“Ta biết để trở thành đệ tử của Huyết Nguyệt đại nhân là cả một vấn đề, không phải tự nhiên mà sau bao nhiêu năm làm vương bỗng nhiên Huyết Nguyệt đại nhân có một đệ tử như vậy”
Phải nói là hắn có tài năng, một kẻ trông tầm thường mà chẳng hề tầm thường như dáng vẻ bề ngoài.
“Chủ nhiệm nói gì vậy, ta không hiểu”
“Hazzzz…!” Huyết Cơ thở dài
“không có gì, mà năng lượng chiến binh của ngươi có vấn đề gì vậy”
(Năng lượng chiến binh, một cách gọi khác của mức độ năng lượng)
Nhanh chóng Huyết Cơ chuyển sang vấn đề khác, biết bao người cũng như hắn, rất hâm mộ kẻ như Huyết Nguyệt
“Ta cũng không biết, năng lượng chiến binh của ta không được ổn định, bỗng dưng mất, nhưng rồi một thời gian nó sẽ tự động quay trở lại”: Quang Minh nhanh chóng suy nghĩ ra một cách để trả lời với tình huống hiện tại, hắn không thể tùy tiện tiết lộ lý do năng lượng của mình cạn sạch chỉ trong một đêm.
“Hửm! vấn đề này không phải lần đầu tiên xảy ra, nhưng là một trường hợp hiếm gặp, ta biết rất ít về vấn đề này, cái này ta chắc phải để nghiên cứu sau”.
“Ngày hôm nay trò đã đánh bại một học viên tinh thần cấp 4, trong khi đó năng lượng chiến binh của trò chỉ bằng không, chênh lệch về sức mạnh của cả 2 giống như người lớn và em bé vậy”.
Thật không ngờ chênh lệch về sức mạnh của cả 2 lại lớn như thế, Quang Minh thầm nghĩ.
Trong quá trình giao đấu Quang Minh thấy được kẻ địch có sức mạnh vô cùng trâu bò, hắn đã dùng đá đánh nhiều đòn mà mãi tên quái vật dị hợp ấy mới gục xuống.
Còn lý do tại sao hôm nay Quang Minh có thể chiến thắng được kẻ mạnh hơn mình, chỉ Quang Minh hiểu điều đó hơn bất kỳ ai khác.
Quang Minh là một người xuyên không, từ thế giới cũ của hắn, tuổi thơ từng bị bắt nạt, lên Quang Minh luôn có một khát khao sức mạnh cho tới lúc lớn lên, vì khao khát ấy, hắn đã tham gia luyện tập được một chút võ công, sau đó nhiều chuyện liên tiếp xảy ra hắn đã phải chinh chiến nhiều cuộc chiến khốc liệt khiến kỹ thuật chiến đấu của hắn ngày càng được tôi luyện. Những ngày đầu của Quang Minh tới Chung Cực thế giới này, hắn đã liên tục chiến đấu với những con thú dữ, mỗi sinh vật đều có đặc điểm thế mạnh của riêng mình, Quang Minh vẫn chiến thắng. Chính bởi những điều ấy sức mạnh của Quang Minh không nhiều, nhưng một kẻ gà mờ trong cách đánh nhau không thể chạm được vào người Quang Minh, rồi dần từ từ bị Quang Minh đánh bại.
“Trò không muốn nói cũng được, theo thông tin từ Huyết Lãnh đại nhân cung cấp, trò có mức năng lượng tinh thần chiến binh cấp 9, tuy nhiên nó đã mất đi, kẻ mà trò đã đánh bại hôm nay là một thành viên của nhóm cuồng sát, nhóm đó sẽ không tha cho trò, nhất định chúng sẽ trả thù”.
“Không sao thưa chủ nhiệm, nếu chúng muốn trả thù thì ta cũng không còn cách nào khác”. Quang Minh thẳng thắn đáp.
“Ngươi định làm gì vậy, năng lượng chiến binh của ngươi đã mất, ngươi có đủ tự tin với sức mạnh hiện tại của mình có thể đánh bại nhóm cuồng sát”
“Ta không tự tin điều đó”.
Huyết Cơ ngồi sụp xuống ghế, bàn tay đặt lên trán day day giữu trán, một biểu hiện vắt óc xuy nghĩ, sau một thời gian im lặng giữa cả hai con người, Huyết Cơ lên tiếng.
“Với tư cách là chủ nhiệm của trò ta sẽ yêu cầu trò đi du ngoạn một thời gian, mong sao trong thời gian đó sức mạnh của trò có thể hồi phục, theo đúng như những gì trò nói. Ta có quyền được làm điều mình muốn để đẩy mạnh thực lực những học viên đặc biệt của mình”.
“Điều đó có ổn không”.
Nếu điều đó là bình thường thì Huyết Cơ đã không phải vắt trán mà xuy nghĩ, nên Quang Minh mới có câu hỏi như vậy.
“Không ổn, nếu như sau quá trình du ngoạn ấy, học viên không tăng thực lực, không có sự phát triển, chủ nhiệm sẽ bị đuổi việc, thậm chí là bị bắt giam, nếu có vấn đề xảy ra với học viên”.
“Vậy ta phải cố gắng rồi, cảm ơn chủ nhiệm Huyết Cơ đã đặt cược vào ta như vậy”.
“Ta còn có thể làm gì khác, nếu ngươi ở lại học viện có thể ngươi sẽ bị giết, nếu ngươi bị giết, kết cục của ta có thể tốt hơn sao.?”
“Để đảm bảo an toàn cho chuyến du ngoạn, hai tên hay đi cùng ngươi sẽ cùng ngươi trên chuyến hành trình”.
“Vậy được, ta đồng ý’
“Tuy nhiên ta vẫn có thắc mắc ta sẽ đi đâu”
“Kiếm Sơn!” Huyết Cơ giơ một ngón tay lên.
Kiếm Sơn, tương truyền có một câu truyện rằng…
Khoảng 100 năm về trước có một vị kiếm thánh thượng cấp chiến binh, thanh kiếm của ông có tính chất thanh tẩy mọi tội lỗi của các kiếm sỹ, sau khi ông qua đời, thanh kiếm được chôn cất ở một nơi đặc biệt tại một ngọn núi bí ẩn. Sau này các kiếm sỹ đã tìm được thông tin của ngọn núi đó và đặt tên cho nó là Kiếm Sơn.
Tuy nhiên câu truyện về Kiếm Sơn vẫn chưa kết thúc, sau này đã có một kiếm sỹ tìm được thánh kiếm, nhờ sức mạnh của thánh kiếm mà kiếm sỹ cũng đã trở thành một thượng cấp chiến binh, ông uy danh hiển hách mang nhiều chiến công lớn cho đất nước Hoàng Long này, ông từng lập ra lễ hội thanh tẩy cho các chiến binh xấu số, bằng cách chôn kiếm của họ tại kiếm sơn. Sau này càng nhiều người biết đến Kiếm Sơn, nhiều kiếm sỹ họ tự mang kiếm của mình đến đó để chôn cất, một số mang kiếm của đồng bạn đã mất của mình mong tìm được giải thoát khỏi tội lỗi. Tại đây cũng có nhiều cuộc chiến sinh tử của các kiếm sỹ giải quyết ân oán chính mình, cũng làm mồ tự chôn mình cùng thanh kiếm.
Chính vì vậy, ngày nay kiếm sơn chất chứa hàng triệu các thanh kiếm khác nhau nhiều thể loại, người đến đây lịch luyện cảm ngộ về kiếm cũng rất nhiều. Nhưng không một ai tới lấy hay thu thập những thanh kiếm ở đây đi, vì họ sợ những lời nguyền hay tội lỗi trên những thanh kiếm ấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT