Editor: demcodon

Thật sự mà nói, số lần Lục Dương tham gia buổi thử vai chính thức kỳ thật cũng không phải rất nhiều. Nhưng tâm lý chịu đựng và sự tập trung của cậu hiển nhiên không phải là điều mà một thanh niên 19-20 tuổi chân chính có thể đạt tới.

Huống chi việc được hai đạo diễn trong <Truy đuổi> và <Truyện Tú Anh> 'chú ý trọng điểm', đào tạo và huấn luyện chuyên nghiệp đã làm cho Lục Dương nhanh chóng trưởng thành, nghiễm nhiên trở thành một nam diễn viên có thể tự gánh vác một mình.

Cho nên khi cậu thật sự ổn định để làm chuyện này rất dễ dàng có thể đi vào trạng thái tập trung cao độ.

Mặc dù thật sự sửng sốt trước sếp lớn nào đó ngồi trên ghế giám khảo. Nhưng Lục Dương trong xương chung quy vẫn là một 'diễn viên trưởng thành', nên rất nhanh đã khôi phục lại trạng thái, không còn nghĩ đến những chuyện lộn xộn nữa.

Sau khi nhận được bối cảnh yêu cầu cho buổi thử vai, biểu cảm, hành động và lời nói của cậu ngay lập tức trở nên hoàn toàn khác với cậu bình thường!

Điều này làm cho Phương Vũ Hiên thật sự biết diễn lập tức sáng mắt lên. Nói thật, ngay từ đầu ông rất không thích loại thử vai này. Nhưng có thể quay phim khoa học viễn tưởng cũng là tâm nguyện của rất nhiều đạo diễn trong nước. Nếu có cơ hội này, ông sẵn sàng đánh đổi một thứ gì đó. Ví dụ như quyền tuyệt đối để phát biểu trong buổi thử vai.

Tất nhiên, sở dĩ có thể đưa ra nhượng bộ nhất định, ở một trình độ nào đó cũng vì đây là phim khoa học viễn tưởng, mà không phải một đề tài đòi hỏi kỹ năng diễn xuất của diễn viên.

Chỉ cần bối cảnh lớn, câu chuyện hay, hiệu ứng đặc biệt chói mắt, diễn viên đẹp thì nhìn chung bọn họ đã có những điều kiện cơ bản.

Về phần đạo diễn, vốn dĩ có trách nhiệu điều chỉnh và dạy các diễn viên. Chỉ cần không phải người đầu gỗ hay gương mặt đơ thì Phương Vũ Hiên đều tự tin có thể cứu được.

Nữ chính bên kia chỉ là người đi qua đường. Phương Khoa đã sớm quyết định ứng cử viên, trước đó cũng đã trao đổi với đạo diễn và nhà sản xuất.

Mặc dù đạo diễn Phương nhìn qua người thật không hài lòng, nhưng có thể miễn cưỡng nhận. Điều làm cho ông hơi chờ mong thật sự là nam chính bên này. Bởi vì một nhà đầu tư khác là Boss lớn Tông Thiên, không có chỉ rõ nam chính 'yêu thích' của bọn họ. Hơn nữa cũng đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho buổi thử vai.

Cho dù là phim thương mại bom tấn cũng phải đuổi theo sự hoàn hảo. Cho nên nếu có thể có một nam chính tốt cũng coi như thành công hơn một nửa.

Đúng như dự đoán của người đại diện Liêu Tuyết Đình của Chu Y, kỳ thật đạo diễn Phương Vũ Hiên quả thật đã nghe qua bà nhà nói đến Lục Dương. Nhưng bản thân ông cũng không phải hoàn toàn không biết gì về Lục Dương.

Ông không chỉ xem <Truy đuổi>, bộ phim đã làm cho Lục Dương trở thành 'Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất' của giải Bạch Ngọc Lan, cũng còn xem một số tập phim của bộ phim chuyển thể hiện tượng <Truyện Tú Anh>, có ấn tượng rất sâu với Lục Dương.

Ông quả thật nhìn thấy trên người Lục Dương có một số tính chất đặc biệt hiếm có. Thậm chí ngoại hình và tuổi tác của cậu không phù hợp với tính chất đặc biệt. Nhưng chính những tính chất đặc biệt đó đã tạo cho cậu một khí chất độc đáo và riêng biệt.

Người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề xem kỹ thuật. Mặc dù đạo diễn Phương chỉ xem mấy tập <Truyện Tú Anh> nhưng cũng có thể thấy được diễn xuất của Lục Dương tiến bộ đáng ngạc nhiên!

Người bình thường chú ý đến lượng fan tăng lên của cậu. Nhưng ông lại chú ý tới cảnh quay của Lục Dương đã trở nên chi tiết hơn, có chiều sâu hơn, hơn nữa càng thêm tự nhiên hơn và thoải mái hơn. Loại tốc độ của sự tiến bộ này khá ngạc nhiên, vô luận là thiên phú hay là cố gắng mỗi ngày đều đáng giá được sử dụng như một tài liệu giảng dạy chính diện.

Lúc này, khi tận mắt nhìn thấy biểu hiện trực tiếp của Lục Dương, đạo diễn Phương càng thêm vừa lòng. Theo ông biết, Lục Dương đã quay phim ngắn tết của Tông Thiên, còn là người phát ngôn cho một số dự án du lịch của Tông Thiên, xem ra cũng là người Tông Thiên thích được chọn!

Nhưng 'sự tương tác' giữa Lục Dương và người phụ trách của Tông Thiên bên cạnh lúc mở màn không thoát khỏi mắt của Phương Vũ Hiên. Điều đó hiển nhiên không phải là 'đôi bên có tình cảm với nhau'!

--- ---
Thời gian mỗi người biểu diễn chỉ có mấy phút, phần của Lục Dương rất nhanh đã kết thúc. Cậu đứng trước ban giám khảo, lại khôi phục dáng vẻ chàng trai ấm áp của mình.

Sau khi nhân viên đưa Lục Dương đi ra ngoài, mấy giám khảo thảo luận mấy câu trước như thường lệ.

"Cho đến bây giờ, biểu hiện của Lục Dương là xuất sắc nhất. Hơn nữa ngoại hình cũng rất phù hợp với tính cách." Đạo diễn Phương quyết định bày tỏ thái độ của mình trước.

Người đại diện của Phương Khoa lập tức phụ họa nói: "Ừh, tôi cũng nghĩ như vậy." Mặc dù gã chỉ 'xem náo nhiệt', nhưng trực giác của gã có thể cảm nhận được người nào 'ưa nhìn' hơn từ màn hình.

Người phụ trách bên nhà sản xuất nghe vậy mở miệng nói: "Nhưng xét về độ tuổi thì Vệ Hà Tịch vẫn thích hợp hơn."

Gã và Hạ Bình có quan hệ cá nhân, tự nhiên cố gắng hết sức đề cử Vệ Hà Tịch. Gã liếc mắt nhìn qua người bên cạnh đạo diễn Phương, thái độ ân cần dò hỏi: "Hưng tổng, ngài cảm thấy thế nào?"

Hạ Bình đã tiết lộ với gã rằng người đại diện của Tông Thiên là 'người mình', khẳng định sẽ đứng về phía Vệ Hà Tịch!

Người đàn ông được gã gọi là 'Hưng tổng' mỉm cười: "Buổi thử vai còn chưa kết thúc, chúng ta có thể xem xét lại."

Mặc dù người phụ trách bên nhà sản xuất không có được câu trả lời như ý muốn. Nhưng cũng cảm thấy bây giờ không nên chống đối với đạo diễn.

Chờ bên Tông Thiên chủ động mở miệng sẽ thích hợp hơn. Gã không cần chịu bất cứ trách nhiệm nào mà vẫn có thể nhận được quyền lợi. Tại sao lại không làm chứ?  

* * *
Bên này buổi thử vai còn đang tiến hành, bên Bác Á cuối cùng đã nhận được tin tức chính xác.

Ngụy Bác ngơ ngác cầm điện thoại, chưa kịp sực nhớ ra điều gì đã bấm số gọi cho Tông Chính Hải.

Bây giờ mới hơn 10 giờ sáng, nhưng giờ nước Pháp đã là 3 giờ sáng. Lúc này gọi điện thoại cho Tông Chính Hải quả thật là vì tình huống khẩn cấp. Ngụy Bác thật sự bất lực đành phải làm.

Không biết có phải Tông Chính Hải nhớ đến tin tức của Lục Dương hay không, hắn không chỉ không có tắt máy còn rất nhanh đã bắt điện thoại. Chỉ là giọng trầm thấp hơi khàn khàn, rõ ràng trong lúc ngủ mơ bị đánh thức.

"Có chuyện gì vậy?" Tông Chính Hải nhìn thấy cuộc gọi của Ngụy Bác cũng đã ý thức được chuyện gì, càng thêm tỉnh táo: "Là bên Lục Dương xảy ra vấn đề gì hả?"

"A Hải, cậu có biết chú Hưng về nước hay không?"

Tông Chính Hải ở đầu bên kia điện thoại hơi nhíu mày: "Trước đó không biết... nhưng bây giờ đã biết." Nếu Tông Chính Hưng không về nước, Ngụy Bác không sẽ đột nhiên gọi điện thoại nói chuyện.

Hắn tiếp tục hỏi: "Cậu nhìn thấy chú ấy ở đâu?"

"Tớ còn chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng Lục Dương hẳn đã nhìn thấy chú ấy!"

Tông Chính Hải rất nhanh hiểu được ý của Ngụy Bác: "Cậu là nói, chú ấy hiện đang ở hội trường buổi thử vai?"

"Đúng vậy, chú ấy đại diện Tông Thiên làm giám khảo, xuất hiện ở hội trường buổi thử vai."

Sau đó Ngụy Bác cũng nói cho Tông Chính Hải biết những gì mấy người Vương Hữu Lan đã báo cáo từ hiện trường: "Cậu biết rõ một người đại diện trong công ty tớ đã rời đi và dẫn theo một số nghệ sĩ. Trước đó tớ hoài nghi hắn có người làm chỗ dựa... Bây giờ xem ra, rất có khả năng chính là chú Hưng thúc! Chú ấy dường như cho nghệ sĩ của Hạ Bình giấy mời thử vai."

"Có chắc không? Có mấy phần nắm chắc?" Tông Chính Hải nghe đến đó ý thức được tính chất nghiêm trọng của vấn đề, nhất thời có xúc động muốn lập tức về nước.

Chú Tông Chính Hưng phụ trách thị trường nước ngoài của Tông Thiên, vẫn luôn sống ở nước ngoài. Mấy năm nay đều rất ít về nhà. Bây giờ lại đột nhiên không một tiếng động về nước... Chú ấy còn không nói cho người nhà biết, không có về thủ đô lại đến Thân Thành, còn âm thầm ủng hộ nghệ sĩ của Hạ Bình tranh giành vai trong <Ngôi sao>, thấy thế nào cũng không đơn giản! Rất có khả năng... có liên quan đến Lục Dương!

"Chuyện chú Hưng làm giám khảo đã có thể xác định. Nhưng chú ấy có giúp Hạ Bình hay không và chú ấy giúp Hạ Bình có phải vì nhằm vào Lục Dương hay không? Những điều này vẫn chưa chắc chắn... Có thể phải chờ cậu trở về mới có thể xác định."

Khi Ngụy Bác nghe được tin tức này đặc biệt không có đầu mối, chỉ có thể gọi điện thoại cho Tông Chính Hải. Nếu người đứng sau Hạ Bình là người khác, Ngụy Bác sẽ không quan tâm lắm. Nhưng người đó nếu là Tông Chính Hưng thì không xong!

Ngụy Bác làm bạn thân với Tông Chính Hải nhiều năm, ít nhiều cũng biết một chút tình huống về nhà họ Tông Chính. Khác với những doanh nghiệp gia đình bình thường anh lừa tôi gạt, anh chị em ầm ĩ đến anh chết tôi sống. Nhà họ Tông Chính vẫn luôn hòa thuận, còn hạnh phúc hơn những gia đình bình thường.

Tông Chính Hoành dẫn theo con trai út Tông Chính Du quản lý trụ sở ở thủ đô. Con trai cả Tông Chính Hải một mình chịu trách nhiệm về các vấn đề ven biển. Tông Chính Hưng sống ở Hoa Kỳ có toàn quyền kiểm soát hoạt động kinh doanh ở nước ngoài.

Mọi người đều thực hiện nghĩa vụ của mình và phối hợp với nhau, làm cho hiệu xuất của Tông Thiên tăng lên như mặt trời lên cao, vẫn luôn nằm trong top những doanh nghiệp hàng đầu trong nước.

Tông Chính Hưng làm trưởng bối của nhà họ Tông Chính, dĩ nhiên có con đường biết hiện tại Tông Thiên thân thiết với Bác Á, coi trọng Lục Dương, cũng rất dễ dàng điều tra được người thật sự nâng Lục Dương ở trong lòng bàn tay chính là cháu của ông - Tông Chính Hải.

Nhưng ông lại làm ra chuyện ủng hộ 'doanh trại quân địch' này, nhìn thấy thế nào cũng giống như nội bộ trong nhà họ Tông Chính đang xảy ra hiềm khích và mâu thuẫn!

Ngụy Bác lo lắng nói: "Bên trong có thể có hiểu lầm, dù sao tạm thời tớ có nhiều tin tức như vậy, chờ cậu trở về lại điều tra."

--- ---
Sau khi nói chuyện với Ngụy Bác xong, Tông Chính Hải lập tức gọi cho Tông Chính Hưng. Nhưng không có ai bắt máy.

Mà bên kia, Tông Chính Hưng còn đang nhìn diễn viên xa lạ thử vai cầm điện thoại của mình đã chỉnh sang chế độ rung lên. Ông nhìn tên hiện trên màn hình lại im lặng cầm điện thoại thả trên mặt bàn, tùy ý nó tiếp tục rung.

* * *
Lục Dương chờ Chu Y tham gia xong buổi thử vai, bọn họ lập tức cùng nhau trở về trụ sở Bác Á trước.

Vương Hữu Lan đã nhận được điện thoại của ông chủ Ngụy Bác. Nhưng đối phương không có cho biết tin tức chính xác, chỉ kêu bọn họ đừng lo lắng, cứ chờ kết quả ra là được. Mặc dù giọng điệu của Ngụy Bác bình tĩnh như mọi khi. Nhưng Vương Hữu Lan vẫn cảm thấy có điều gì đó xảy ra mà bọn họ không biết.

Nhưng đối mặt với Lục Dương, y vẫn là che giấu nói: "Hai ngày nay hãy nghỉ ngơi thật tốt, cuối tuần còn phải quay quảng cáo ở hang núi suối nước nóng dưới cờ của Tông Thiên. Đối phương hy vọng Hắc Bối cũng có thể cùng tham gia quay. Nhưng còn tùy vào em..."

Lục Dương thảo luận một số kế hoạch và sắp xếp công việc kế tiếp với người đại diện nhà mình. Sau đó cậu ngồi trên xe do Lưu Hướng Hùng chạy về Đế Cảnh Quận.

Đi vào cửa lại không có nhìn thấy Hắc Bối nhiệt tình chạy đến 'hoan nghênh', thím Trương cũng không có giống như thường lui tới gọi tên cậu. Thậm chí chuẩn bị nước canh từ trước, trực tiếp dẫn cậu đi vào phòng ăn.

Một lát sau, Lục Dương mới nhìn thấy thím Trương và Hắc Bối ở phòng khách. Ngoài ra còn một vị khách. Chỉ thấy vị khách kia ngồi ở giữa sô pha trong phòng khách. Thím Trương rõ ràng đang nói chuyện với ông.

Ông quay đầu lại nhìn thoáng qua. Sau đó đứng dậy, trên mặt mang theo nụ cười dịu dàng trìu mến: "Thật là trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau, Lục Dương."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play