Cả lũ bạn đầy hào hứng nhìn Thomas ném bay con yêu tinh đi xa mất hút. Fred vội vàng xáp lại, lấy tay quàng qua cổ, anh nói với giọng đầy hào hứng:
- Đó là ma pháp gì vậy? Dạy cho bọn này đi. Có nó sẽ dễ dàng hơn…
Fred nháy mắt với nó. Thomas nhanh chóng hiểu ý. Đối với 2 anh em sinh đôi thì con mẻo Norris và Peeves quả thực là hai trở ngại vô cùng to lớn. Đặc biệt là con yêu tinh Peeves, rất khó có thứ gì có thể khắc chế được nó.
Hermione tiến lên, cô nói:
- Hai người không thấy bây giờ không phải lúc à?
Ron lên tiếng hưởng ứng:
- Đúng vậy. Em rét run người rồi.
Thomas gật đầu, không khí ở giữa đám hồn ma này cũng khiến nó không thoải mái.
Tạm biệt ngài Nick Suýt Mất Đầu, với lý do trở về làm bài tập, cả lũ chạy khỏi tầng hầm. Cả 6 người nhanh chóng chạy ngược lên hành lang thắp toàn nến đen ban nãy.
Ron dẫn đầu hướng về cầu thang dẫn lên đại sảnh. Nó nói với giọng tràn trề hi vọng:
Đột nhiên, Harry đứng khựng lại. Hermione đâm sầm vào nó. Cô lên tiếng:
- Cậu làm sao thế Harry.
Cả bọn quay sang nhìn Harry. Nhưng cậu ta có vẻ hoảng loạn. Harry nói:
- Mọi người không nghe thấy gì sao?
- Nghe cái gì cơ?
Harry ngơ ngác, bên tai nó vẫn là âm thanh sắc bén, lạnh lùng và khát máu mà nó nghe được lần trước ở trong văn phòng của Lockhart.
Harry úp tai vào tường, nó thuật lại những gì nghe được với đám bạn nhưng họ ngơ ngác nhìn lại Harry. Thomas là một ngoại lệ, nó đang nhắm mắt lại, đôi mày cau chặt như đang suy nghĩ điều gì khó khăn lắm.
Giọng nói nhỏ dần bên tai của Harry. Chủ nhân của giọng nói đã bò lên phía trên. Harry đang tự hỏi, làm sao mà kẻ đó có thể, hay là hắn là một hồn ma lên mới có thể đi xuyên qua tường.
Cả bọn tiến sát lại, Harry suýt nữa trượt ngã, trên sàn có một vũng nước lớn. George nhanh chóng tóm được cánh tay Harry, giúp nó thoát khỏi tình trạng trật vật. George lên tiếng:
- Cẩn thận.
Khi tất cả tiến lại gần, họ lập tức nhận ra cái thứ đang dính lủng lẳng bên dưới dòng chữ. Mrs Norris, con mèo của lão Filch, bị treo cái đuôi trên cán đuốc.
Ron nói:
- Chúng ta lên rời khỏi chỗ này ngay thôi.
Harry do dự:
- Sao chúng ta không thử coi xem có thể giúp được cho nó chút gì không?
Ron đáp lại một cách ngao nhán:
- Tin mình đi. Sẽ chẳng tốt lành gì khi chúng ta bị phát hiện ở đây đâu.
* * *
Thomas lao nhanh theo hướng mà con Tử Xà di động. Những bức tường chắn lối đi khiến cho công việc truy đuổi trở lên vô cùng khó khăn. Chỉ một thoáng thôi mà đã 3 lần Thomas suýt mất dấu Tử Xà.
Nhanh chóng xuyên qua Đại Sảnh đường. Thomas chạy theo con quái thú đến lầu 2. Con mèo của gã Filch, Mrs Norris, từ đâu nhảy ra. Thomas đá nó một phát văng ra một góc. Con mèo gào lên một tiếng ra một góc.
Nhìn con mèo chạy đi, Thomas phiền muộn, nó đã mất dấu con Tử Xà. Thomas không bỏ cuộc. Nó quyết định đi thẳng tới nhà vệ sinh nữ để kiểm tra.
Nhà vệ sinh hoàn toàn trống vắng. Thậm chí con ma Myrtle cũng không có mặt. Thomas thở dài, ra về tay trắng thực khiến người khó chịu.
* * *
Mấy người đang tính rời đi thì những tiếng ầm ầm vang lên từ Đại Sảnh đường. Bữa tiệc đã kết thúc. Hai đầu hành lang họ đang đứng vang lên rầm rập tiếng bước chân cùng tiếng cười nói của hàng trăm học sinh các nhà.
Đám đông học sinh úa vào từ cả hai đầu hành lang. Tiếng cười nói lắng xuống khi đám người phát hiện ra con mèo bị treo ngược trên tường. Đám đông dồn lên trước để quan sát cảnh tượng kinh dị đó. Harry, Ron, Hermione cùng với Fred và George đứng tách biệt khỏi đám người.
- Con mèo của ta! Con mèo của ta! Chuyện gì đã xảy ra với Mrs Norris của ta?
Mắt lão long lên, bên trong đó như chứa cả một ngọn núi lửa. Lão nhìn qua Harry, hét:
- Mày! Chính mày! Mày đã giết con mèo của tao! Mày giết nó! Tao sẽ giết mày! Tao sẽ…
- Argus!
Gs Dumbledore đã tới hiện ttrường theo sau ông là các giáo viên khác. Trong khoảnh khắc, Gs Dumbledore lướt qua đám Thomas và tách con mèo Norris ra khỏi cái cán đuốc.
Gs Dumbledore nói:
- Đi với tôi, Argus. Mấy trò nữa, các cậu Potter, Weasley và cô Granger. Cả con nữa Thomas.