- Hai thằng nhóc, một đứa dùng con thoi, một đứa dùng dao mổ.
Anh giật mình. Dùng dao mổ à? Chỉ có thể là cậu.
- Dù sao thì tôi sẽ không để cho chuyện này qua dễ dàng đâu. Hong Kong là nơi đặt trụ sở chính của Thanh Long đảng, và địa bản này thuộc quyền quản lý của anh, tôi muốn anh phải làm cho ra lẽ chuyện này, Thất giáo đầu Hoàng Long.
Anh cúi đầu:
- Thuộc hạ biết, thưa chủ nhân.
- Được rồi....cho người gọi Cửu giáo đầu tới đây cho tôi.
Quất Chi tỏ ra ngạc nhiên:
- Tại sao lại mời ông ấy đến? Ngài có đau ốm gì, tôi sẽ chữa trị. Sở trường của Cửu giáo đầu Hạo Vân chỉ có độc dược.
- Đây là chuyện của tôi, cô không cần thắc mắc làm gì. Giờ thì ra ngoài hết đi, tôi muốn một mình.
- Vâng!
Tất cả đều lẳng lặng đi ra ngoài. Chỉ còn lại một mình, hắn nắm chặt bàn tay bị băng bó:
- Tôi sẽ không tha cho cậu đâu.
Ở phía ngoài, 3 vị giáo đầu cũng ngồi vào bàn cùng nhau. Hạ Nguyên đập mạnh ly cà phê lên bàn:
- Chết tiệt! Thằng nhóc đó nghĩ mình là ai chứ?
- Là chủ nhân. - Quất Chi trả lời thay. Trái với Hạ Nguyên, cô nhẹ nhàng hơn nhiều với tách trà của mình - Chủ nhân nổi giận không phải là khôn có lý do. Nhưng mà....hai người đó ra tay hơi nặng đó, phải không Hoàng Long?
Anh khẽ nhích người trên ghế. Anh còn đang bận suy nghĩ xem tại sao cậu lại tấn công chủ nhân của Thanh Long Đảng.
- Dùng con thoi....tôi biết gã ấy.
- Huh? Cậu cũng biết?
- Uh. Tôi đã giao đấu với hắn, không tồi đâu.
- Vậy mà cậu vẫn bình yên à? Tôi thì từng bị cậu nhóc ấy đả thương. Ai ya, ai bảo kĩ năng chiến đấu của tôi không giỏi như hai người.
- Nhưng nếu chúng tôi ngắc ngoải, không có chị, đệ nhất danh y thì có 10 mạng, tụi này cũng không đủ chết. Không bàn chuyện này nữa! Về việc Đại Giáo đầu đã giao cho chúng ta.....
Mọi lời bán tán của cả hai đều không lọt được tới tai anh. Tại sao cậu lại tấn công chủ nhân? Đó chính là vấn đề làm anh quan tâm nhất. Vì cậu sắp gặp nguy hiểm...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT