“Thừa tướng đại nhân, ngài đừng làm tổn thương hoàng thượng thêm nữa”. Vân Ánh Lục dìu Ngu hữu thừa tướng ngồi lên ghế, nhìn khuôn mặt ủ rũ của Ngu Tấn Hiên, lại nhìn Vạn thái hậu hoảng loạn bất an, rồi chuyển tầm mắt sang Lưu Huyên Thần.
“Huyên Thần, chàng thật sự muốn biết thân thế của mình sao?” Cô ưu thương hỏi lại lần nữa. Lưu Huyên Thần mím môi, gật đầu.
“Được rồi, họ không nói thì thiếp sẽ nói thay họ”. Vân Ánh Lục nhắm mắt lấy lại tinh thần, thấy ba người kia đều lộ vẻ ngạc nhiên, cô mỉm cười giải thích. “Tôi là đại phu nên dễ nhận ra một số chi tiết mà người thường không dễ phát hiện. Khi Huyên Thần dẫn tôi tới phủ thừa tướng để chữa trị những vết sẹo trên mặt Ngu nguyên soái, tôi đã khẳng định được suy đoán của mình. Ngu nguyên soái không phải là con nuôi mà là con ruột của Ngu hữu thừa tướng. Huyên Thần, còn chàng là anh em sinh đôi với Ngu nguyên soái”.
Một tảng đá rơi xuống, bắn tung ngàn con sóng lớn, cùng ùa tới bủa vây Lưu Huyên Thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT