Những ngày về sau, mọi chuyện lại trở về như bình thường. Gặp nhau cũng
chỉ lướt ngang qua nhau, không nói lời nào. Nigi dù đã đỡ đau buồn hơn
trước, nhưng với cô, vết thương trước còn khá sâu, vẫn để lại trong cô
một cái gì đó khó chịu lắm. Còn Fuu, bề ngoài cứ tỏ ra lạnh lùng thế
thôi, chứ thật ra trong lòng, không biết từ khi nào đã cảm thấy khá là
lo lắng cho Nigi. Những lần vô tình gặp nhau, phải nói đúng là anh cố
tình gặp cô, rồi làm như vô ý, đi lướt qua, chỉ để được biết rằng, cô có đang mỉm cười hay không. Và, không chỉ là nhìn nhau thế không thôi, Fuu luôn xuất hiện những lúc Nigi cần giúp đỡ. Chính những việc làm đó cũng khiến Nigi cảm thấy có phân cảm động về anh.
Một lần, đi ngang
qua sân bóng rổ, nhỏ bạn cùng bạn Nigi liền mở to hai mắt nhảy tót lên
“Ê Nigi mày nhìn nhìn kìa! Trồi ôi là Fuu đó! Nhìn đẹp trai quá đi
thôi!” Lúc đó, Nigi mới đưa mắt vào nơi Fuu đang vừa nhảy lên làm một cú bật bảng cực đẹp. Quả thật là hình ảnh vừa rồi, trông anh rất là thu
hút. Không chỉ có hai cô nàng, xung quanh cũng có khá nhiều các cô gái
khác nữa lộ rõ vẻ hâm mộ anh chàng đẹp trai này. Nigi cảm thấy khá vui,
khá tự hào nhưng chẳng biết vì sao. Cô mỉm cười nhẹ, nhưng rồi lại ngẩn
ngơ khi thấy một người con gái khác chạy đến chỗ anh, tay đưa cho anh
chai nước lạnh. Fuu không ngần ngại nhận lấy mà còn trông rất thân mật
với cô gái đó nữa. Nigi im lặng, bước đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT