Sáng sớm.

Ánh dương buổi sớm bắn ra bốn phía, ánh mặt trời nhu hòa chiếu lên khuôn mặt trắng nõn của Khải Nhạc, hình thành một cảnh tượng đẹp mê hồn.

“Ưm…”

Tựa hồ phát giác được bên hông mình không có hữu lực của cánh tay, Khải Nhạc vô thức mà trở mình, miễn cưỡng mà vươn tay cánh tay ra, tìm kiếm một hồi, chỉ chạm đến giường chiếu ôn hòa.

Kỳ quái, bình thường Bội không phải mỗi sáng đều cho cậu một cái hôn chào buổi sáng thì mới có thể rời giường sao? Hôm nay sao lại rời đi sớm như vậy? Khải Nhạc có chút nhíu lông mày, mơ hồ mở mắt ra, ánh sáng chói mắt lại khiến cho cậu nháy mí rất lâu mắt mới thích ứng được.

Đầu tiên đập vào mắt là bả vai rộng lớn của Oropesa Seth, phần lưng hoàn mỹ da thịt lộ rõ không thể nghi ngờ, giờ phút này, hắn đang đeo một cái thắt lưng tinh mỹ thắt ở bên hông, phát giác được ánh mắt ở phía sau, hắn buộc đai lưng tay sửng sốt một chút, lập tức chậm rãi quay đầu liếc mắt nhìn Khải Nhạc trên giường, vừa sửa sang lại quần áo vừa hỏi:

“En tỉnh rồi?”

“Ah! Ừm…”

Ý thức được ánh mắt si mê không kiêng nể gì của mình, Khải Nhạc thẹn thùng mà cúi đầu xuống, ánh mắt dừng lại trên lồng ngực loang lổ dấu một hôn màu đỏ sậm, khuôn mặt ửng hồng nhanh chóng nhiễm lên toàn thân của cậu. Đêm điên cuồng si mê tối qua như phim hiện lên từng màn ở trước mắt, trong nội tâm lập tức hiện lên điềm mật, cảm giác vừa ngọt ngào vừa ngượng ngùng, thực chất bên trong y tồn tại tư tưởng bảo thủ, Khải Nhạc căn bản không dám ngẩng đầu nhìn thẳng người mình yêu ở trước mắt.

Thực sự rất kỳ quái! Trước kia không phải là không có cùng Bội vuốt ve qua, khi đó cũng không thấy chính mình sẽ thẹn thùng! Tại sao một khi nhìn thẳng vào tình cảm của mình lại dễ dàng thẹn thùng như thế?

“Khấu! Khấu!” Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa rất nhỏ.

“Tiến vào!” Oropesa Seth không đợi Khải Nhạc phản ứng liền mở miệng ra lệnh.

Khải Nhạc ngạc nhiên mở to mắt, theo phản xạ kéo cao drap trải giường, bởi vì Bội trước kia chưa bao giờ để cậu ở trên giường dưới tình huống này sẽ cho người hầu tiến vào gian phòng của bọn hắn.

”Pharaoh, đây là kim quan cùng trang sức của ngài.”

Thị nữ kính cẩn mà đem một cái khay đặt ở gần cửa sổ ngăn tủ, Oropesa Seth phất tay, thị nữ liền hiểu nên hạ thấp người nhanh chóng lại lui ra ngoài.

Kim quan? Trang sức? Hôm nay là ngày trọng đại gì sao? Trong ấn tượng của cậu, chỉ có những thời điểm quan trọng Bội mới hóa trang bộ dáng này, nhìn thấy hắn đem kim quan có hình rắn áp lên tóc của hắn, châu báu cùng trang sức chói mắt từng cái từng cái đeo lên cơ thể, giơ tay nhấc chân hiển thị rõ vương giả phong phạm, đồ trang sức tinh mỹ cùng thân hình tuấn mỹ khiến hắn trở nên uy phong.

“Bội! Hôm nay là ngày gì vậy?”

Giờ phút này Khải Nhạc nháy mắt cơ hồ cũng không nháy mắt mà nhìn kỹ lấy Oropesa Seth, nhịn không được tò mò hỏi, tại sao Bội không nhắc qua với mình?

“Hôm nay?”

Oropesa Seth vuốt vuốt tóc của mình, sau đó mới chậm rãi đi về bên giường ngồi xuống, mỉm cười nhìn thẳng lấy Khải Nhạc hỏi ngược lại.

Khải Nhạc cơ hồ là vô thức gật đầu, cả trái tim mê say trong đôi mắt thâm thúy của Oropesa Seth, hoàn toàn không để ý đến trong giọng nói của hắn có khác thường.

“Đúng vậy! Ta lại quên nói cho em biết hôm nay là ngày gì, em xem ta hồ đồ chưa kìa, chuyện quan trọng như thế lại quên nói cho em biết.”

Oropesa Seth nhẹ nhàng xoa gò má Khải Nhạc, cười nhẹ giả vờ trách cứ chính mình, lập tức khiêu mi nói:

“Hôm nay là ngày Pharaoh Ai Cập lập gia đình!”

”Pharaoh? Lập gia đình? Cái này… Anh…”

Không để ý đến ánh mắt khiếp sợ của Khải Nhạc, cũng như không để ý sắc mặt càng lúc càng đen lại của người trước mặt, Oropesa Seth cắt ngang lời Khải Nhạc tiếp tục mỉm cười nói:

“Hiện tại ta cũng đã có thể thống trị toàn bộ Ai Cập! Thượng Ai Cập đã phái người đến cầu hoà, nguyện ý quy thuận Hạ Ai Cập, hôn nhân lần này cũng có thể nói là bước đầu tiên hai miền của Ai Cập hoà giải, bất quá… Thượng Ai Cập còn đưa tới một cô gái đẹp, ôn nhu lại thuận theo, trên giường lại rất thành thục, cũng không uổng ta lấy nàng làm hậu! Em có phải hay không cũng vì ta cảm thấy cao hứng?”

“Đúng rồi, sau này ta sẽ bồi thường cho sủng hạnh của em, dù sao nữ nhân ta cũng ngán, em cũng không tệ,…”

Oropesa Seth nhẹ nhõm khoái ý nói, trong ánh mắt chính là sắc thái tràn đầy chờ mong, khóe miệng khẽ động lộ ra nụ cười tà giống như ác ma, phảng phất hết thảy dự tính của hắn đều ở trong lòng bàn tay, Khải Nhạc lộ vẻ sầu thảm thần sắc ngốc trệ nhưng hắn cũng không để mắt đến…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play