"7788 mày cứ bình tĩnh lại đã, đợi tao hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra." Tiền Thiển trấn an 7788 trước rồi nhanh chóng giao lưu với linh kiếm của mình.
Tin tức mà linh kiếm truyền đến khiến Tiền Thiển giật nảy cả mình. Thế này cũng được luôn?!! Tu Chân giới có nhiều người tài ba thiệt sự, còn tân tiến hơn nhiều so với vị diện khoa học kỹ thuật nữa.
Linh kiếm nói nó tên là Trường Không, được thượng thần Du Hư rèn đúc mà ra, có tài năng ẩn nấp xuất thần nhập hóa, vốn là quà mừng thọ cho Cửu Thiên Lôi Tổ. Thế nhưng, thượng giới lại không ai có thể khiến nó nhận chủ, trong cơn tức giận, Du Hư vứt nó xuống hạ giới.
Trường Không không nhận chủ, không phải vì nó không muốn, mà là do cách nó ôn dưỡng và tu luyện khá là đặc biệt, không phải ở đan điền, mà là hòa làm một với thần hồn của chủ nhân, tẩm bổ lẫn nhau.
Có thể nói Trường Không có thực thể, cũng có thể nói là nó không có thực thể. Nó có tài năng ẩn nấp có một không hai là vì nó có thể đánh tan hình thể của mình hòa vào cảnh vật chung quanh, cũng có thể dùng linh lực xung quanh để ngưng hình một lần nữa bất cứ lúc nào. Cho nên, nó là một vật thể xen giữa lằn ranh tồn tại và không tồn tại. Nó nhận Tiền Thiển làm chủ, hòa làm một với thần hồn của Tiền Thiển, bởi vậy mới có thể chạy vào trong ổ của 7788.
Còn vì sao lựa chọn Tiền Thiển làm chủ, Trường Không nói thần hồn của cô và Lục Phù Diêu là thần hồn đặc biệt nhất nó từng thấy trong suốt năm tháng dài đằng đẵng qua, dường như không thuộc về thế giới này. Do đó, sau khi nó chờ đợi thời gian dài đằng đẵng tại Kiếm Trủng, cuối cùng cũng chờ được hai người bọn họ, nói thế nào cũng muốn đi theo bọn họ.
"Cho nên vì sao thần hồn của Lục Phù Diêu cũng rất đặc biệt?" Tiền Thiển thuật lại một lần chuyện xưa của Trường Không cho hệ thống nghe, lập tức nảy ra nghi vấn mới.
Nhưng mà cái 7788 chú ý hoàn toàn không phải chỗ này: "CMN! Đây không phải là kỹ thuật thẩm thấu tự do trong truyền thuyết hay sao! Không ngờ thế giới tự do này lại có thể phát triển được kỹ thuật đen bậc này!!! Phải biết rằng, ở cục quản lý của tôi tại thế giới cao cấp, đây chỉ là đột phá lý thuyết, muốn thẩm thấu tự do thực sự, kỹ thuật vẫn còn là nan đề."
"Rốt cuộc mày có nghe tao nói hay không..." Tiền Thiển im lặng, sao 7788 luôn không nắm sai trọng điểm vậy, hiện tại là lúc nghiên cứu thảo luận những vấn đề vật lý phức tạp kia hay sao?!!
"Ây dà, đáng lẽ Tiêu Đồng Phong phải chết sớm rồi, kết quả lại không chết, như thế vẫn chưa đủ đặc biệt sao? Điều này cần gì phải hỏi chứ!" 7788 không quan tâm.
Nói như vậy cũng hợp lý đấy, cuối cùng Tiền Thiển cũng không xoắn xuýt nữa.
"Tôi cảnh cáo cô, Tiền Xuyến Tử!" Đột nhiên 7788 như nhớ tới chuyện gì, mang dáng vẻ gây chuyện chỉ vào Trường Không: "Cô không được bất công đấy! Tôi mới là hệ thống duy nhất của cô, là đồng đội của cô, cùng cô vượt qua vô số vị diện sau này. Không! Được! Thay! Lòng! Đấy!"
"Ể? 7788 sao mày lại nói như vậy." Tiền Thiển có chút kinh ngạc: "Chẳng lẽ là nói? Lúc chúng ta rời đi có thể mang theo Trường Không?"
7788 ra vẻ thâm trầm: "Tôi hoài nghi là có thể. Có điều vẫn phải xem thanh phá kiếm này có khoác lác hay không, liệu người chế tạo nó có thật sự tài giỏi đến mức thực hiện kỹ thuật thẩm thấu tự do hay không."
"Trường Không không phải là vật đơn giản gì, nó là đồ có linh thức, đừng nói chuyện không khách khí như vậy." Cuối cùng Tiền Thiển cũng có cơ hội dạy dỗ 7788.
"Cô xem này! Cô bắt đầu bất công rồi đấy!! Ông trời ơi!! Sao số con khổ thế này!!" 7788 lại bắt đầu gào thét.
Tiền Thiển nghe mà đau đầu, quyết định mặc kệ nó. Có vẻ Trường Không cũng cảm thấy vô cùng phiền phức, biến khỏi ổ nhỏ của 7788, lại ngưng hình hiện lên trước mặt Tiền Thiển. Tiền Thiển tiến lên một bước, chộp nó vào trong tay.
Trường Không hơi tỏa nhiệt trong tay Tiền Thiển, xem chừng có vẻ thích ý. Tiền Thiển nhẹ nhàng vung cổ tay, Trường Không lướt qua không trung, để lại một vệt sáng màu xanh.
"Coi như không tệ!" Tiền Thiển giương mắt nhìn Lục Phù Diêu, cười rất vui vẻ.
Lục Phù Diêu thấy Tiền Thiển đứng yên hồi lâu không nhúc nhích, linh kiếm cũng đột nhiên biến mất, biết là cô đang giao lưu với linh kiếm của mình, bèn không quấy rầy. Song, thời gian Tiền Thiển giao lưu có phần lâu, hắn có chút sốt ruột, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Dù sao, với tu vi của Tiền Thiển, thu phục dạng linh kiếm như Trường Không, vẫn là có chút miễn cưỡng.
Chẳng qua, Lục Phù Diêu đã phí công quan tâm rồi, Tiền Thiển thực chất là lãng phí một đống thời gian để cãi nhau với 7788.
"Nó tên là Trường Không." Tiền Thiển giơ linh kiếm lên trước mắt Lục Phù Diêu, thuật lại lai lịch của nó với Lục Phù Diêu.
"Nói như vậy, thật ra Trường Không cũng là thần kiếm." Lục Phù Diêu cười khẽ: "Bảo sao dưới uy áp của Thiên Cực, chỉ có nó dám xông lên."
Lục Phù Diêu vươn tay, nhận lấy Trường Không, vuốt ve nhẹ nhàng, cảm thán: "Quả nhiên là kì lạ!"
Hắn trả lại kiếm cho Tiền Thiển: "Trường Không đã cam tâm nhận ngươi làm chủ nhân, chắc chắn sẽ một lòng vì ngươi, tâm ý tương thông với ngươi, nhưng mà nếu có kiếm quyết tương ứng thì tốt hơn."
"Không có." Tiền Thiển lắc đầu: "Từ lúc bị rèn đúc ra, Trường Không chưa từng nhận ai làm chủ, chưa dùng qua nó thì lấy đâu ra kiếm quyết."
"Không sao." Lục Phù Diêu cầm tay Tiền Thiển: "Tạm thời cứ dùng kiếm quyết của Thiên Cực, nó mạnh hơn những gì ta từng dạy ngươi. Về sau ta sẽ giúp ngươi điều chỉnh theo đặc điểm của Trường Không, mọi thứ đã có ta rồi."
Tiền Thiển gật đầu, có Lục Phù Diêu vạn năng ở đây, cô còn sợ không học được kiếm quyết cao cấp hay sao? Muốn nói Lục Phù Diêu cũng thật là!! Bàn tay vàng còn mở cả đôi nữa! Lần trước dẫn hắn đến cửa hàng linh sủng, trứng Thần thú chọn hai quả mà trúng luôn cả đôi, lần này kéo hắn đến Kiếm Trủng, thần kiếm thế mà cũng có hai phần! Thật sự là mang đặc tính chuột Tầm Bảo x2 rồi, những nam chính ngựa giống khác làm có cửa đuổi kịp.
"Sư thúc tổ, hay là chúng ta rời khỏi đây trước đi? Vừa nãy chúng ta đã gây ra động tĩnh rất lớn, không biết có ai chú ý đến không nữa." Tiền Thiển kéo kéo ống tay áo của Lục Phù Diêu, thần kiếm tới tay, cứ chuồn đã rồi tính sau.
Lục Phù Diêu gật đầu, trở lại chỗ cát sỏi chôn vùi vô số mảnh kiếm gãy, thi lễ cung kính, làm lễ truy điệu cho kiếm linh. Hắn là kiếm tu chân chính, tự biết tôn trọng mỗi thanh kiếm gãy do chiến đấu.
Tiền Thiển theo sau lưng Lục Phù Diêu, cũng làm dáng thi lễ với nơi chôn kiếm gãy. Lúc cô thi lễ, hình như Trường Không cũng truyền lại một cảm xúc bi thương.
Linh kiếm vô chủ trên vách đá thấy Lục Phù Diêu và Tiền Thiển hành lễ với kiếm gãy, phát ra âm thanh vang vọng dồn dập...
"Đi thôi." Hành lễ xong, Lục Phù Diêu lại quay đầu nhìn thoáng qua linh kiếm vô chủ cắm trên vách đá, khẽ vuốt cằm, rồi kéo theo Tiền Thiển trực tiếp ra ngoài lối đi.
Rời khỏi Luyện Tâm Nhai, Lục Phù Diêu nhặt một cái trận pháp lên từ góc nọ. Đó là một cái trận pháp phòng ngự đơn giản mà lúc trước hắn bố trí tại lối vào để phòng ngừa mà thôi. Không ngờ hai người thật sự gây ra động tĩnh không nhỏ, kinh động đến người của tông môn.
Tiền Thiển thấy Lục Phù Diêu nhặt trận pháp lên từ nơi hẻo lánh nọ, lộ rõ giật mình, hắn bày ra trận pháp phòng ngự từ lúc nào?! Vậy mà mình lại không phát hiện ra được. Chẳng phải nói Lục Phù Diêu vạn năng hay sao? Bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị đầy đủ, không giống thằng ngốc 7788 kia, cái gì cũng không có!
"Tiền Xuyến Tử, sao cô mắng tôi!" 7788 lại nhảy ra thể hiện mình còn tồn tại.
"Không hề, tao không nói chuyện, mày nghe lầm." Tiền Thiển phản bác lại.
Lúc này, đột nhiên Lục Phù Diêu nhìn đi nhìn lại về một hướng, rồi quay đầu lại báo cho Tiền Thiển: "Có người của tông môn đến tuần tra."
"Vậy chúng ta làm sao bây giờ?! Chạy mau đi!" Đây là biện pháp duy nhất mà Tiền Thiển có thể nghĩ đến hiện tại.
Lục Phù Diêu lắc đầu: "Chỉ có một con đường, thể nào cũng gặp được, sớm muốn gì cũng phải đối đầu, chi bằng chờ luôn ở đây!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT