Shita chau mày. Sao lại có thể trùng hợp đến mức có thể gặp nhau hoài
vậy? Shita trông có vẻ bực bội trước sự bất ngờ của Gin khi hai người vô tình va trúng nhau khi đang hòa vào điệu nhạc trên sàn nhảy. Gin đứng
dậy nghiêm chỉnh, ra vẻ mạnh mẽ, không thể lúc nào cũng lộ ra vẻ yếu
đuối trong bản thân mình ra được. Nhếch môi, Shita cười ranh mãnh “Hờ,
lại gặp nhau nhỉ?” “Ừ” Gin đáp lạnh lùng. Đột nhiên, có một cô gái
choàng tay ôm lấy Shita, ngây ngô hỏi “Anh à, ai vậy?” “À, người quen
của anh ấy mà” Thản nhiên, Shita đáp. Cô nàng vẫn mở to đôi mắt long
lanh “Thế à? Chào?”. Như một phép lịch sự, Gin chào lại. “Cô đẹp quá!”
“Thế à, tôi cảm ơn” Gin không ngần ngại nhận lời khen từ cô nàng đối
diện. Shita xoa đầu cô gái đang ôm ấp lấy mình đó, nhẹ nhàng bảo “Lát
nữa anh quay lại nhé! Anh muốn tiếp người quen một chút!” “Anh phải
nhanh đấy nhé!” Cô ta ra vẻ nhõng nhẽo, rồi cười và hôn lên má Shita một cái nghịch ngợm. Đợi cô ta bước đi, Gin đứng khoanh tay, ra dáng một
người tiền bối “Có ai nói cậu biết là cậu chưa đủ tuổi để vào đây vui
chơi không nhỉ?” “Vâng vâng, chỉ cần đưa tiền nhiều hơn một chút là được thôi” “Qua cổng bình an à?” “Đúng, cũng đã mấy ngày rồi” “Xem ra cậu
già trước tuổi rồi đó” “Cảm ơn chị đã khen” Hai người họ đấu khẩu với
nhau, không ai chịu thua ai.
“Tôi nghĩ cậu nên quay lại với cô ta đi” Gin cảm thấy khá ư là khó chịu khi
nói chuyện với một đứa nhỏ tuổi hơn mình mà lại vô cùng cứng đầu. Cô
thấy đau nhói khi nhìn thấy cậu ta là lại nhớ tới cảnh tượng ngày hôm
đó, ngày mà cả hai say xỉn rồi cùng nhau “vận động” đến ngây ngất. Điều
đó khiến cô cảm thấy khá mất mặt. Bị đuổi, nhưng Shita trông chẳng có gì là xấu hổ. Cậu tiến lại gần sát cô, ra vẻ lãng tử “Sao vậy? Ghét tôi
đến vậy sao?” Không hề nao núng, Gin vẫn cứng cỏi “Tại tôi sợ người ta
đợi cậu lâu rồi đâm ra giận thôi” “Ôi chả sao. Cô gái chỉ là gái bao
trong Bar này thôi!” “Thế à?” Đột ngột, cậu ôm lấy eo cô “Đúng vậy, thế
nên,...” “Này cậu...” Không biết từ đâu, một cánh tay khác, đầy sự giận
dữ, kéo tay Shita ra khỏi Gin. Shita giựt tay lại “Làm gì vậy?” “Xin
lỗi, nhưng chạm vào cô gái của người ta là không hay đâu” Một giọng nói
mạnh mẽ đến ấm áp. Gin không mấy bất ngờ khi biết người vừa giúp mình là Joyce, sau bao lần bị cô ngó lơ đi, anh vẫn dõi theo cô à? “Ồ thế à,
xin lỗi nhé!” Shita quay lưng bước đi, bàn tay nắm chặt đầy tức giận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT