Sau âm thanh quen thuộc của Ma Phương là 1 chuỗi tiếng rống gào ghê rợn.
Ực!
Lâm Thần nuốt nước bọt trên trán cũng lấm tấm mồ hôi rồi, từ tiếng vọng của đám cổ thú Lâm Thần khẳng định đám này không yếu hơn đầu cổ thú tam giai lúc trước.
Song với nhiệm vụ từ Ma Phương đưa ra Lâm Thần càng thêm hi vọng hào hứng hơn là hoảng sợ, hắn cất bước nặng nề tiến vào thông đạo. Lâm Thần đi khoảng chừng 1 dặm đường liền bắt gặp 1 cánh cửa, trên cánh cửa có 1 lỗ khảm. Quan sát lỗ khảm Lâm Thần phát hiện có thứ vừa với lỗ khảm đó...........là CỔ HẠCH.
Lâm Thần do dự lấy 1 khỏa cổ hạch màu kim vừa vặn là khỏa hạch Lâm Thần thu hoạch lần trước, đặt khỏa hạch vào lỗ khảm trên cửa đá điều bất ngờ liền đến.
ẦM! ẦM!
Cánh cửa thu khỏa hạch vào trong sau đó 1 cái bệ đá lù lù xuất hiện, trên bệ đá có 1 thanh đao tỏa ra kim sắc chói rọi. Ánh mắt Lâm Thần dán trên thanh kiếm nội tâm bừng động.
- B...bảo khí! Là 1 thanh đao bảo khí!
Phải biết pháp bảo được gọi là bảo khí có giá trị phi thường quý, phàm khí pháp khí cũng phải xếp sau bảo khí, chỉ có những tu tiên giả đạt cảnh giới Nguyên Anh mới có tư cách sở hữu.
Cầm thanh Kim đao trên tay Lâm Thần cảm nhận linh khí cường đại truyền vào cơ thể thông qua thanh đao, thanh đao tỏa kim quang chói rọi sáng rực cả thông đạo. Lâm Thần cảm nhận thanh bảo khí 1 cách trọn vẹn nhất, hắn vung đao mà không truyền chân khí vào.
VÙ!!
Âm thanh như xé gió, đao quang chém phăng mặt đất tạo nên vết hằn nhưng bức tường thông đạo lại không chút vết trầy xước.
- Đao tốt! Đao tốt! - Lâm Thần hoan hỉ.
Nhưng chưa thôi phấn khởi cách cửa đá vững chắc chuyển động.
Ầm! Ầm! thanh âm vận chuyển ồn ào như 1 cỗ cơ quan cũ kĩ.
Cánh cửa đá mở rộng lộ ra gian phòng to lớn bên trong, Lâm Thần không do dự tiến vào tay vẫn nắm chắc thanh kim đao. Vừa bước khỏi cánh cửa âm thanh ầm ầm lại động, chậc, cánh cửa tự động đóng lại.
Độ cảnh giác được đẩy lên cao nhất, các giác quan vận chuyển 1 cánh mãnh liệt không bỏ qua bất kì 1 dị động nào.
Vụt! ánh quang như thiểm điện nhắm ngay vị trí cổ Lâm Thần cắt xuống.....
Lúc này bên ngoài các đại diện môn phái đã tập người đông đủ đứng trước 1 tòa phủ, tòa phủ này là phủ thành chủ lúc trước của Cổ Lân Thành nơi này cũng vừa vặn là nơi bắt nguồn của các vết nứt lớn.
- Ngũ trưởng lão hạnh ngộ! Vạn Hoa Tông chúng ta tổng cộng có 8 người đều là Kết Đan tu vi trở lên. - nữ tử tên Trúc Thanh đại đệ tử tông môn cung kính.
- Bọn ta Cự Kình Tông 9 người!
- Kiếm Các có 6 người!
- Hắc hắc, chư vị đến sớm nhỉ! - giọng cười này không ai khác là của Tạ Đỉnh Khiêm, hắn dẫn theo đội ngũ đông đảo hơn hẳn các thế lực còn lại.
Ngũ trưởng lão nhăn mặt, bản thân t cũng không ưa gì tên công tử bột này lắm nhưng vì thân là 1 trưởng bối và y cũng có chút giao tình với Đào Hoa Lâu lâu chủ Tạ Thiên Thành. Y phát hiện đội ngũ đi theo Tạ Đỉnh Khiêm thật không kém nhưng phổ thông cũng chỉ là phổ thông hầu hết đều là Kết Đan tu sĩ sơ kì trung kì.
- Được rồi! Nếu mọi người đã đông đủ ta cũng không thêm chậm trễ nhưng ta phải nói trước 1 khi đã đồng ý làm đồng minh thì phải giúp đỡ nhau khi ngộ nguy hiểm tất nhiên Ngũ lão ta sẽ dẫn đầu, nhưng bất cứ ai có ý đồ sai biệt đừng trách ta vô tình!
Lời nói cuối cùng Ngũ trưởng lão hiển lộ 1 ít khí tức làm mấy vị đứng đầu kia khẽ rét run.
- Chậc! Tu vi của Ngũ trưởng lão thật thâm bất khả trắc! - Trúc Thanh lẩm bẩm.
Đội ngũ nhanh chóng tiến vào phủ thanh chủ nơi có thông đạo sâu xuống lòng đất.
Lâm Thần giờ khắc này mồ hôi máu trộn lẫn rơi vãi khắp sàn, một khoảnh khắc trước dù tránh hiểm được đòn đánh bất ngờ của cổ thú canh giữ hầm mộ nhưng vẫn thụ 1 vết cào qua mắt khả năng quan sát bị ảnh hưởng mạnh.
Lâm Thần huy đao nhanh như chớp bổ về phía cái bóng, không một chiêu thức nào được vận dụng hoàn toàn chỉ là phổ thông 1 đao bổ xuống.
Roẹt!
Đao mang cắt vào không khí nện xuống sàn ầm ầm!
Vụt! lại đến......
Lần này kinh nghiệm hơn Lâm Thần vận dụng không gian chi lực tránh 1 đòn. Từ trong không gian giả được tạo Lâm Thần cuối cùng cũng quan sát được thứ tấn công mình........ 1 bộ móng vuốt 4 ngón thật to cái nào cái nấy sắc bén dài ngoằng cả mét.
Lâm Thần trở ra không gian hắn liền nắm vài khỏa Dạ Minh Châu vung vãi ra 4 góc tức thì ánh sáng rực lên lộ ra 1 đầu quái thú to cao cả trượng, toàn thân lông lá tứ chí chống đất như hổ đuôi dài ngoằng phe phẩy ánh mắt huyết lệ đăm đăm con mồi.
Lâm Thần mỉm cười gian ác, hai mép kéo dài tới mang tai ánh hắn trợn trừng con quái thú như 1 kẻ điên.
Đao mang chớp động lập lòe chém tả hữu, lần này không phải là phổ thông ra đòn mà là đao chiêu Lâm Thần vừa ngộ trong khoảnh khắc sinh tử.
- SONG NHẬN!
Đao mang này cực kì uy lực bởi do 1000 tầng chân khí Lâm Thần đều rót vào đó. Lâm Thần trong giây phút sinh tử tương giao hắn đã thấy được nhiều thứ mà người bình thường có tìm kiếm cả đời cũng đừng mong tìm ra.
Hắn thấy được đại đạo đang xoay chuyển rất cân bằng trật tự không 1 chút pha trộn hỗn tạp. Tương ứng với sự xoay tròn cân bằng của đại đạo sinh vật được sinh sống yên bình vô lo ưu tư nhưng cho đến khi........
Ý thức của Lâm Thần khao khát được sống hắn muốn thoát khỏi sinh tử được sắp đặt bởi số mệnh. Vòng tròn đại đạo gia tốc xoay tròn mãnh liệt, phần Âm lấn sang Dương và Dương lại lấn sang Âm. Hai màu bạch sắc hỗn độn trộn lẫn nhau tạo nên sức mạnh pha hủy kinh thiên động địa mà không có bất kì 1 sự che chắn nào có thể cản lại. Thế giới sống tinh thần đảo loạn, động đất, núi lửa, sóng thần bùng nổ hủy diệt mọi sự sống.
Và cũng ngay khoảnh khắc mọi thứ trong thế giới quan tinh thần bị hủy diệt hoàn toàn linh hồn của Lâm Thần đã gặp được Ma Thần Bàn Cổ và tái sinh cuộc sống mới.
Lâm Thần cũng vì giây phút đó nên hắn đã chọn Quang Ám hai hệ tạo nên Âm Dương linh căn.
Và trong đao chiêu này Lâm Thần đã lần đầu tiên thành công vận dụng sức mạnh hủy thiên diệt địa đó. Tổng cộng chỉ có 2 luồng đao mang được chém ra nhưng 2 đao lại được truyền vào hai loại chân khí Quang Ám riêng biệt tạo nên chữ X Song Nhận cuồng bạo mà đi.
Đầu cổ thú thật không rõ nó xem thường đòn tấn công của Lâm Thần hay bị dọa sợ cho không thể nhúc nhích, nó đứng phỗng như trời trồng ngắm nhìn Song Nhận Hắn Bạch tuyệt đẹp bay đến.
ROẸT!
Tựa như cắt đậu hủ 1 dạng thân thể của nó không lấy bất kì sự chống chịu nào có thể địch lại. Song Nhận cắt gọn cơ thể của đầu cổ thú nhưng không 1 chút suy yếu vẫn bay thẳng va vào vách tường phía sau.
ẦM!!!
Âm thanh lần này đặc biệt chấn động mãnh liệt rung động cả thông đạo còn ảnh hưởng 1 cơn dư chấn truyền lên mặt đất. Đến cả Lâm Thần cũng bị dọa bởi uy lực khủng của nó, hắn đặt đít lên mặt sàn ngồi phỗng xuống thở dốc từng hơi. Tâm tình cực kì chuyển biến tốt nhưng cũng không tránh được độ hư nhược sau đòn tấn công đó, để thi triển Lâm Thần buộc vận toàn bộ chân khí vào đó nên hư nhược sau sử dụng là phải có thể gọi Song Nhận là đòn sát thủ áp hòm của Lâm Thần bây giờ.
Thân thể đầu cổ thú tiêu tán rớt lại khỏa cổ hạch Hắc sắc, là cổ hạch Ám thuộc tính, Lâm Thần mỉm cười vui vẻ thu lấy chiến lợi phẩm của mình. Đây là khỏa hạch có tác dụng nhất trong 3 con cổ thú hắn đánh giết, lần thứ nhất Kim cổ hạch, thứ 2 là Thổ cổ hạch lần này lại là Ám cổ hạch.
Gian phòng đá lại lộ ra cánh cửa tiến vào gian phòng tiếp theo, Lâm Thần hào hứng không thể đợi được đến lúc đem cổ hạch đổi lấy bảo bối tiếp theo.
.........................................
Lúc này trong thông đạo đá tất cả tu sĩ nằm rạp mặt đất run rẩy, họ vừa bước vào được 1 chút liền 1 cỗ dư chấn mãnh liệt đánh sập lối vào thông đạo cũng bị đất đá lấp đi méo mó. Dù không ai bị thương nhưng tinh thần của mọi người đều bị 1 phen hù té đái.
Nếu Lâm Thần chứng kiến cảnh tượng này hắn sẽ cưới phá lên, việc hại mấy tu sĩ chánh đạo là việc làm Lâm Thần thoải mái nhất.
.............................
[ Chủ nhân: Lâm Thần.
Linh căn: Âm Dương.
Tu vi: luyện khí cảnh 1000 tầng
Sức mạnh: 156.
Linh hồn lực: 0.
Nội lực: 1000
Nhanh nhẹn: 55 ]. Ma năng: 35
** Mấy đạo hữu donate cho tui với! không thì bấm like cái cũng được! Xem chùa bị dính tâm ma ráng chịu nha!*****
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT