Trên giường, Chu Lâm Na chủ động cởi quần áo của chính mình, duy nhất trên cơ thể chỉ còn một cái áo ngủ mỏng màu đen, cô ngồi trên người Hách Liên Tuyệt, mà hắn nằm đó mặt không chút thay đổi nhưng có thể nhìn ra được cơ bản tâm tư hắn không ở nơi này..
Dáng người lả lướt có chút hứng thú, hơn nữa lại hé ra một khuôn mặt tuyệt mỹ, những thứ đó đều có trên thân thể của cô nên không có người đàn ông nào mà chống lại được sự dụ hoặc đó
Khoé miệng mỉm cười, cánh tay mảnh khảnh chậm rãi cởi áo của hắn, Chạy? cô không tin, cô đã chủ động như vậy thì làm sao hắn không động tâm không phản ứng được…
Hạ thân, mặc duy nhất chiếc quần tam giác nhỏ màu đen, ngồi trên đĩnh, cảm giác được nó phản ứng, cái mông nhỏ nhắn chậm rãi dịch chuyến, sau đó cọ cọ ma xát vào nơi mẫn cảm của hắn..
Nâng mâu, chạm đến khuôn mặt anh tuấn của Hách Liên Tuyệt, kỳ thật cho dù hắn có yêu cô nhiều hay không chỉ cần hai người bên cạnh cô sẽ làm cho hắn phải điên cuồng..
Trên người như có loại ma lực, làm cho cô nhìn khuôn mặt của hắn, cũng vô pháp quên, không thể vứt bỏ, tổng cảm người đàn ông này khôg thuộc về mình, chính là cô vẫn muốn giữ bên mình, vô luận là dùng biện pháp gì…
Cúi người, đôi môi của cô chậm rãi hôn từng chút từng chút một trên thân thể hắn, đối với người nhiều kinh nghiệm như cô thì trên giường cô chính là cao thủ, cô biết khách như thế nào để khơi dậy dục vọng của một người đàn ông
Hách Liên Tuyệt nhắm mắt lại, mãn đầu ốc đều nghĩ đến lời nói của Trình Mộ Thanh, dần dần suy nghĩ trở lại năm năm về trước..
“Trình Mộ Thanh…” Không nhịn được hắn gọi tên Trình Mộ Thanh
Cũng đang lúc khơi dậy dục vọng của hắn, Chu Lâm Na nghe được, trong nháy mắt như bị sét đánh nâng con ngươi nhìn hắn..
Hắn như thế? đang cùng lúc làm cái chuyện ân ái cùng cô mà kêu tên người khác? Còn lại là Trình Mộ Thanh
Chu Lâm Na như bị con dao nhỏ từng chút một cắt vào da thịt, Trình Mộ Thanh … chỉ cần nghe đến tên này, trong con ngươi ngập tràn sự ghen tị, lửa giận
Hách Liên Tuyệt chỉ có thể thuộc về một mình cô! Một mình cô!
Lúc này, Hách Liên Tuyệt mở mắt, nhìn đến ánh mắt oán giận của Chu Lâm Na, bỗng nhiên giật mình vừa rồi hắn cũng không ngờ lúc mình làm chuyện này lại kêu tên Trình Mộ Thanh..
Chu LÂm Na dừng một chút, một đôi con ngươi thống khổ cùng thất vọng, sau đó tiếp tục cúi người
Hách Liên Tuyệt, chỉ có thể là của cô!
Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương 65
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT