“ Chàng trai trẻ, không nên vọng tưởng có thể chèo cao. Mau cầm lấy số tiền này rồi tránh xa con gái ta. Nếu không.... hậu quả cậu tự chịu.”
Một người đàn ông tuổi trung niên,khuôn mặt lãnh đạm, toàn thân tỏa ra khí thế uy nghiêm khiến người ta không khỏi dâng lên kính sợ, ông nhìn đối diện mình đang ngồi một người thanh niên nói. Trong giọng nói mang theo sự uy hiếp cùng cảnh cáo, ai đều có thể nghe ra được. Ông rút ra một tờ chi phiếu, ghi lên một hàng dài con số sau đó đẩy đến trước mặt người thanh niên kia
Thanh niên lẳng lặng nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên kia, không chút mảnh may để ý đến hành động của đối phương.
“ Chú Lan, bọn cháu là thật lòng....”
“ Chê ít sao, xem ra miệng của cậu cũng không hề nhỏ. Như vậy đi, lại tăng thêm trăm triệu nữa, cậu có thể hài lòng rồi chứ.”
Người trung liên được gọi là chú Lan không kiên nhẫn nghe người thanh niên nói xong, đặt bút lại là kí một tấm chi phiếu đẩy đến trước mặt hắn. Thanh niên không còn bình tĩnh như trước nữa, hai tay hắn nhịn không được nắm thật chặt, bờ vai run lên nhè nhẹ. Cố gắng đè nén âm thanh, ánh mắt kiên định nhìn thẳng chú Lan.
“ Cho dù chú có cho cháu trăm tỉ câu trả lời của cháu vẫn không thay đổi. Cháu sẽ không rời xa cô ấy, vì vậy xin chú tác thành cho. Cháu xin phép.”
Nói rồi thanh niên liền đứng dậy cúi đầu rồi quay người bỏ đi. Ngồi trên ghế sopha, chú Lan nhấm nháp tách trà trong tay, một bên nói với vệ sĩ đứng đằng sau.
“ Trăm tỉ, cậu nghĩ mình có giá quá rồi. Đã rượu mời không uống, lại muốn uống chút rượu phạt ta liền giúp cậu một tay.”
Chú Lan phất tay ra hiệu cho vệ sĩ sau lưng. Người kia liền khom mình hô.
“ Rõ, ông chủ.”
Nói xong vệ sĩ liền rút ra điện thoại, thì thầm một hồi sau đó thu lại, một lần nữa đứng sau lưng chú Lan bất động.
Nói đến người thanh niên kia, sau khi rời khỏi biệt thự nguy nga của chú Lan liền một mạch trở về nhà. Hắn lại không biết ngay khi hắn rời đi không lâu thì có một chiếc xe rời đi căn biệt thự kia, hướng đi cũng chính là hướng về phía hắn.
Ngay khi thanh niên chuyển hướng đi vào một con hẻm nhỏ, chiếc xe kia cũng dừng lại, vừa đúng chặn lại một đầu của con hẻm. Từ trên xe tràn xuống năm sáu người toàn thân mặc đều là đồ đen, dường như sợ mọi người nhầm tưởng họ là xã hội trắng vậy. Trong tay mỗi người đều mang theo hung khí, chạy nhanh vây lấy thanh niên kia. Một người trong đó quát.
“ Hạo Nhiên, cho rằng có thể lừa được tiểu thư liền có thể một bước lên mây hay sao. Nói cho ngươi biết, chèo cao thì ngã đau. Anh em... lên, cho nó một bài học.”