay.

“Đúng không?” Cảnh Thần Hạo quay đầu lại, ánh mắt đen như màn đêm không biết nhìn hướng nào.

Cả đường đến không nói gì nữa.

Xe dừng trước 1 clb cao cấp “Dục Ngữ”, loại nơi này cô lần đầu đến.

“Cảnh tổng anh muốn đại phục vụ* sao?” Đi đến cửa vào, cô đột nhiên hỏi.

Bước chân Cảnh Thần Hạo dừng lại, người trong clb đã đến chào hỏi, ai cũng cười nhìn Cảnh Thần Hạo.

“Cảnh tổng, xin hỏi có cần gì không, ở đây chúng tôi…”

Cảnh Thần Hạo không liếc nhìn nghiêng người lướt qua bọn họ, “5205 dẫn đường.”

Người phụ nữ trang điểm tinh tế lập tức đi trước bọn họ, tim đập thình thịch dẫn đường, nếu có thể lọt vào mắt xanh của Cảnh Thần Hạo, thì sau này cô bay cao trở thành phượng hoàng rồi.

Trong thang máy, Cảnh Thần Hạo đột nhiên cúi người đến gần Bùi Nhiễm Nhiễm, phả ra hơi nóng lên mặt cô, “Nếu em thích, chúng ta 1 lát có thể cùng nhau.”

- ----------- --------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play