Thomas, Harry và Hermione di chuyển về khu vực chỗ đứng của đồng đội. khi chúng đặt chân ổn định, chỗ đứng dâng lên cao giữa phòng, tạo thành một nơi có góc rộng để quan sát toàn cảnh trận chiến và có thể ra tay cứu nguy một cách thuận tiện nhất.
Ron vẫn chưa tiến vào bàn. Nó cần sắp xếp cho những lá bài trong tay, lá GR mà Thomas đưa cho nó cần có chiến thuật cụ thể để sử dụng cho hợp lý. Không phải cứ mạnh là vứt bừa ra được. Kinh nghiệm âm chết vô số lá bài GR của Thomas đã cho Ron biết: GR không phải vô địch.
Phải mất hơn mười phút để Ron điều chỉnh lại chiến thuật cho bộ bài. Nó chọn lấy 42 lá bài tham chiến, không ngẫu nhiên mà bộ bài chuẩn là 40 lá, quá ít thì không có đủ để hoàn thành chiến thuật, quá nhiều thì chả ai biết tỉ lệ rút vào lá mình cần sẽ thấp đến đâu.
Ron tiến về bàn đấu, nó đã sẵn sàng. Một trận đấu với đầy hạn chế, nguy hiểm và áp lực thế này nhìn theo một cách tích cực sẽ là kinh nghiệm đầy quý báu cho sự nghiệp bài thủ của nó sau này.
Thomas, Harry và Hermione đứng trên bục cao quan sát Ron tiến vào bàn đấu, tinh thần của chúng căng đét như dây đàn. Thomas nắm chặt đũa phép để có thể ra tay bất cứ lúc nào. Harry chồm về phía trước như để có thể quan sát gần hơn, tay nó đang siết chặt lan can. Hermione nắm chặt hai tay và bắt đầu cầu khẩn gì đó.
Ron đã bước lên sàn, nó đặt tấm UC lên cái đài bên cạnh, cái đài tiếp nhận thẻ rồi chìm xuống. Một âm thanh lạnh băng vang lên:
- Trận đấu bắt đầu!
Thủ vệ là kẻ đi trước, nó là một con rối hình người.
Một lá bài được tung ra ở thế phòng thủ, sàn đấu bắt đầu chuyển động, từng dòng cát chảy hội tụ về trước mặt con rối. Chúng xoắn lại, nhô lên cao rồi bắt đầu biến hình.
Một tiếng thét dài vang lên, một chiến binh hình thể to lớn với phù văn đầy người xuất hiện, trên tay cầm một cây đàn, sau lưng treo phân biệt một chiếc búa và một cái thuẫn, trên người khoác da thú. Có thể nói là tổ hợp quái dị vô cùng.
"Chiến binh vô danh": UR 6*
Atk: 1400
Def: 1600
Nói đến thì cũng thú vị. Bốn học viện có phong cách chơi bài rất khác nhau. Ở Gryffindor, mọi người rất chuộng dòng chiến binh, ngay cả Gs McGonagall cũng không ngoại lệ. Slytherin, rồng, quái thú, thiên thần, … nói chung là hoa lệ và cao quý - dễ chết; thành tích tệ nhất 4 nhà. Ravenclaw, đây là nơi của bài phép, bài dung hợp, bài combo,... là loại yêu cầu chiến thuật cực cao; chỉ cần có cơ hội họ sẽ kết thúc ván bài trong 1 lượt đi. Còn nhà chồn, đủ mọi thể loại bẫy, phép, bài UR có hiệu ứng đầy âm hiểm luôn sẵn sàng tiếp khách.
Khởi đầu có vẻ thuận lợi. Harry quay sang nói với Thomas:
Ron xử lý quân bài GR ẩn trong một nốt nhạc. Nó quá may mắn khi có bài khắc chế ngay lượt đầu. Tuy nhiên, từ những lượt sau sự may mắn đó gần như biến mất.
Sau 20 lượt đi, điểm gốc của Ron còn lại 500 điểm, con rối thủ vệ còn 1200 điểm. Trên người Ron cũng tràn đầy vết xây sát do tránh né những đòn tấn công từ đám quái vật. Lúc này, Ron rút ra một lá UR, lá bài mà chưa có một lần nào bị thay thế trong xấp bài của nó: "Phù Thủy Thời Gian".
Cả lũ hồi hộp nhìn theo chiếc kim đồng hồ, nó gần như sẽ quyết định thành bại của ván bài. Thế nhưng lần này, vận mệnh đứng ở bên kia chiến tuyến. Lá bài đã tự sát và mang theo tất cả hi vọng của chúng xuống mồ.
Ron úp 3 lá bài và kết thúc lượt của mình. Hiện giờ nó đang một mình đối diện với 3 con quái thú có atk lần lượt là 1700, 1850 và 2200. Và như Thomas biết thì Ron đã dùng hết lá chắn phản đòn.
Thomas nắm chặt đũa phép, nó sẽ can thiệp bất cứ lúc nào. Hai lá bẫy đầu tiên được kích hoạt. "Xiềng xích bóng tối" và "Thần chú lục tinh mang" đã ngăn chặn hai con quái nhỏ; nhưng con quái atk 2200 vẫn còn đó và lao về phía Ron.
Thomas giơ đũa phép, nó chuẩn bị bảo vệ Ron khỏi đòn đánh của con quái đầu trâu đang cầm cái vồ to tướng. Ngay khi Thomas tính cho Ron một cái màng "Protego" thì một tiếng gầm đánh đoạn nó:
- Dừng tay, Thomas!
Đó là tiếng của Ron. Ngay sau đó, nó bị con quái đánh văng đi xa cả chục mét. Cái áo choàng của Thomas đã giảm lực sát thương đáng kể nhưng Thomas đã thấy rõ tay trái của Ron đã bị đập gãy, cái ống tay áo rách ra một mảng lớn và máu đang chảy loang lổ dọc theo tay của nó.
Hermione hét lên, Harry lảo đảo lùi về sau - chúng nhìn thấy Ron nằm bất động trên sàn. Kẻ duy nhất còn đứng vững là Thomas, tuy nhiên hai bàn tay khẽ run đang chứng minh chủ nhân của chúng không bình tĩnh như vẻ ngoài. Có điều Thomas đã phát hiện ra điểm gốc của Ron vẫn chưa về 0, lá bài bẫy thứ 3 của nó đã giúp giữ lại 100 điểm gốc.
Khi cả đám đang muốn nhảy xuống thì Ron đã tỉnh, nó chỉ bị sốc nhẹ. Ron loạng choạng đứng dậy, nó hô lên:
- Đừng xuống đây. Mình còn chưa có thua.
Hermione hét lên:
- Dừng lại đi Ron! Cậu sẽ chết mất!
- Vớ Vẩn! Nhìn mình lật kèo đây. Rút bài!
Bánh xe vận mệnh tiếp tục chuyển vần. Ron ra bài:
- "Bình tham vọng" - rút thêm 2 lá bài nữa.
- Triệu hồi đặc biệt "Kỵ sĩ bóng đêm"
(UR 6*: Atk: 2200. Def: 1800)
(Cho phép triệu hồi đặc biệt khi số quái trên sân của phe ta ít hơn đối thủ 2 đơn vị)
- Úp 1 lá bài. Sử dụng bài phép hồi sinh "Thiên sứ song sinh"
Nữ tư tế trong đền thờ thần quang minh, được ban phúc bởi thần lực của ngài.
Quang minh bảo hộ: Miễn dịch mọi bẫy phép.
Quang minh chúc phúc: Khi lên sân, loại bỏ tất cả bài trong khu bẫy phép của đối thủ.
Kẻ đại diện cho ánh sáng: Khi có mặt trên sân, tất cả quái thuộc tính ám giảm 500 công thủ, thuộc tính quang tăng 500.
Thánh tài: khi lên sân loại bỏ 3 lá bài quái ngẫu nhiên trên sân của đối thủ.
* * *
Lần đầu tiên mấy đứa được chứng kiến lá bài này. Sự mạnh mẽ của GR được thể hiện vô cùng rõ ràng. Hiện giờ là lượt tấn công của Ron, lá bài đã thay đổi cục diện trận đấu trong chớp mắt.
Theo hiệu lệnh của Ron, nữ tư tế giơ cao quyền trượng. Tia sáng chiếu thẳng vào con rối thủ vệ và kết thúc trận đấu.
Ron xụp xuống, nó đang run rẩy ôm cánh tay. Nó đã thắng nhưng lấy cái giá trọng thương làm đánh đổi.
Thomas dẫn đầu nhảy xuống bục, Hermione và Harry bám sau. Hermione hai mắt đẫm lệ. Cô khóc suốt từ lúc Ron bị con quái đánh văng. Thomas nhanh chóng làm phép trị liệu cho Ron. Nó quay sang nói với Harry và Hermione:
- Hai cậu đi tiếp, mình sẽ đuổi theo ngay.
Harry gật đầu rồi cùng Hermione lao đến cửa tiếp theo, tụi nó đã kẹt ở đây quá lâu. Thomas tiếp tục công việc. Ron bị thương nặng hơn nó tưởng.
- Lá GR thuộc về mình.
Ron nói với Thomas cùng vẻ cười cợt hiện ra trên mặt. Nó vô cùng hài lòng với trận đấu hôm nay. Không riêng lợi ích thu được sau trận đấu, chỉ riêng sự khẩn trương, căng thẳng khi đối diện với đám quái vật thực thể cũng khiến nó cảm thấy say mê hơn xa những trận đấu thông thường.
- Hiện tại nó đã là của cậu. Mình sẽ đi đến cửa kế tiếp, cậu mất máu hơi nhiều nên sẽ phải ở lại đây. Cẩn thận!
Ron gật đầu, nó biết thời gian đã vô cùng cấp bách. Thương binh như nó lên ở lại, nó đã làm rất tốt những gì có thể rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT