Tưởng tượng lúc nào cũng tươi đẹp và nhiều hi vọng, nhưng thực tế thì bao giờ cũng trái ngược.

Ở trước mắt cô giờ này, là một người đàn ông chững chạc, điềm tĩnh. Mặc trên mình cái quần thun màu đen và áo thun màu trắng rất đơn giản. Nhưng nếu nhìn kỹ lại thì thấy rất thanh lịch và tinh tế, bởi chất liệu vãi thật sự khác biệt so với những bộ đồ mà cô từng thấy, trên tay anh ta thì đang chăm chú nhìn cái máy tính bảng như đang nghiên cứu vấn đề gì đó. Với thân hình vừa phải không mập, không gầy, nhìn tổng thể từ trên xuống dưới cũng không cao, không lùn. Nói chung, người này theo cô đánh giá ở mức tương đối ở khuôn mặt thôi, còn lại thì cảm thấy rất bình thường. Điều này lại làm tiểu đào hơi hụt hẫng và thất vọng. Cô nghe nhiều người nói rằng, ông chủ tương lai này rất đẹp trai, và cực kỳ phong độ, có rất nhiều chị em phụ nữ thích anh ta vô cùng. Chắc chắn là họ hâm mộ đến phát rồ rồi, làm gì được như vậy, cô cứ cúi cúi đầu xuống thầm nghĩ.

Minh Hoàng tiến tới trước mặt Gia Lâm, không biết hai người này nói chuyện gì, mà thấy Gia Lâm khẽ liếc nhìn cô, ánh mắt uy nghiêm lướt qua làm cô sợ hết hồn. Cô cũng không phải lần đầu làm việc, phải biết rằng cô đã giúp việc cho rất nhiều người giàu rồi. Nhưng đa phần họ rất thân thiện, đôi khi tốt bụng còn giúp đỡ cô nửa, còn người đàn ông này làm cô cảm giác bất an, thân hình giờ này run không thể diễn tả được. Mới đây, cô cứ nghĩ rằng mình trúng mánh, có được công việc may mắn và sắp có cuộc sống tốt đẹp, đã thế Tiểu Đào mới vừa tính toán là nên chuẩn bị mua xe hiệu nào, mua thêm cái tivi, to thật là to cho ngôi nhà mái ấm của mình. Cô cắn răng cay đắng thì thấy cái quét tay của Minh Hoàng vẫy gọi:

" Đây là ông chủ, tới đây chào đi "

Tiểu Đào nhanh chóng bước đến chỗ hai người, cô biết rằng giờ phút này không cho phép cô yếu đuối. Cô đã có rất nhiều năm thâm niên trong công việc này, đã từng trải qua rất nhiều đắng cay trong nghề, đây cũng không phải lần đầu, để có thể làm việc tại một nơi như thế này là không hề dễ dàng. Hít một hơi thật sâu Tiểu Đào ngẩn mặt lên nhìn Gia Lâm, lời nói và hành động vô cùng dứt khoát.

“ Chào ông chủ”

Gia lâm nhìn về lại hướng Tiểu Đào, dường như có vẻ hơi bất ngờ nhưng rồi lại khẽ cười không nói tiếng nào. Còn Minh Hoàng thì giật mình sợ thon thót, anh sợ làm Gia Lâm khó chịu rồi lại bắt anh cất công đi kiếm người lần nửa. Con người anh rõ ràng làm việc gì cũng được, chỉ có cái đi kiếm người giúp việc quá nhiều lần, thì cảm thấy công việc này nhàm chán vô cùng. Có lẻ anh chỉ phù hợp với nghiên cứu và khảo sát mà thôi, bởi vì anh là trùm mấy cái đó. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, Minh Hoàng tức ghê gớm, rõ ràng lúc đầu tưởng cô ta bắt đầu biết sợ rồi, thấy cũng thật thà làm anh thấy mình thật nhỏ mọn và hẹp hòi. Giờ thì anh cũng chỉ biết thở dài: “ Chắc không qua được nỗi một tháng rồi “.

