Tác Baker muốn giãy tay ra, tròng mắt Mông Nạp Hughes lạnh như băng lập loè lấy tia khát máu, mà Oropesa Seth cầu khẩn tựa hồ càng nổi lên bản tính tàn bạo của hắ.

“Ha ha… Thật không dám nghĩ ta lại có một đệ đệ xuất sắc như vậy, hôm nay chỉ vì một nam nhân, vì cái gọi là tình yêu mà rơi vào tình trạng này, chậc chậc… Nhìn dáng vẻ của ngươi xem thật sự là ngu xuẩn hết chỗ nói, đã thành ra như vậy còn muốn người yêu của ngươi, người năm đó giết cha đoạt vị đã biến đi đâu rồi? Kiêu ngạo của ngươi? Tôn nghiêm của ngươi đâu mất rồi? Ngươi thật sự không chỉ làm cho ta cảm thấy cảm thấy rất thất vọng, mà còn làm cả gia tộc chúng ta cảm thấy cảm thấy thất vọng, đã như vậy ta chỉ có một yêu cầu…, nên tỏ ra thành ý một chút, dập đầu xin ta có được không?”

Hiển nhiên, Mông Nạp Hughes là muốn Oropesa Seth quỳ xuống dập đầu trước hắn, mục đích của hắn là muốn Oropesa Seth nhục nhã. Chỉ là với tình trạng của Oropesa Seth giờ phút này, đừng nói là quỳ xuống, căn bản chỉ cần động nhẹ một cái còn khó khăn, Mông Nạp Hughes vừa dứt lời hàng trăm ánh mắt trong điện không hẹn mà cùng hướng về phía Oropesa Seth, nín thở chờ đợi sẽ chuyện sắp diễn ra.

“Ahh…”

Tiếng rên rỉ thống khổ trầm thấp từ trong miệng Oropesa Seth bật ra, tựa hồ cố sức đến mấy căn bản cũng không cách nào khởi động thân thể của mình, mà hắn mỗi một lần cố gắng liền khiến cho thương thế của hắn liên lụy mà tràn ra càng nhiều máu hơn, cuối cùng hắn cơ hồ tuyệt vọng hơi ngẩng đầu lên, sau đó nặng nề khấu xuống, âm thanh run rẩy phát ra như vừa khóc vừa cầu xin:

“Cầu… Cầu ngươi… Ca ca… Đem Khải… Trả lại cho… Ta…”

Oropesa Seth không ngừng khẩn xin, cho đến khi dưới sàn nhà đã bị máu nhuộm đỏ, thanh âm của hắn càng ngày càng yếu dần, đầu của hắn rốt cuộc nâng không nổi nữa mới thôi…

Một màn này lập tức chấn kinh tất cả mọi người trong điện, mặc dù Mông Nạp Hughes vẫn giữ một bộ dáng không quan tâm nhưng nội tâm của hắn lại ngăn không được nghi hoặc, rốt cuộc tình yêu là cái gì lại có thể khiến cho Oropesa Seth si mê như vậy, thậm chí cho dù phải trả giá hết tất cả mọi thứ cũng không hối hận? Vì một nam nhân như vậy đáng sao? Bị tình yêu hại thành tình trạng như vậy, hắn tại sao còn cố chấp không tỉnh ngộ?

Tất cả hình ảnh trước mắt đủ để chứng minh tình yêu hại người rất nặng, nhưng mà… Tại sao hắn lại có một chút dao dộng? Chẳng lẽ là vì cảm động sao? Không! Không có khả năng! Hắn vốn không hiểu cái gì là tình yêu thì sao lại cảm động chỗ nào chứ? Là vì niệm tình huynh đệ sao? Cái này càng không có khả năng! Hắn biết thời điểm có được quyền lợi cùng địa vị đã không tồn tại cái tình huynh đệ kia nữa rồi! Vậy rốt cuộc hắn xúc động cái gì chứ?

Không!

Hắn không muốn biết những điều vô dụng này, càng không nên để những điều ngu xuẩn này làm nhiễu loạn suy nghĩ của gắn được. Tình yêu? Nhất định là bị Tác Baker ảnh hưởng, cũng chỉ có hắn suốt ngày hướng cho hắn thứ tình cảm này.

Nhân lúc Mông Nạp Hughes thất thần, Tác Baker dùng hết toàn lực gạt tay của hắn ra, nhanh chóng phóng đến bên cạnh Oropesa Seth, đem thân thể của hắn cẩn thận trở mình dựa vào lồng ngực của mình, xuất phát từ bản năng y dùng tay lau đi những vết máu giăng khắp nơi trên mặt hắn.

Mông Nạp Hughes vẫn chưa kịp phản ứng mắt lập tức rỗng tuếch nhìn cánh tay của mình, nhìn hình ảnh thân mật của hai người trước mặt, hai tay hắn không cách nào khống chế được mà nắm chặt, ánh mắt lập tức trở nên sắc nhọn vô tình, lần đầu tiên hắn biểu hiện ra sự phẫn nộ như vậy: “Tác Baker! Ngươi trở lại đây cho ta, ai cho ngươi chạm vào hắn?”

Tác Baker tựa hồ đối với mệnh lệnh của Mông Nạp Hughes giống như không nghe thấy, thậm chí còn dùng bàn tay thon dài vuốt tóc rối bời trên trán Oropesa Seth lên, Mông Nạp Hughes không thể khống chế cảm xúc của mình mắt lộ ra hung quang, hắn đứng lên, rút trường kiếm từ thị vệ bên cạnh ném đến chỗ Tác Baker.

“! ──! ──”

Tiếng vang của kiếm rơi xuống đất thanh thúy làm tất cả mọi người trong điện cả kinh, đang lúc mọi người suy đoán dụng ý của Mông Nạp Hughes, hắn lại lạnh lùng nói:

“Tác Baker, ta ra lệnh cho ngươi giết Oropesa Seth! Ngay lập tức!”

Mệnh lệnh này không thể tránh khỏi một hồi rối loạn, một là vì vậy mệnh lệnh tới quá mức đột ngột; hai là vì ở Ai Cập, tế tự không thể giết người, cái này chẳng những là lịch đại pháp tắc, càng phạm vào trọng tội không thể tha thứ.

Chết tiệt! Tác Baker đang làm cái gì? Y cùng nam nhân khác không phải hắn thân mật như thế, thậm chí còn cải lời của hắn, lửa giận khiến cho Mông Nạp Hughes khó giữ được tỉnh táo, nội tâm hắn cuồng loạn nôn nóng bất an, ánh mắt càng là gắt gao nhìn hai người ở phía đó…

Hắn nhìn cử chỉ ôn nhu của Tác Baker đúng thật là chói mắt… Khiến cho hắn mất đi tỉnh táo và lý trí, thậm chí còn không khống chế được tâm tình của mình!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play