Tôn tiên sinh ngày trước mở một công ty nhỏ, ban đầu làm ăn cũng không tệ lắm, người một nhà sinh hoạt rộng rãi hơn. Nhưng một khi có tiền sẽ phát hiện tiền vĩnh viễn không đủ dùng, dù kiếm được nhiều hơn trước, nhưng ở trong vòng xã giao hiện tại, vị trí của ông ta vẫn thuộc về tầng dưới chót. Xuất phát từ lòng tự trọng nam nhân, ông ta bắt đầu cùng những kẻ gọi là ‘bằng hữu’ đó đi chơi khắp nơi, biết một ít vấn đề về đầu tư cổ phiếu linh tinh. Nghe trong miệng những người đó đều là tài sản ra vào mấy trăm vạn, mấy ngàn vạn, Tôn tiên sinh hoảng hốt cũng cảm thấy mình có thân phận không bình thường, rốt cuộc không thể kiên định làm việc tiếp.
Ông ta bắt đầu được bằng hữu dẫn dắt làm đầu tư, nhưng vài lần đầu tư thất lợi, công ty trượt dốc, lại bởi vì ở bên ngoài ông ta có tình nhân, nháo ra mâu thuẫn với vợ con, chỉ cảm thấy mọi chuyện không hài lòng, vì thế chơi càng hung, cùng bằng hữu đi M thị đánh bạc, chờ tỉnh táo lại đã phát hiện mình nợ cờ bạc rất nhiều.
Kế tiếp chính là công ty đóng cửa, mỗi ngày đều có người tới đòi nợ, di động không dám mở. Lúc tuyệt vọng, Tôn tiên sinh được chào mời một cơ hội, chỉ cần đâm chết một người, người nhà sẽ được một số tiền, ít nhất có thể vượt qua thời kỳ khó khăn nhất này. Ông ta vô số lần hối hận, hối hận mình đi đánh bạc, cho dù nháy mắt lúc lái xe đâm người kia, ông ta cũng cảm thấy hối hận, nhưng lần hối hận này là vì hối hận tìm chết từ bỏ sinh mệnh, ông ta không muốn chết.
Nhưng thường thường lại kỳ quái như vậy, lúc muốn chết làm thế nào cũng không chết được, không muốn chết, tử vong lại đột nhiên ập đến.
một khắc trước khi chết, Tôn tiên sinh nghĩ, còn may tình nhân và vợ đều được chiếu cố, chờ bọn họ nhận được tiền, cũng có thể nuôi lớn hai đứa con của ông ta.
Đáng tiếc ông ta không biết, hiện giờ bởi vì chỗ vợ ông ta không nhận được hai trăm vạn, bà ta lại phát hiện lúc trước ông ta cho tình nhân một trăm vạn, bây giờ hai người liền xé lên.
Thuần Vu Tức không làm gì nhiều, hắn chỉ nói cho bà Vương việc chồng bà ta cho tình nhân số tiền đó, bà Vương liền không tới bệnh viện tìm Quách Nhung phiền toái nữa, bà ta đem trò đanh đá vô lại của mình chơi với tình nhân và đứa con kia, nhưng tình nhân cũng không phải đèn cạn dầu, vì thế hai người phụ nữ đấu túi bụi, trên cơ bản không có chuyện gì với Quách Nhung.
“Việc này không có quan hệ quá lớn với việc ông Tôn đâm người, tôi điều tra gia đình bối cảnh và tư liệu, còn cả bằng hữu lui tới của ông ta, không có bất kì quan hệ gì. Nhưng tôi tra được một việc, công ty nhỏ ông ta mở trước đây từng có lần hợp tác với tập đoàn Lệ Thị.” Thuần Vu Tức liên hệ theo điểm này, tìm được một bí thư trợ lý của Lệ Dạ lúc trước lui tới với Tôn tiên sinh.
Ở thời đại trải rộng máy theo dõi này, rất nhiều bí mật đã trở nên không còn là bí mật, chỉ cần làm là nhất định có dấu vết, dù còn không có chứng cứ xác thật, Thuần Vu Tức không sai biệt lắm cũng có thể khẳng định, chuyện này không thoát được quan hệ với Lệ Dạ.