Không nói lời nào, nhưng Gia Lâm lại đánh giá người phụ nữ trước mặt, không hiểu sao anh lại thấy Tiểu Đào rất chất phát và cá tính. Ở trước mặt anh, đa phần nhiều người giúp việc thích xua nịnh và giả tạo để lấy lòng với chủ. Người khác thì không biết thế nào, chứ riêng anh thì không bao giờ qua mặt anh được. Đó chính là lí do anh có cảm tình với Tiểu Đào đôi chút.

“ Cô tên gì? “. Gia Lâm nói.

“ Thưa ông chủ, Tôi tên Phương Tiểu Đào”. Tiểu Đào nhẹ nhàng trả lời.

“Uhm, tôi đã đọc qua hồ sơ của cô, thấy cũng tạm được, tuy nhiên làm việc ở đâu thì tôi không cần biết, nhưng làm việc ở đây thì phải tuân thủ quy tắc, cô hiểu chưa?”

Nghe tới đây Tiểu Đào mới nhớ một loạt các quy tắc mà Minh Hoàng đưa, cô cũng chỉ mới đọc lướt qua thôi mà thấy nhiều khũng khiếp, không hiểu là quy tắc đâu mà lắm thế. Nhưng có một quy tắc rất rõ mà Minh Hoàng nhắc đi nhắc lại vô cùng quan trọng là cái ngăn tủ trong bàn làm việc của anh ta là tuyệt đối không được đụng vào. Trong đó có két sắt cảm ứng nhiệt bảo vệ, cũng như toàn bộ giấy tờ quan trọng.

Tiểu Đào nhớ ra vội vàng trả lời:

“ Dạ tôi nhớ rồi”

“ Còn nửa, tôi thấy tôi cũng không lớn hơn cô bao nhiêu tuổi, kêu tôi bằng anh là được rồi, không cần phải lúc nào cũng ông chủ, ông chủ”.

“ Dạ”

Sau khi nhắc nhở xong, Gia Lâm đứng dậy đi vào trong phòng, để Minh Hoàng ở lại hướng dẫn chi tiết cho Tiểu Đào, chuẩn bị ngày mai bắt đầu công việc. Chỉ dẫn một hồi xong, Minh Hoàng không quên quay đầu lại nhắc nhở cô trước khi ra về:

“ Này, từ nay cố gắng làm việc, nói chuyện nhẹ nhàng với ông chủ thôi, biết chưa!, đừng có mà như lần đầu gặp tôi là cô chết chắc đấy”.

“ Biết rồi, tôi sẽ cố gắng làm việc “. Tiểu Đào ngoan ngoãn trả lời.

“ À, ngày mai nhớ dậy sớm hơn ông chủ, anh ta hay thức dậy sớm đi tập thể dục, nên hay để ý lắm, có rất nhiều người giúp việc trước đây hay lề mề buổi sáng, và rồi kết cục thì cô cũng biết rồi đó, nấu một món khai vị, và hai món chính thế là đủ rồi, tôi về đây”. Tiếp xúc với Minh Hoàng không lâu, Tiểu Đào cảm thấy anh ta không tệ, rất là đàng hoàng và biết quan tâm người khác, vì thế thái độ của Tiểu Đào cũng dần dần rất mến người đàn ông này.

Bước vào căn phòng của mình, Tiểu Đào giật mình nhận ra ở đây đúng là thiên đường, hai mắt choáng ngợp, thở vào thôi cũng thấy khó khăn, cô cứ cười cười như một người điên, chạy nhảy quanh căn phòng dang hai tay hết ôm rồi sờ từ giường tủ, bàn ghế, tủ lạnh, máy lạnh.. Nhìn phong cách trang trí căn phòng, Tiểu Đào cũng tự hiểu ra rằng đúng là nhà của tỷ phú có khác, đây là ngôi nhà đẳng cấp nhất mà cô từng làm việc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play