Nigi và Shita thì thi cùng trường, tất nhiên, đó chỉ là kì thi cuối cấp
lớp 10. Còn Fuu, Ayman và Gin, mỗi người một ngôi trường khác nhau ở
trong tỉnh. Mỗi buổi thi một môn. Môn đầu tiên vào buổi sáng xong, một
vài học sinh thì về nhà họ gần đó để nghỉ ngơi, một vài thì tìm kiếm
những cửa hàng đồ ăn tiện lợi để tranh thủ thả lỏng đầu óc. Rồi buổi
trưa chiều lại bắt đầu thi, có đến chiều tối thì ra về.
Các học
sinh rải bước về nhà sau khi vượt qua 2 môn. Người thì mỉm cười, người
thì khóc, người thì trông vô cùng bình thường. Đêm đó, họ chỉ nghỉ ngơi
được một lúc, ngồi lại phải lật mấy trang sách vở ra xem lại bài một
tí.
“Anh thi tốt chứ?” “Ừm, còn em?” “Cũng được hì hì”
“Mày làm bài được không?” “Không mày ơi!! Huhu!! Tao sai tận 2 câu!!!!” “Tao không quen mày”
“Em thi sao rồi?” “Cũng ổn. Còn chị?” “Tốt!”
Ngày hôm sau, họ lại tiếp tục lao vào chiến trường. Với học sinh lớp 10 thì
còn 1 môn thi cuối nữa, với 12 thì là 2 môn. Cũng như hôm qua, lại phải
dậy sớm tất bật chạy đến phòng thi.
Khi cả khối lớp 10 ùa nhau
ra về thì Nigi và Shita phải ở lại để thi thêm phần thi Olympic của
mình. Dự kiến thời gian kết thúc bài thi sẽ trễ hơn khi lớp 12.
Tiếng trống báo hiệu hết giờ vang lên. Nigi vừa bước ra khỏi cổng trường thì
bất ngờ thấy Fuu đang đứng bên kia đường. Mừng rỡ, cô chạy lại “Sao anh
lại tới đây?” “Để rước em” Nói rồi, anh chìa ly trà sữa thơm ngon ra
trước mặt cô. Hai mắt sáng rỡ, Nigi nhận mà không quên thể hiện tình yêu trong sự cảm ơn của mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT