Editor:
@-Jenny-Beta:
@Aki Re" Quý Bắc Lưu, tôi và anh thế bất lưỡng lập*!" Tô Mộc khóc lóc hét lên, lần đầu tiên khát vọng muốn giết người của cô thật sự mạnh mẽ.
* thế bất lưỡng lập: Hai bên đối nghịch không thể cùng lúc tồn tại
Quý Bắc Lưu đang có tâm trạng tốt. Hắn tự nhiên lau nước mắt cho cô, hắn không thấy mình làm động tác này có chút không thích hợp, "Cô khóc cái gì? Cô vốn dĩ lớn lên khó coi, khóc liền cảm thấy càng xấu hơn."
"Anh mới xấu!" Tô Mộc một quyền đánh tới, nhưng lại bị hắn nhẹ nhàng bắt được.
Quý Bắc Lưu nhướn mày, cười:"Tôi thừa nhận rằng thiết lập của cô trong trò chơi này rất mạnh, nhưng nếu như cô ở thế giới thực.... Cùng với tôi thế bất lưỡng lập, cô vẫn không có khả năng đó."
Vậy cũng không phải đang chỉ, thân thể nhỏ bé này của cô, hắn chỉ cần dùng một bàn tay cũng có thể thu phục được cô.
Tô Mộc rút rút tay chính mình, lại rút không ra, cô trong lòng kêu gào, chính mình là đại lực sĩ như thế nào lại mất đi sức mạnh, lại nhìn thấy Quý Bắc Lưu, người nam nhân này không thể sử dụng kế sách, trong ánh mắt có vô số lưỡi dao sắc bén không nhìn thấy được.
Không biết vì sao, cô ngày càng tức giận, Quý Bắc Lưu liền cảm thấy sung sướng. Hắn còn không biết, loại tâm tư như này thật giống như đứa trẻ. Khi bé trai muốn bé gái chú ý, hắn sẽ cố tình đi giật tóc, làm cho bé gái khóc lên, thật sự là..... Ấu trĩ!
Quý Bắc Lưu đã thấy qua Lương Lương làm những điều ngu ngốc này với cô bạn thanh mai trúc mã, hắn chưa từng nghĩ tới chính mình sẽ làm những điều ngu ngốc giống như một cậu bé, nhưng chính là một khi đã làm...
Cảm giác này cũng không tệ lắm.
Quý Bắc Lưu thấy cô tuy rằng không khóc, nhưng đôi mắt hơi đỏ, còn đọng lại một tầng hơi nước, hơn nữa một bộ dáng không cam tâm bị khi dễ của cô, thật là... Quá đáng yêu.
Quý Bắc Lưu chưa bao giờ đến gần để xem qua một nữ nhân, cũng chưa bao giờ tập trung xem qua một nữ nhân đến như vậy, cũng chưa từng có người nào đắc tội với hắn, lúc sau còn động thủ đánh hắn, còn có thể xuất hiện trước mặt hắn.
Loại cảm giác mới mẻ và kỳ lạ này... Nó là gì?
Cổ họng hắn khẽ nhúc nhích, có một loại cảm xúc không thể giải thích được, Trong vô thức, đầu của hắn khẽ cúi xuống, Tô Mộc không hiểu lắm hắn sẽ làm gì, nhưng khi khuôn mặt hắn đang ở gần, cô liền khẩn trương đến mức ngừng thở.
Quý Bắc Lưu là một người đàn ông rất hấp dẫn. Ngay cả khi hắn chỉ có khuôn mặt, hắn có thể thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người. Ngay cả khi, hắn ta có tính khí thất thường, không thể phủ nhận rằng trên thế giới này có một số người thích điểm này của hắn, tuy rằng cái khẩu vị này có chút nặng.
Khi hắn ta chỉ tập trung vào một người, đôi mắt đen kia giống như vực thẳm, đem người ta có cảm giác như rơi xuống vực sâu, bị lạc trong hơi thở của hắn.
Quý Bắc Lưu nhẹ nhàng di chuyển ngón tay lướt qua môi cô, đôi môi anh đào của cô như muốn dụ dỗ hắn âu yếm.
Quý Bắc Lưu cũng thực sự muốn như vậy.
Hắn có thể cảm nhận được hơi thở của cô, gần đến mức có thể cảm nhận được nhiệt độ trên cơ thể của cô, hắn có thể cảm nhận được sự tuyệt vời khi chạm vào môi cô.....
Trong phòng, không khí trở nên ái muội hơn.
Đột nhiên, Quý Bắc Lưu cảm thấy trong lồng ngực nhẹ đi, trong nháy mắt, người trong lòng ngực đã biến mất không thấy.
Quý Bắc Lưu ngẩn ra.
Sau đó, tiếng chuông di động vang lên.
Biểu tình Quý Bắc Lưu đờ đẫn nhận điện thoại, bên kia âm thanh của Lương Lương truyền tới:" Cậu, sever đã bảo trì tốt! Có thể đăng nhập trò chơi!"
Trò chơi...
Quý Bắc Lưu nghĩ tới cái gì đó, vội xuống giường, ngồi trên ghế dựa, đi vào 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》...