Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Editor: Dương Gia Uy Vũ

🌸🌸🌸🌸🌸🌸

"Ngươi làm gì đó?" Lâm Vãn lo lắng hỏi một câu.

Nhưng cũng không có ai trả lời cô, trên bờ môi của cô vẫn là cảm giác mềm mại mà nóng hổi như thế, hắn vẫn còn đang hôn cô.

Trong lòng Lâm Vãn lại cảm thấy sợ hãi bởi vì loại cảm giác thân thể bị bao lấy thực sự quá rõ ràng, bên tai của cô thậm chí còn nghe thấy âm thanh giống như có thứ gì đó đang nhúc nhích.

"Lật Xe, Lật Xe, ta sao rồi?" Cô vội vàng gọi hệ thống.

Lật Xe rất lâu sau mới mở miệng: "Cô... đang được bảo vệ."

"Mi chần chừ là có ý gì hả? Mau mở phát sóng trực tiếp cho ta nhanh lên." Lâm Vãn lập tức nghiêm túc yêu cầu.

Hệ thống dừng lại một chút mới nói: "Được rồi, cô đừng có hối hận."

Tiếng nói của nó vừa dứt, trước mắt Lâm Vãn chợt hiện ra một cảnh tượng, nhưng ngoại trừ Cố Chấp đang hôn cô ra thì toàn bộ vật đang bao lấy cô đều bị mosaic hết.

Móa nó chứ, nhìn cái mớ mosaic lít nha lít nhít này là cô biết ngay thứ kia không phải vật gì tốt.

"Đây là cái quỷ gì, sao không thấy gì hết!"

"Bởi vì thế giới hài hòa nha, thứ này đã vượt quá tiêu chuẩn."

Lâm Vãn sa mạc lời: "Mi nói cái gì? Đây không phải dây leo sao?"

Hệ thống chần chờ chốc lát mới nói: "Không phải, nhưng là một thứ rất giống dây leo, có điều nó lớn hơn dài hơn, còn có thể biến đổi, thiên phú dị bẩm. 🙂 "

Lâm Vãn lập tức nói: "Mi đừng nói nữa, ta hơi sợ."

Cô sợ thật, có thể khiến Lật Xe nói ra bốn chữ thiên phú dị bẩm chỉ có tiểu Bạo Ngược và tiểu Thanh Việt, còn thêm một tiểu Cố Chấp.

Cho nên hiện tại cái thứ đang bao trùm cô đến tột cùng là cái gì cô cũng không muốn biết cho lắm.

Loại xúc cảm này càng thêm rõ ràng, cô không khỏi rụt người về phía Cố Chấp.

Hình như nhận ra được Lâm Vãn đang khẩn trương, Cố Chấp đưa tay sờ sau lưng cô, có ý trấn an.

Lâm Vãn còn chưa kịp thả lỏng thì chợt thấy khuôn mặt của Cố Chấp biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Cặp mắt của hắn phiếm hồng, chỗ trán ẩn ẩn có thứ gì đó màu đen lóe lên, thậm chí trên mặt của hắn thỉnh thoảng có từng dòng tựa như chú văn xẹt qua, cuối cùng toàn bộ hướng về phía ấn ký màu đen trên trán, màu sắc của ấn ký kia cũng càng ngày càng đậm giống như đang hấp thu một loại năng lượng nào đó.

"A a a —— "

"Đây là thứ quái quỷ gì mà có thể hút đi ma khí của chúng ta?"

"Nhìn bộ dạng này rõ ràng là do ma vật biến thành, vì sao lại muốn giết đồng loại?"

Bên tai truyền đến tiếng ma vật thét chói tai, có vẻ như Cố Chấp đã làm gì đó.

Ngay sau đó lại vang lên tiếng tu sĩ hoan hô: "Đám ma vật đang tự giết nhau, phải nhanh chóng tiêu diệt những con nhỏ trước sau đó lại đến con lớn."

Lâm Vãn nhíu mày, hệ thống cực kỳ khéo hiểu lòng điều chỉnh góc độ cảnh tượng.

Phía sau lưng Cố Chấp mọc ra vô số nhánh vừa to vừa dài, còn có thể chuyển động, cả một khoảng mosaic to lớn thiên phú dị bẩm.

Thứ kia di chuyển như vào chỗ không người, mỗi một lần đều có thể chuẩn xác bắt lấy một ma vật, cắm vào trái tim chúng, sau đó hút sạch sẽ toàn bộ ma khí trong cơ thể ma vật hệt như ống hút, cuối cùng chỉ còn lại một cái xác rỗng, thứ bị mosaic kia hất lên, những cái xác rỗng lập tức biến thành tro bụi, biến mất không dấu vết.

Lâm Vãn không khỏi ngừng thở, giờ phút này cô cảm thấy Cố Chấp có hơi giống Hồ ly chín đuôi, mấy cái đuôi phía sau đón gió bay phấp phới, còn có thể giết ma vật.

Nhưng mà số lượng đuôi cũng hơi bị nhiều rồi, hiển nhiên còn lợi hại hơn Hồ ly chín đuôi không biết bao nhiêu lần.

Cố Chấp ôm thật chặt Lâm Vãn, lúc hắn đang ăn uống vẫn không buông cô ra, thậm chí hắn còn dùng cái thứ bị mosaic kia bọc hai người lại thành một hình cầu, cho nên người bên ngoài căn bản không biết bên trong có người.

Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy bên ngoài hình cầu duỗi ra vô số móng vuốt, đang không ngừng quơ, gặp được tu sĩ thì bỏ mặc, nếu bắt được ma vật thì tất nhiên lập tức hút khô.

Đối với trạng thái tàn bạo lại vô địch này của Cố Chấp, Lâm Vãn chấn kinh đến không thốt nên lời, chuyện này cũng quá nghịch thiên rồi.

"Ký chủ, cô muốn xem full HD hông che hôn?" Hệ thống thấy cô nãy giờ không nói gì lại bắt đầu quấy nhiễu cô.

Lâm Vãn không hề nghĩ ngợi trả lại nó hai chữ: "Éo nhé."

Kết quả tiếng nói của cô vừa dứt, toàn bộ mosaic trước mắt đều biến mất, trở thành cảnh tượng chân thực.

Những cái thứ to dài kia thì ra là ma khí màu đen, chẳng qua là do ma khí quá mức nồng nặc, thoạt nhìn tựa như đồ vật được thực thể hóa, nhiều đuôi như vậy vặn vẹo hệt như ổ rắn.

"Móe nó chứ, tiêu chuẩn này vẫn rất trong sáng biết không hả? Sao lại phải mosaic làm gì." Lâm Vãn vốn cho là mình sẽ phải gặp cảnh tượng gì khó coi lắm, kết quả sau khi xem xong vẫn thấy còn có thể chấp nhận được.

Lật Xe chép miệng hai cái: "Chậc chậc, ký chủ, là khẩu vị của cô quá nặng thì có. Đây rõ ràng Địa Ngục rất đáng sợ mà, cô thử rớt xuống ổ rắn coi cô còn vui vẻ được không?"

Lâm Vãn bị nó nói đến câm nín, nếu như đổi mấy thứ này thành rắn chắc cô không chịu nổi đâu, cô sợ nhất những động vật thân mềm lạnh như băng kia.

Cộng thêm trước kia có một con rắn nhỏ bò lên giường cô, nếu như không phải bên ngoài có màn ngăn trở thì chỉ sợ nó đã xông tới cắn cô rồi, cho nên đến bây giờ cô vẫn còn bóng ma tâm lý.

"Cái này cũng không phải rắn, ta sợ cái gì." Lâm Vãn cố chấp cãi lại.

Hệ thống hừ lạnh một tiếng: "Đúng rồi đúng rồi, cô có thấy lúc chúng đang ăn gân xanh nổi lên, vẻ ngoài dữ tợn, dáng dấp có hơi giống tiểu Thanh Việt không!"

"Mi câm ngay, con chóa này!" Mặt mo của Lâm Vãn lập tức đỏ ửng, cô đúng là không để ý lắm.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu. Vui lòng không sao chép.

Lâm Vãn chỉ là bị số lượng và sự tàn bạo của mấy thứ ma khí đang giương nanh múa vuốt này làm chấn kinh, về phần chi tiết thì cô cũng không muốn nhìn lắm, dù sao nhiều như vậy cũng sẽ khiến tư tưởng con người trở nên méo mó.

Tiếng la thảm thiết bên ngoài dần dần giảm bớt, hàng ngàn hàng vạn ma khí tất nhiên là có những đứa lợi hại hơn, những ma vật kia lúc thì trốn khi thì tan biến, chỉ cần chạy hơi chậm sẽ bị hút khô ngay.

Còn những tu sĩ đang cười trên nỗi đau của người khác kia từ lúc thấy hình cầu lớn này có bản lĩnh như vậy thì đã sớm sinh lòng cảnh giác, mắt thấy ma vật xung quanh đã chẳng còn bao nhiêu thì họ cũng không dám nán lại nữa, lo sợ tiếp theo móng vuốt lớn màu đen kia sẽ đổi mục tiêu, hút khô đám tu sĩ bọn họ.

Dù sao hỗn chiến lâu như vậy rồi, bọn họ đã thấy qua vô số người bên cạnh bị ma vật hút khô chỉ còn lại một bộ xương.

Chung quanh dần dần khôi phục yên tĩnh, ngoại trừ tiếng gió ra thì chỉ còn lại tiếng hít thở.

Lâm Vãn vẫn bị hắn ôm trong ngực, đương nhiên ánh mắt cũng bị ngăn cản, có điều vừa rồi hỗn chiến có vẻ như Cố Chấp ăn rất vui sướng, không có nhu cầu gì với cái núm vú cao su như cô cho nên đã buông tha cho môi của cô.

"Kết thúc rồi à?" Lâm Vãn nhỏ giọng hỏi một câu, vừa mới mở miệng chợt phát giác ra giọng của mình rất khàn tựa như vừa bị dọa sợ vậy, cô lập tức ho nhẹ một tiếng, trong lòng âm thầm cổ vũ cho chính mình.

Đừng sợ, những ma khí kia chỉ hút ma vật, cô là tu sĩ, nó sẽ không có hứng thú gì với cô đâu.

Chẳng qua lời động viên của cô còn chưa kịp kết thúc, hệ thống đã phát ra giọng cười trào phúng: "Ha ha."

Hệ thống đang cười nhạo cô ngây thơ ngu ngơ.

Cô còn chưa kịp khịa lại vài câu thì bỗng nhiên bên tai nóng lên, Cố Chấp trực tiếp cúi người xích lại gần cô, hôn lên phía sau tai cô.

Lâm Vãn lập tức cảm thấy trong đầu "Ầm ——" một tiếng, sau tai là chỗ nhạy cảm của cô, cộng thêm bờ môi Cố Chấp nóng kinh người, cô còn chưa kịp thích ứng đã đột nhiên bị mỏ hàn nhiệt độ cao này chạm đến, nóng đến rụt cả người.

Hắn bỏ tay ra, rốt cuộc Lâm Vãn cũng có thể mở to mắt nhìn thế giới này, lọt vào trong tầm mắt vẫn là một mảnh đen nhánh, bọn họ vẫn còn bị viên cầu bao bọc đang dừng giữa không trung.

Lâm Vãn còn chưa kịp mở miệng nói chuyện thì chợt thấy Cố Chấp vẫn luôn không thay đổi nét mặt lại cong môi cười một tiếng, dáng vẻ muốn bao nhiêu tuấn tú thì có bấy nhiêu tuấn tú, cô hơi sững sờ, không biết hắn đang có ý định gì.

Nhưng sau đó cô cũng không có cơ hội biết nữa, bởi vì trước mắt của cô lại lần nữa tối đen, lần này che mắt cô không phải là tay của Cố Chấp mà là một luồn ma khí màu đen. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu.

Cảm giác nhẹ nhàng lại lửng lơ trên mắt kia giống như kẹo bông gòn, chỉ có điều bởi vì mắt không nhìn thấy cộng thêm cô đã biết thứ này đến tột cùng có bao nhiêu dữ tợn, cho nên trong lòng chợt cảm thấy sợ hãi.

Bờ môi nóng hổi của Cố Chấp bắt đầu lưu luyến trên cổ cô, loại nụ hôn tỉ mỉ mày khiến cô toát hết cả mồ hôi, trong lòng lại có vài dự cảm bất thường.

"Lật Xe, vầy là sao nữa đây? Hắn lại bị thứ gì kích thích à?" Lâm Vãn có muốn nghĩ ngợi thêm cũng không được, chủ yếu là hành động này của Cố Chấp khắp nơi đều lộ ra dục vọng.

"À, hắn ăn no rồi mà, có câu nói này hay lắm, ấm no sinh dâm dục, cho nên cô hiểu mà!" Hệ thống siêu lạnh nhạt trả lời.

Lâm Vãn nhíu mày, cô căn bản không hiểu được không?

Cô và Cố Chấp mới gặp mặt bao lâu đâu chứ, cô rất bảo thủ đó biết không.

Có điều suy nghĩ của cô cũng không tới đâu thì đã hoàn toàn mất đi ý thức, bạn học Cố Chấp có nhiều nhánh ma khí như vậy nhưng cho tới giờ vẫn không thu hồi lại, thậm chí những ma khí màu đen trên bầu trời vẫn còn đang giương nanh múa vuốt, rõ ràng là ma vật chung quanh đã bị bọn chúng hút sạch sẽ nhưng giờ phút này vẫn không có ý định quay về, giống như nơi này vẫn còn thứ gì đó khiến bọn chúng cảm thấy hứng thú vậy.

Hệ thống vô cùng khéo hiểu lòng người mở thị giác cho cô, lúc cô vừa nhìn thấy những luồn ma khí to dài kia đã cảm thấy trong đầu ong ong, cô thật sự rất sợ hãi.

Đáng tiếc ông trời cũng không nghe được lời cầu nguyện trong lòng cô, những ma khí cũng cực kỳ không khách khí với cô, chỉ cần cảm thấy hứng thú thì sẽ lập tức thăm dò.

Loại cảm giác bị bao lấy kia càng thêm rõ ràng, Lâm Vãn bị Cố Chấp ôm trong ngực, quanh người đều là ma khí.

Những ma khí này hệt như chủ của nó, chỉ cần chạm đến cô liền nóng như lửa.

Hơn nữa thân thể của cô vốn thiên về lạnh, có lẽ những ma khí này cũng muốn hạ nhiệt độ cho nên vẫn luôn không ngừng đụng vào cô, thậm chí ngay cả một sợi tóc cũng yêu thích không buông tay.

Rõ ràng Cố Chấp không phải là pháp thể Viêm Long nhưng bản thân hắn lại nóng vô cùng, pháp thể của cô đều vận hành tự nhiên, tản mát ra từng đợt ý lạnh quanh thân hắn, mà nhiệt độ lại càng ngày càng thấp, nếu như giờ phút này cô đang ở trong nước thì chỉ sợ nước kia đã sớm đóng băng.

Nhưng hiện giờ bên cạnh cô chính là Cố Chấp có nhiệt độ cao cho nên cũng chưa từng xuất hiện tình trạng đóng băng.

Ngược lại, trên người cô tỏa ra bao nhiêu khí lạnh thì Cố Chấp liền hấp thu bấy nhiêu, thậm chí những ma khí kia cũng càng muốn thân cận với cô, đối với việc khí thế của cô biến hóa thì cảm thấy vui mừng khôn xiết, vài luồn ma khí cũng càng thêm ra sức vẫy vùng.

Cố Chấp không hổ là Cố Chấp, hắn tựa như đã có được bảo bối của đời mình, hôn cô từ đầu đến chân, càng hôn càng nóng.

Chính cô cũng hóa thành núi băng nhưng lần này núi lửa lại không xuất hiện, ngược lại còn xuất hiện một mặt trời cực nóng bao vây lấy cô bên trong.

Thậm chí mặt trời này còn biến hóa ra vô số tay chân chặt chẽ dây dưa kéo lấy cô, một chút khe hở cũng không có.

Cô cảm thấy mình sắp hít thở không thông, những dây leo kia cứ rậm rạp dày đặc lấp kín toàn bộ không gian, nhiệt độ cực cao khiến đầu óc của cô bị nóng đến mơ hồ.

Mặt trời cứ chập chùng lên xuống, cô cảm thấy trời đất quay cuồng một trận tựa như đang ở trong một phòng tắm hơi đầy người, dù có hô hấp ra sao cũng sẽ dính phải hơi nước nóng.

Cô chóng mặt, lảo đảo, rõ ràng trong lòng muốn mau chóng thoát khỏi nhưng mặt trời này quá nóng, sắp nướng cháy cô.

Nhưng ngay cả cử động một chút cô còn không làm được bởi vì thân thể của cô đang bị vô số ma khí giam cầm, cho dù chỉ hơi lệch vị trí đi cũng sẽ khiến Cố Chấp cảm thấy không thoải mái, lúc này ma khí lại cực kỳ thông minh đưa cô đến vị trí chính xác.

Lâm Vãn cảm thấy mình có thể ngất đi bất cứ lúc nào, lúc này mới thật sự là gọi trời trời không thấu, gọi đất đất không nghe.

Lúc cô tỉnh lại, ngay cả mí mắt cũng không nhấc lên được, không biết kích thích tối hôm qua khiến cô nghi ngờ cuộc đời hay sao mà hiện tại cô lại có một loại ảo giác, tựa như có mấy luồn ma khí đang dây dưa lấy cô, thậm chí trên mắt cũng bị che bởi ma khí.

Hệ thống lúc này mới mò đến quan tâm cô: "Ký chủ, chào buổi chiều nhoa (。・∀・)ノ゙ ~ "

Lâm Vãn không thèm ngó tới nó, cái hệ thống kỹ nữ tâm cơ này rõ ràng là đang trào phúng cô, trước đó lúc bọn họ rời khỏi chiến trường đoán chừng cũng là chuyện của trưa hôm qua rồi.

"Cô xịn lắm đó nha, giá trị cố chấp tăng 50 điểm luôn ~ Tiểu tỷ tỷ, ta nguyện dâng hiến trái tim bé nhỏ này cho cô."

Hệ thống đặc biệt vui sướng, giờ phút này vuốt mông ngựa vô cùng thuần thục, từ lúc Lâm Vãn đi theo nó công lược Bạo Ngược và Lạnh Nhạt tới nay cũng chưa thấy nó bán manh như vậy bao giờ, chắc chắn là do Cố Chấp là một mục tiêu cực kỳ hào phóng, mới chỉ lần đầu tiên đã trực tiếp tăng năm mươi điểm.

"Trái tim plastic của mi cứ để lại cho bạn trai của mi đi, ta không cần." Lâm Vãn lạnh lùng trả lời.

Tên Cố Chấp mới là thật sự là thiên phú dị bẩm, hiện tại cô cũng đã nghi ngờ cuộc đời rồi, có lẽ bản thân Cố Chấp cũng khó mà tin được, bởi vì có ma khí trợ giúp, cảm giác cứ như đang bay vậy.

Dù cho đây là thế giới tu tiên, cô hiện tại còn là kỳ Kim Đan, thân thể còn khỏe hơn trước kia mấy trăm lần, nhưng vừa bị giày vò như vậy khiến cô cảm thấy tối hôm qua nhất định là mình đã chết vô số lần.

Nhưng vì giá trị cố chấp tăng rất nhanh nên cô có bị uất ức một chút cũng chẳng sao cả.

Hệ thống thấy cô lãnh khốc vô tình như vậy không khỏi hừ lạnh một tiếng, nó mới không thèm mặt nóng dán mông lạnh đâu.

Cho nên nó lập tức phản kích: "Ký chủ, ta rất lo lắng cho cô đó. Nước đất trên không cô đều trải nghiệm qua rồi, lần này còn là phi thuyền vũ trụ nữa nha, còn có xúc tu play cơ, thế giới sau cô còn tính làm gì đây?"

Hệ thống vừa nói vừa phiền muộn thở dài một hơi, mặc dù giọng điệu này rơi vào tai Lâm Vãn đơn giản chính là vô cùng trào phúng.

"Mi thật đúng là Hoàng Thượng không vội thái giám gấp." Lâm Vãn chỉ đáp nó một câu rồi che chắn nó lại.

Hệ thống âm thầm thề thế giới sau nhất định phải xem ký chủ bị nghiệp quật, hiện tại chỉ im bặt không nói lời nào, nhìn xem cô làm sao công lược Cố Chấp.

Lúc Lâm Vãn mở mắt ra chợt phát hiện đối diện cô chính là một đầm nước lạnh, là nơi trước đó phát hiện Cố Chấp.

Cô giật giật ngón tay muốn ngồi dậy nhưng bên hông lập tức bị đè xuống.

Nghiêng đầu nhìn thì quả nhiên lại đối diện với một đôi mắt âm u, Cố Chấp cứ như vậy ôm cô nằm trên giường do ma khí tạo thành, trên đầu vẫn là khoảng không của bầu trời.

Lâm Vãn không khỏi nhếch miệng, bản lĩnh của tên Cố Chấp này đúng là thuận tiện, muốn trở thành cái gì thì biến thành cái đó.

Nếu như sau này mà trời có mưa thì cứ dùng mấy đám ma khí tạo thành nóc nhà là được rồi, không sợ phơi gió phơi nắng.

"Nóng." Cố Chấp theo thói quen tiến đến trước mặt cô, miệng lại muốn hôn cô.

Da đầu Lâm Vãn căng ra, bây giờ cô vừa nghe thấy chữ này lại nhớ đến hệ thống nói "Làm cô".

Nói thật, hiện giờ thân thể cô siêu tàn.

Tác giả có lời muốn nói: Đã thay thế thành công rồi ~ gần đây ăn mặn hơi nhiều, thế giới sau chúng ta ăn chay có được hay không?

Lão tài xế quá thường xuyên lái xe dễ dàng túng dục quá độ, muốn lúc tuổi già nhẹ ngàng thì thận không thể hư, không tốt. Chậc ~

__________

Dương: lần đầu tiên tui gặp một bộ truyện mà có thịt còn ức chế hơn không có như bộ này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play