"Đa tạ ngài, ngài có thể cho chúng ta biết tại sao phải làm vậy không... Tại sao phải hồi sinh chúng ta." Quốc vương Estize mở miệng hỏi lấy, đó cũng là chỗ mà mọi người thắc mắc, tại sao giết xong lại hồi sinh chính mình đâu.

"Ta không muốn giết các ngươi, đơn giản chỉ có vậy thôi, đến thánh quốc đi, đến đó mà làm bình thường dân chúng, đừng nghĩ đến chuyện muốn lấy lại đất nước, chẳng mấy chốc đế quốc...toàn bộ đều bị Nazarick chiếm hết thảy mà thôi...chỉ có thánh quốc mới là nơi an toàn cho các ngươi, giờ thì đi đi."

Không muốn nói nhảm thêm bất cứ một câu nào nữa.

Kenji mở ra cổng không gian một người cứ vậy chui vào bên trong, xuất hiện lần nữa là

Đền thờ tại thánh quốc, Kenji không có sử dụng dược liệu khôi phục mà muốn từ từ để nó hồi phục, có lẽ như vậy sẽ giúp bản thân có thể mở rộng một chút nữa ma lực đi.

"Sững sờ..." Kenji đến nơi uể oải đi vào trong, nhưng mà gặp được Calca đang dọn dẹp quanh đó, hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ đối mặt lấy, nhưng Kenji cũng không có bao nhiêu chú tâm nữa, đến thì đến đi. Bản thân ngay lập ngã vào giường, mệt mỏi ngủ thiếp đi. Phải nói lại, đột ngột giảm mạnh ma lực là một chuyện vô cùng mệt mỏi.

Bên cạnh đó Calca nhìn sắc mặt phờ phạc Kenji, trên mặt một tầng lo lắng, cũng không có luống cuống, ngay lập tức đi chuẩn bị mới khăn mặt cùng đặp lại chăn cho Kenji..

Những thứ này Kenji không biết đến rồi.

___________

Ngủ một giấc chính là một tháng trôi qua, Kenji tựa như đóng băng một dạng, cả người liên tục hấp thu xung quanh năng lượng uẩn dưỡng lại cơ thể ma lực, Kenji vốn dĩ có thể tỉnh dậy ngay nhưng lại lựa chọn không, Kenji cảm giác cái tiếp theo thiên phú sẽ ngay lập tức thức tỉnh rồi. Hiện tại Kenji chính là không ngừng mở rộng lấy bản thân ma lực để lấp đầy chỗ trống.

____________

Hiện tại Nazarick quân lực đã chiếm đóng hết thảy các nơi trên lục địa, duy chỉ có Đế quốc và Thánh quốc chưa có chạm đến, Thánh quốc vì Kenji nói qua cho nên Nazarick cũng không nhắm mũi nhọn vào, bên cạnh đó, những cuộc di dân bắt đầu nổ ra hàng loạt, Thánh quốc không có cự tuyệt người dân từ những vùng hẻo lánh sáp nhập, một phần cũng là do Calca không nỡ, nhưng Đế quốc lại khác, đế quốc ban hành chính sách cấm tất cả người nơi khác di cư đến, bởi lẽ lương thực sẽ không đáp ứng đủ, họ còn lo lắng bị dị tộc đánh đến đây, đặc biệt hoàng đế trẻ lại là kẻ mưu mô và độc tài.

Nazarick khí thế ngày càng tăng, các chủng tộc không phải con người đều đầu quân thề trung thành không khỏi khiến binh lực Nazarick ngày càng lớn mạnh hơn, những địa điểm như thủ đô hay thành phố lớn đều có thủ hộ giả chiếm đóng, lấy lăng một Nazarick làm trung tâm, bắt đầu từng bước phát triển mới một đế chế hắc ám, đế chế dành riêng cho những chủng tộc không thuộc con người, mà hoàng đế chính là Momonga, Kenji thì căn bản ngoài thành viên cũ Nazarick và những người trung tâm biết đến liền không có ai rồi.

Nhưng đó là đối với họ, còn loài người, Kenji tựa như vị thánh cứu rỗi trong thời buổi loạn lạc, nhất là thành viên hoàng gia Re-estize cũ, giờ họ đã sinh sống tại Roble và cũng được phong quý tộc vì cống hiến và kinh nghiệm của đất nước cũ, tất nhiên họ bây giờ thờ phụng cây đại thụ khổng lồ này còn hơn thờ cha.

Bởi vì quy tắc nguyên cớ, trừ Calca ra mỗi người chỉ được thử sức chinh phục cây này duy nhất một lần trong đời, tất nhiên sẽ chẳng có ai lên được đỉnh đâu, bởi đơn giản ban đầu chả ai tin vào Kenji cả, đa số người đều mang theo hiếu kì leo lên mà thôi, tất nhiên phần quà vẫn là đều đặn đấy, thiếu gì chứ Kenji không thiếu một vài điểm vũ khí ma pháp.

Nazarick nhưng la dành cho Undead đấy, mà Undead có bao nhiêu liền khỏi đếm rồi, đúng chính xác hơn là nhà giàu không tiếc điểm tiền nhỏ, thử nghĩ mà xem những mạo hiểm giả cấp Adamatium chưa chắc có nổi trong người một thanh vũ khí ma thuật, tuy nhiên Nazarick tùy ý ném cho khô lâu dùng.

Kenji chỉ đơn giản mở ra không gian thông hướng kho vũ khí Nazarick, tính theo quy tắc mà ban thưởng thôi.

Hẳn là hệ thống của Chúa trong High School DxD cũng tương tự chứ. Quy tắc đặt ra trừ phi mình tự xóa bỏ, không thì dù chết cũng không có cách nào xóa bỏ, có phần giống lời nguyền đây, tuy nhiên lời nguyền cái này Kenji cũng có thể làm đến, mà Kenji còn khinh thường dùng loại thủ đoạn này, nó chỉ đơn giản là tách ra một tia ý chí cấy ghép lên tinh thần đối thủ và từ đó phá hoại mà thôi, cùng trù yểm công dụng không có nhiều lắm khác nhau.

____Cứ vậy thời gian một tháng lại đi qua___

Kenji cuối cùng mở mắt lấy tỉnh dậy rồi,bất ngờ hơn chính là bên cạnh một ấm trà vẫn còn nóng khói bốc vi vu.

"Cô ở đây bao lâu rồi..." Mở mặt đầu tiên thấy đến chính là Calca, Mang theo một tầng khó hiểu, buột miệng đưa ra câu hỏi.

"Đã hai tháng..." Calca vừa rót trà vừa trả lời, khuôn mặt vui vẻ, cũng không biết có chuyện gì vui.

"Cô không trở lại sao?" Đứng dậy tùy ý biến đổi một thân quần áo, Kenji ngồi xuống nhấp trà bình tĩnh hỏi, việc cô gái này xuất hiện ở đây có lẽ là thường xuyên đi...

"Có nha, tôi có trở lại nhưng ban đêm lại đến, những người kia là ngài cứu giúp chứ, qua lời ta đã biết thân phận thật của ngài... Ngài là cùng cái kia ma vương là ngang vế chứ."

Calca khẽ cười bí hiểm tựa như biết hết thảy vậy. Đích xác cô ta nói cũng không sai, còn thông tin ở đâu thì Kenji không biết rồi, nhưng khẳng định những người cũ Estize không hề nói đó là chắc chắn.

"Phải...ta là chưởng quản bóng tối, hắn chưởng quản ánh sáng, chúng ta được gọi là đấng tối cao, tuy nhiên cũng chỉ là xưng hô mà thôi...ta không hứng thú cho lắm."

"Fufu~~ thật tốt cười, hắn chưởng quản ánh sáng lại là một đầu khô lâu cùng chết chóc, ngài bóng tối nhưng lại đẹp đẽ và cao quý nhưng lại là đấng sáng tạo... Có lẽ nên đổi lại mới đúng chứ." Calca che miệng cười cũng không có bất ngờ, ngược lại chính là buồn cười mà thôi, Kenji nói ra thông tin quá mức ngược đời.

"Có lẽ đi, tuy nhiên cũng không phải như vậy đơn giản, ta chỉ làm chệch hướng quỹ đạo vận mệnh mà thôi, hay nói cách khác là rút ngắn nó đi... Cô còn sống là một dị số đấy, sẽ nhanh thôi cho dù sớm hay muộn cô cũng bị đẩy khỏi đường ray này, bánh xe vận mệnh rất khó chạy thoát... Bất kể là ai...Cả ta cũng vậy." Calca không chết hiện tại, vậy tương lai đâu, những người lẽ ra phải chết lại còn sống, cũng tỉ như Asia lẽ ra đã chết nhưng từ nhiều cách khác nhau cô ta vẫn sống, đó là vận mệnh của cô ta...

"Vậy lẽ ra tôi đã chết sao..."

"Đúng, tuy chưa nhưng chắc chắn cô sẽ chết,... Không đúng... Không chỉ cô mà cả đất nước này cũng bị diệt vong."

"..."

"Vì sao? Vậy thánh quốc có thứ đồ gì khiến ngài muốn đạt được hay gì đó sao mà cần bảo vệ nó?" Calca khuôn mặt biến thành ngốc manh, mặt đơ đơ hiếu kì, cô cũng không hoàn toàn tin tưởng Kenji lời nói, vì những gì Kenji nói quá kì bí, dẫu vậy không hoàn toàn nghĩa là tin tưởng một phần.

"Thế giới này không có bất cứ vật gì ta cần,đất nước này cũng vậy chân chính quý báu nhất báu vật chính là cô đấy."

"Ta? ta chỉ là một người bình thường, Kenji-sama ý ngài là? "

"Bất kể thế nào, cô còn sống vậy loại người dưới sự chỉ đạo một cách nào đó, dù theo hướng cực đoan hoặc là như hiện tại, rồi nó sẽ phát triển lớn hơn mà thôi, đừng khinh thường bản thân mình.

Hoàng tộc các ngươi, chân chính mối lo ngại không phải là bên ngoài kẻ địch hoặc là thần dân, mà cần đề phòng nhất là người trong nhà...tranh quyền đoạt lợi... Những thứ này ta thấy qua quá nhiều, từng có thật nhiều thời gian ta quá chán ghét con người ngay cả khi ta là một phần tử trong số chúng, tạo hóa sinh ra con người có trí tuệ cao chủng loài, cho loài người biết cách sinh tồn cùng đối mặt với mạnh mẽ chủng tộc khác, đặc ân đối với con người quá lớn, nhưng như vậy vẫn chưa đủ... Lòng tham giống loài nào cũng có...ích kỉ giống loài nào cũng có... Độc ác giống loài nào cũng có... Nhưng tất cả đều kém xa con người, tất nhiên đó không phải nói tất cả, nhưng đa số là vậy."

Kenji nói, Calca trầm mặc. Bởi vì những gì Kenji nói đều chính xác, hổ giữ không ăn thịt con nhưng loài người lại làm được... Có nhiều lúc ngẫm nghĩ lại, loại người so ác quỷ còn thêm đáng sợ.

Thứ đáng sợ nhất không phải ác quỷ, ác ma, thần thánh... Thứ đáng sợ nhất chính là lòng người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play