Lưu Huyên Thần cúi xuống lấy ra từ ngăn kéo của thư án một quyển sách giấy đã ố vàng, bên ngoài có dòng chữ rồng bay phượng múa Thần Nông bách thảo kinh. Cuốn sách này, từ lần đầu tiên nghe nàng nhắc tới, hắn đã giữ lại bên người. Vốn định để làm lễ vật tặng cho nàng khi quan hệ hai bọn họ thân thiết hơn. Vậy mà nàng lại luôn không cho hắn cơ hội, suýt chút nữa lại còn thành thân với người đàn ông khác. Cho nên hôm nay hắn mới muốn doạ nàng một chút, nhưng lại không nỡ để nàng phải phiền lòng thêm. Đợi lát nữa phê duyệt tấu chương xong, kéo nàng tới cùng hắn tản bộ trong hoa viên, rồi đưa cho nàng, hy vọng đến lúc đó có thể nhờ vào “phân lượng” của cuốn sách, hắn có thể có được nụ hôn thật sự của nàng. Nhớ tới hô hấp nhân tạo lần trước, đôi môi anh đào thật mềm mại!

Vân Ánh Lục giống như quả cà gặp sương muối, héo rũ trở lại thái y viện, buồn chán ngồi xuống, không muốn làm gì.

Ngồi rồi lại ngồi, chán chường hiện lên trên khoé mắt. Đã mấy đêm nay cô không được ngủ tử tế, vừa mệt vừa thiếu ngủ, thật không gắng gượng được nữa. Cô nói với Tiểu Đức Tử tới phòng trực ban nằm nghĩ một lát.

Nói là nằm một lát nhưng vừa chạm vào gối, cô ngủ không biết gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play