“hắn dám gây sự với mẹ! Chúng ta tố cáo hắn!” Quách Tiền vô cùng dũng cảm mà phát biểu.
Thuần Vu Tức đẩy đẩy mắt kính, “thật đáng tiếc, trước mắt chúng ta cũng không có đủ chứng cứ, dù thật sự tố cáo, phỏng chừng cũng không ra kết quả gì. Dù sao cũng là Lệ thị, lực lượng của bọn họ vẫn rất lớn.”
“Cho nên, chúng ta phải đợi hắn ra tay nữa.” Thuần Vu Tức nhìn về phía Quách Tiền đầy mặt không cao hứng, lại nhìn Quách Nhung đầy mặt suy tư, dò hỏi ý kiến của nàng, “Quách Nhung, cô cảm thấy thế nào?”
Quách Nhung chậm rãi nói: “Tôi cảm thấy…… Tôi hẳn là nên mua bảo hiểm, nhân thân ngoài ý muốn gặp nguy hiểm, có thể mua bảo hiểm cao nhất là bao nhiêu? Vạn nhất tôi có chuyện gì, con tôi cũng không đến mức hai bàn tay trắng.”
Quách Tiền căm giận: “Con không phải loại người chỉ để ý tiền, có nhiều tiền thì có ích lợi gì, con không thiếu tiền!”
Quách Nhung: “Sao con lại trở thành như vậy, còn nhớ rõ nhãi con trước kia vì năm trăm đồng khom lưng liếm cẩu những lão bản trong trò chơi sao?”
Quách Tiền nghẹn: “Mẹ, chuyện quá khứ, không cần nhắc lại, bây giờ ba ba trả tiền lương cho con còn cao hơn mẹ!”
Quách Nhung: “Khuyên con không cần nhắc đến tiền lương, con và ba con có quan hệ cha con, nên mới bất công trả cho con nhiều tiền lương, còn mẹ đây bất quá là người đáng thương bị thương mà thôi, trong lúc dưỡng thương còn không có tiền lương, còn không thể nghỉ phép nữa, con có biết không?”
Thuần Vu Tức không biết hai mẹ con này vì sao nói chuyện, nói nói liền bay ra xa, chủ đề chạy đến cách xa vạn dặm, kéo cũng không kéo về được, hắn gõ gõ cái bàn: “Chúng ta lúc trước đang thảo luận vấn đề gì? Lão bản còn ngồi ở chỗ này, các người đã bắt đầu trắng trợn táo bạo mà oán giận đãi ngộ tiền lương?”
“Tôi riêng trả cho cô tiền ăn còn trợ cấp bệnh nhân, phí chữa bệnh cũng không bắt cô trả, cô đối với lão bản là tôi còn có cái gì không hài lòng?” Thuần Vu Tức nói.
Quách Nhung lập tức quỳ, bắt đầu tán dương: “Vừa lòng, vừa lòng, tôi siêu cấp vừa lòng, lão bản tốt như vậy còn tìm ở đâu. Nếu lão bản nguyện ý, tôi còn có thể lập tức đi theo anh lãnh giấy kết hôn, tuyệt đối một cái rắm cũng không phóng! Tôi đây không phải là một nhân viên bình thường, biểu đạt một chút ghen ghét đối với đồng nghiệp có đãi ngộ đặc thù sao, tuyệt đối không có ý tứ nhằm vào lão bản, tôi xin chỉ trời thề!”
Nàng làm bộ muốn nâng tay bị thương lên, bị Thuần Vu Tức ấn trở về.
“Đừng nhúc nhích, cô còn lộn xộn, lần sau lại phải bó thạch cao một lần nữa!” Thuần Vu Tức thoáng cao giọng, trong lòng nghĩ câu vừa rồi Quách Nhung nói hươu nói vượn kia.
Quách Nhung bất động, lúc trước bởi vì nàng lộn xộn mà một lần nữa phải điều chỉnh vị trí, đau chết mất, không dám làm gì nữa.
Quách Tiền: “Con đồng ý đề nghị vừa rồi của mẹ.”
Quách Nhung không rõ nguyên do, “Đề nghị gì? Mua bảo hiểm kia?”
Quách Tiền: “không phải, là lập tức lãnh giấy kết hôn với ba kia.”
Thuần Vu Tức véo ấn đường, lại thoáng cao giọng, hô: “Quách Nhung!”
Quách Nhung: “không đúng rồi, anh hẳn phải kêu ‘Quách Tiền!’ a! “
Thuần Vu Tức: “Chính là kêu cô, cô nói lời cợt nhả gì, làm Quách Tiền cũng cùng nói theo!”
Quách Nhung: “Được được được, anh đừng kích động. nói thật, lão bản, tôi phát hiện gần đây anh thật dễ kích động, có phải quá khẩn trương hay không.”
Nhớ lại trước đây, lão bản cũng là đại mỹ nhân cao quý điển nhã, nhất tần nhất tiếu đều ôn nhu có thể chảy ra nước, nhưng từ sau khi nàng bị thương, lúc lão bản tới bồi lại càng thêm táo bạo, động bất động liền gọi tên nàng.
“Quách Nhung, đã nói đừng moi thạch cao, đừng cạo thạch cao, hiện tại tay cô đang làm gì?”
“Quách Nhung, cô chú ý chút, nước canh đổ lên thạch cao! Trời ạ, cô xem kịch cười đến run tay thì cũng đừng ăn canh được không? Thôi cô buông tay để tôi làm.”
“Quách Nhung! Dậy, đừng giả chết! Hộ công chờ chà lưng cho cô!”
Giống như vậy.
Thuần Vu Tức: “Xác thật tôi muốn làm một mỹ nhân ôn nhu, nhưng cô cho tôi cơ hội sao?”
Quách Nhung thức thời ngắt mạch.
Ở bệnh viện một thời gian, Quách Nhung liền về nhà tĩnh dưỡng, bởi vì nàng có hành vi tiện tay thực rõ ràng, Thuần Vu Tức không thể không mời a di chiếu cố nàng. A di này tới nay vẫn hỗ trợ Thuần Vu Tức quét tước vệ sinh, sửa sang lại nhà cửa, không thích nói nhiều, cũng không giống a di khác nhiệt tình lải nhải, nhưng làm việc nhanh nhẹn, là một a di thực khốc.
Quách Nhung bị người ta hỏi nhiều về quan hệ với Thuần Vu Tức là gì, vốn dĩ cho rằng lúc này lại phải ứng phó, kết quả người ta căn bản không hỏi, tới đây bắt đầu quét tước vệ sinh cho nàng, lại chuẩn bị đồ ăn cho nàng, còn cầm sổ nhỏ ghi kỹ khẩu vị, sở thích của nàng.
không chỉ làm việc nhanh nhẹn, làm đồ ăn hương vị còn thực không tồi, là hương vị cơm nhà làm Quách Nhung ghi nhớ thật lâu. Như vậy vài ngày lui tới, a di khốc khốc này rốt cuộc nhiều lời với Quách Nhung vài câu.
“Tôi biết xem tướng, ngẫu nhiên làm xong việc cho chủ nhà, không có việc gì thì thích ở công viên Hải Ninh bên kia mở quán xem tướng cho người ta.” Được hỏi đến sở thích, a di này trả lời như vậy.
Quách Nhung nghe mà sửng sốt, không phải, a di bà trả lời quá không theo cách tầm thường, bình thường mà nói, yêu thích không phải là cắm hoa, làm thủ công, đan len sợi linh tinh sao, xem chỉ tay là cái thao tác gì.
“Xem cho tôi một lần? Xem tướng hết bao nhiêu tiền?” Quách Nhung cảm thấy hứng thú.
A di nhìn nàng một cái, “Thôi, xem miễn phí cho cô một lần đi. Bất quá tôi học tương đối nông, chỉ nói cái nhìn được, không đồng ý cho cô hỏi.”
Dù sao là miễn phí, Quách Nhung cũng không lải nhải, nàng chỉ là nhàn đến nhàm chán, muốn nghe a di thổi như thế nào.
A di nhìn kỹ mặt nàng, lại xem tay nàng, hỏi nàng sinh giờ nào ngày nào linh tinh, sau đó minh xác nói cho nàng, “Trong ba tháng tới cô sẽ kết hôn.”
“Ha? Tôi? Kết hôn?” Quách Nhung ha ha ha cười rộ lên, xoa tay mấy cái, hoàn toàn không tin lời bà ấy nói, “không có khả năng, tôi kết với ai a.”
A di phi thường khốc, sửa sửa tạp dề trên người, nói: “Ba tháng sau rồi nói.”
Quách Nhung không để việc này ở trong lòng, lại quấn lấy a di nói chuyện phiếm, nàng ở nhà một mình, không thể ngồi lâu, tay trái chơi game gian nan, nhàm chán sắp hóa kiếp ngay tại chỗ. Nhìn thấy ai là phải tán gẫu, không chỉ có a di, Quách Tiền tan học về nhà và Thuần Vu Tức tan tầm trở về đến thăm nàng, đều bị nàng phiền đến không được.
“Nếu cô không thu liễm hành vi một chút, ngày mai khả năng tôi sẽ nhằm vào tình huống của cô làm ra một ít thi thố.” Thuần Vu Tức cự tuyệt tán gẫu với nàng.
Quách Nhung không buông tha một cơ hội nói chuyện phiếm, “Thi thố cái gì?”
Thuần Vu Tức đứng dậy đi rồi, ngày hôm sau buổi sáng dậy, hắn kéo Quách Nhung ở nhà dưỡng bệnh lên, dùng xe lăn đẩy nàng đến công ty, nhét vào trong đám đồng sự.
“Được, muốn nói thì theo bọn họ nói.”
Nguyên lai là họa thủy đông dẫn! Quách Nhung liền phe phẩy xe lăn xoay vòng vòng ở quanh chỗ các đồng sự, tham gia náo nhiệt, quả nhiên không đi phiền con trai và hắn nữa. Thuần Vu Tức vì tránh cho nàng nhàm chán đến bóc thạch cao trên chân, còn chuyên môn tìm một trò chơi cho nàng, chỉ dùng tay trái, mười hai bài, khống chế một quả cầu nhỏ đi mê cung. Tuy rằng là trò chơi đơn giản, lại có lực hấp dẫn kỳ lạ, Quách Nhung chơi thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, lúc không chơi trò chơi tay trái cũng sẽ theo bản năng ấn ấn.
“Tôi cảm thấy tay trái càng tốt, chờ đến khi khỏi hẳn, tôi cảm giác thấy kiếp sống chức nghiệp càng tiến thêm một bước.” Quách Nhung nói.
Thuần Vu Tức ở trước máy tính, đột nhiên thở ra, “cô trước đừng cảm thấy, xảy ra chút việc.”
Quách Nhung phe phẩy xe lăn qua đi, “Chuyện gì? Trò chơi lại có BUG?”
Thuần Vu Tức: “không, là Lệ Dạ lại gây ra chuyện xấu. một bằng hữu nói cho tôi, Lệ Dạ ở chỗ anh ấy làm xét nghiệm ADN, tôi cảm thấy không đúng cho nên tìm hiểu, vừa rồi có được tin tức, hắn tìm luật sư trong nghề thanh danh không tốt lắm nhưng mà năng lực rất mạnh, hình như chuẩn bị thưa kiện cô.”
Quách Nhung: “…… Đoạt con?”
Thuần Vu Tức: “Đúng vậy, đại khái là về vấn đề quyền nuôi nấng.”
Quách Nhung nghĩ trăm lần cũng không ra: “Đầu óc hắn suy nghĩ cái gì đây?”
Lệ Dạ suy nghĩ, trạng thái luôn không kéo gần được quan hệ với nữ chủ như vậy là không thể chấp nhận, nên để con trai vào tay đã. hắn nghĩ Quách Nhung làm mẹ đơn thân xảy ra tai nạn xe bị thương, đúng lúc cần chỗ dựa, hắn có thể cùng nàng tranh quyền nuôi con trước, sau đó mượn chuyện này công phá phòng tuyến tâm lý, nhận lời với nàng về sau có thể chiếu cố hai mẹ con các nàng, vừa đấm vừa xoa, Quách Nhung nhất định sẽ khuất phục.
Quách Nhung còn tràn đầy chửi bới trong lòng, Thuần Vu Tức đột nhiên nói: “Tôi cảm thấy có lẽ cô có thể suy xét một chút kết hôn với tôi.”
Quách Nhung: “Cái gì?” Đây là cái gì với cái gì?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT