Nếu không phải, nhiệm vụ giết râu đen lời nói Kenji đã sớm ăn, Vậy là 20 năm sau Râu Đen lại đạt được quả này sao, thú vị. Hơn một trăm ngàn điểm a, dùng cái gì bây giờ đây...

Kenji không khỏi có cảm giác bỗng chốc thành đại phú ông.

Hệ thống học hết kiếm kĩ mất bao nhiêu.

"Học hết kiếm kĩ tiêu hao 150000 điểm tích lũy."

Đắt vậy,

"Kiếm chín tối cường tiêu hao 50000 điểm, túc chủ có muốn học đến kiếm tám không."

Trước tạm thời học đến kiếm bảy đi.

"Học kiếm kiếm ba đến kiếm bảy tiêu hao 65000 điểm tích lũy xác nhận học."

Có.

Học thành công,

Trong đầu Kenji không khỏi ong ong một trận, từng đợt thông tin ào ào chạy vào đầu, rất lâu sau đó mới thờ phào một hơi.

Hệ thống, mở rương Hoàng kim tốn bao nhiêu điểm tích lũy.

"Rương gỗ 100, rương bạch kim 1000, rương hoàng kim 10000, mỗi rương gấp 10 lần rương trước, túc chủ có muốn mở hay không."

Mở một rương hoàng kim.

Lại một trận hoa mắt, lại trắng xoá xuất hiện trong tầm mắt Kenji.

"Keng, chúc mừng túc chủ mở được zanpakuto vũ khí của tử thần, túc chủ muốn lấy riêng hay là dung hợp vào vũ khí hiện có."

Dung hợp, Kenji mừng rỡ, vận khí bản thân vẫn luôn như vậy tốt, Zanpakuto nhưng là một loại cường đại vũ khí đây.

Quả nhiên là rương hoàng kim, mở ra không hề có rác ha ha lời to.

"Quá trình dung hợp thành công."

Kiểm tra lại thanh kiếm, một cỗ cảm giác như là linh hồn mình một dạng, thân thiết và quen thuốc, Cầm lấy thanh kiếm mà chả muốn rời tay.

Làm sao để giải Shikai với Bankai?.

"Shikai đơn giản vì là rút từ hệ thống, túc chủ có thể tự do đặt tên, đặt tên xong có thể sử dụng được shikai còn bankai túc chủ có thể tự ngộ hoặc là dựa vào hệ thống nâng cấp lên."

Hệ thống, ngươi cái gì cũng có thể nâng cấp sao.

"Chính xác mà nói, dù túc chủ nâng cấp một cục phân, hệ thống vẫn có thể biến nó thành cục phân thần kì."

Ta phát hiện ngươi càng ngày càng thối a, hệ thống.

"Túc chủ quá khen, hệ thống cũng là một phần linh hồn túc chủ cho nên túc chủ không cần tự tổn thương bản thân mình."

Mẹ ngươi nha.

Làm sao ban tên cho kiếm.

"Rất đơn giản, chỉ cần giống như tiến vào hệ thống, chỉ thay phương thức là kiếm mà thôi."

Kenji rút ra thanh kiếm, tâm thần dần chìm vào nó, bỗng nhiên khung cảnh thay đổi, nguyên bản không gian hệ thống, giờ biến thành một mảnh hoang vu bầu trời màu đỏ nhạt tựa như ánh bình minh, xung quanh đâu đâu cũng có vết rách, giống như bị kiếm chém ra một dạng,

Cuối đường, có một cô gái đang đứng đó thần sắc vui vẻ mỉm cười hướng Kenji.

"Chào mừng chủ nhân, đây là lần đầu chúng ta gặp mặt rât mong về sau có thể trở thành vũ khí sắc bén nhất bên ngươi."

Kenji nhìn trước mặt hồng y nữ tử có chút ngốc chệ, chỉ là một thanh kiếm mà xinh đẹp vậy... Cố gắng lấy lại tinh thần mới hỏi.

- Ngươi tên gì.

"Ta không có tên gọi còn xin chủ nhân ban tên."

Vậy được, nhìn xung quanh bầu trời một lúc sau, từ nay ngươi gọi Uzume.

"Uzume sao, nữ tử cười tươi như hoa hẳn là thích cái tên này, Cảm tạ chủ nhân ban tên, tạm biệt chủ nhân chúng ta sẽ sớm gặp lại."

Dứt lời Kenji đã bị đẩy về với không gian ban đầu.

Ta còn chưa biết shikai có tác dụng gì đâu...

"Túc chủ yên tâm, lần đầu giải ấn shikai toàn bộ sẽ tự động quán thân vào đầu túc chủ."

"Chém đứt tất cả,nhuộm hồng mảnh trời này Uzume!", cầm kiếm thẳng lên miệng lẩm bẩm ngâm xướng lệnh giải ấn.

Thanh kiếm như được kêu gọi cả thanh kiếm phát sinh biến hoá nguyên bản sáng như gương đã được nhuộm thành một màu đỏ, xung quanh chuôi kiếm có ba câu ngọc như mở như ảo không ngừng xoay quanh.

Một luồng thông tin tràn vào não hải Kenji.

Ra vậy, có tác dụng bỏ qua phòng ngự chặt đứt tất cả vật chất sao. Không tệ Shikai đáng tiếc chỉ là muốn chặt đứt phải chực tiếp lưỡi kiếm chạm vào, kiếm khí không được, cũng không tác dụng với vũ khí dạng linh hồn. Nói cách khác cũng không thể chặt đứt zanpakuto khác và vài vũ khí liên kết với linh hồn, tất nhiên chém đứt linh hồn đối thủ lại khác.

Ngoài ra còn có một tác dụng đó là hút máu đối phương, hấp thu huyết dịch đối thủ và linh hồn đối thủ chết dưới kiếm rồi điệp gia sức mạnh cho nhát kiếm kế tiếp, không giới cho đến khi thu kiếm, hiển nhiên kiếm sinh ra để chém giết.

Bất quá được vậy là xong rồi.Không còn đòi hỏi thêm nữa, quản nó là 50 thanh bảo kiếm, 21 thanh đại bảo kiếm hay thậm chí 12 cực phẩm đại bảo kiếm, gặp ta, ta chặt cho thành từng khúc.

Điểm tích lũy còn 44000 tính toán đợi thương thành mở về sau hãng tính.

Tâm thần rời khỏi hệ thống, Kenji mới cảm thấy vùng ngực hơi ướt, đảo mắt qua đã thấy trời tối, còn nguyên bản trong ngực đã nằm gọn một thân ảnh cuộn tròn lại như con mèo nhỏ nằm gọn trong ngực mình, khoẹ miệng treo lấy mỉm cười bình an, còn một dòng dịch thể mà không nói cũng biết là nước dãi...

Bất quá Kenji cũng để mặc Robin ngủ cũng không có ý định đánh thức.

Liên tục đi đường rồi lại đến biển Đông trên đường đi đến biển đông, số lượng hải tặc Kenji săn được không biết bao nhiêu nữa quá nhiều, toàn bộ đều nhẹ nhõm giải quyết chỉ tiếc là không có trái ác quỷ dạng này tồn tại, dù sao cũng là biển nghèo.

Tiểu Robin... Em biết đường đi đảo Dawn không.

"Có thể, nếu như có bản đồ,.. sao vậy đó là mục tiêu tiếp theo sao..."

Ân, ta sẽ ở đó một thời gian.

"Đại ca a, từ đây đến đó mất khoảng một ngày lộ trình nữa thôi, hiện tại ta đang ở phụ cận Shells Town."

Được rồi thẳng tới đảo Dawn.

Hai người cứ đi như vậy cho đến một hòn đảo, nếu như không nhầm đây chính là đảo Dawn, quê hương Mũ rơm.

Hai ngươi chậm rãi bước chân lên đảo tạo thành một nhịp điệu đầy tiết đấu, một lớn một nhỏ một thân bạch y, một tiêu khả ái mang theo bộ váy đen, không khỏi khiến nhiều người chú ý đến.

Tiểu Robin nghe này, ta tìm cho em một chỗ ở, ta sẽ rời đi vài năm em ở được sao.

"Đại ca, người định đi đâu," tiểu Robin mắt lại bắt đầu nhớm nước, những năm qua ở một mình hiện tại có chỗ dựa vào lại nghe đến sẽ rời khỏi, trong lòng càng thêm buồn hiu.

Không phải hiện tại, ta sẽ rời đi nhưng không phải bây giờ, ta sẽ về thăm em thường xuyên, chí ít là mỗi tháng một lần.

"Không phải,.. đại ca, ta có thể ở được, nhưng đại ca sẽ biết đường về sao."

Kenji lập tức ngậm miệng, không có cách nào phản bác lấy, cũng không tiếp tục câu chuyện tự chuốc thêm mất mắt.

Tạm thời cứ thế đã, chúng ta đi thăm quan nơi đây trước đi.

Bỗng chốc Kenji không khỏi nhíu mày lại, phát hiện phía xa có người kêu cứu.

"Đi nhỏ Robin phía trước có người kêu cứu."

Hai người di theo thanh âm phát ra, thấy một đám mặt mũi thô kệch đại bao tử, trước mặt một cô gái 11 12 tuổi khăn quàng che chán đang ngồi bệt xuống, không khỏi lui về sau.

Makino!!, Nhận ra phía trước người, đúng dựa theo nguyên tác cô gái trước mặt va Makino 20 năm sau giống nhau y hệt, nếu có khác cũng chỉ là do tuổi tác gây nên tác dụng, Kenji còn nhớ rõ 10 năm sau và 20 năm sau cô gái trước mặt này khuôn mặt vẫn không hề có biến hoá dù đã ngoài 30 nhưng vẫn giữ nguyên nhan sắc hồi 20, đây cũng là thứ khiến Kenji lấy làm kì lạ.

Dừng tay lại đi!!

Thấy phía sau quát lớn, vài tên cướp đường nhíu mày quay lại, nhưng khi nhận ra phía sau chỉ là một thanh niên không khỏi sững sờ kèm vẻ tức giận, " nhóc con, đây không phải việc của ngươi khôn hồn thì cút lấy, ngươi biết chúng ta là ai sao?"

Xì!! Kenji không khỏi bật cười, còn bị doạ nữa, ân đoán không sai các ngươi là buôn người người đi, ta có nghe nói Dawn có nạn buôn người nhưng không nghĩ là thật.

"Biết chúng ta là ai, còn không mau cút lấy, à không được!!! Để lại nhóc phía sau còn phần ngươi có bao xa lăn bao xa."

Mấy tên cướp cũng đã chú ý đến Robin phía sau Kenji, tất nhiên là sáng mắt lên rồi, dễ thương vậy cô bé hiển nhiên bán cho thiên long nhân sẽ rất được giá.

"Còn muốn đánh chủ ý đến nàng, Vậy thì chết đi."

Đơn giản dơ hai tay lên không có bất kì động tác, không khí xung quanh tựa như đang dao động lấy, nhanh chóng ngưng tụ thành vài cây châm băng nhỏ, ứng đối với số người ở đây.

Chết đi!!!

Phiu phiu, từng tiếng xé gió vun vút lao thẳng về đám cướp, không hoài niệm gì, toàn bộ tên cướp ôm lấy ngực đang rò rỉ máu tươi chảy xuống đây, hô hấp gấp gáp rồi ngừng hẳn.

A.a.a.. hét lên sợ hãi Makino còn là lần đầu tiên thấy cảnh này, sống cuộc sống bình yên được bảo hộ dưới quyền Garp cho nên thấy người chết không khỏi sinh ra từng tia sợ hãi.

"Vị tỉ tỉ này, ngươi không sao chứ."

Mở miệng là Robin, thấy một cô bé lớn hơn một hai tuổi cũng như kiểu thấy đồng bạn một dạng, không khỏi sinh ra từng tia thân thiết.

"Ta, ta không sao, cảm tạ vị đại ca này cứu giúp." Bấy giờ Makini mới ngẩng đầu lên nhìn Kenji, khuôn mặt đè nén lấy từng tia cảm kích..

Không có gì việc nhỏ nhấc tay liền hoàn thành mà thôi.

"Không được, đối với đại ca j j là việc nhỏ, nhưng với ta là một đại ân, còn xin đại ca không chê Makino muốn cảm tạ đại ca."

Ngươi tên Makino?

"Vâng,"

Vậy làm phiền rồi.

"Không có, không phiền," Makino có chút khoa tay lắc đầu, thỉnh thoảng len lén liếc nhìn Kenji một chút, bât giác mặt lại đỏ lên.

Kenji hiển nhiên phát giác được không khỏi âm thầm mắng, muội tử ở đây hoàn toàn là phát triển sớm vậy sao...

Ba người ngoài Kenji và Robin thì Makino thấp thấp đầu hơi có chút rụt rè ra, hoàn toàn đi chung bước với nhau về phía thị trấn.

Tổ đội quá hoàn mĩ đến nỗi không khí như dừng lại để ba người tự nhiên rảo bước, Kenji không khỏi cảm khái lấy, lại nhớ về quá khứ, trải nghiệm những năm qua đã đủ để thay đổi bản thân rất nhiều rồi.

Ân!!!

Garp?? Không nghĩ đến liền gặp, mà cũng đúng tính toán giờ này Garp vẫn còn đau đầu suy xét xem sắp xếp ACE ở đâu cho tốt.

Nghĩ đến Kenji không khỏi âm thầm khen Roger, chết rồi vẫn hố hàng được.

Bề ngoài được bảo hộ bởi Garp vậy nhưng mà nạn săn bắt nô lệ vẫn diễn ra, hiển nhiên đạo lí không có chỗ nào là không có hắc ám không sai.

Nghe đâu Garp rất mạnh đâu, dù sao cũng từng rượt Vua Hải Tặc người sống ta chết một dạng.

Kenji ánh mắt không khỏi nóng rừng rực, từng tia chiến ý nhộn nhào... bất quá lại thanh tĩnh lại, Garp không có sử dụng vũ khí mà là dùng nắm đấm, có chút tiếc nuối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play