Theo lời dặn của ông Đăng, Trường đến công ty, ngồi chờ hai mươi phút, chuông điện thoại của Trường vang lên, thấy số lạ, Trường rụt rè hỏi.

_Xin hỏi ai đấy…??

_Cậu là Trường đúng không…??

Nghe giọng của một người đàn ông, Trường nhíu mày.

_Tôi là Trường, nhưng ông là ai…??

_Tôi là người được bố cậu nhờ gặp mặt cậu…!!

Trường gật gù.

_Ra là thế, ông được bố tôi nhờ ông làm gì…??

_Chúng ta có thể gặp mặt nhau được không…??

_Được nhưng ở đâu…??

_Quán cà phê Bồng Lai được chứ….??

_Mấy giờ…??

_Nếu cậu rảnh chúng ta có thể đi ngay bây giờ…??

_Tôi rảnh, nếu thế hẹn gặp ông ở đó trong ít phút nữa…!!

_Tôi chờ cậu…!!

Cúp máy, đóng cửa phòng làm việc, lẽ ra Trường muốn nói chuyện với Diễm nhưng vì công việc do ông Đăng nhờ Trường làm, Trường không thể không đi, thở dài, Trường bước vào thang máy, bấm nút xuống tầng trệt, lấy xe, Trường lái xe đến quán cà phê Bồng Lai, ngồi chờ một lúc, một người đàn ông trung niên xuất hiện, ông ta hỏi.

_Cậu là Trường….??

_Vâng…!!

Ông ta cười.

_Xem ra tôi đã tìm đúng người…..!!

Chìa tay, ông ta nói.

_Chào cậu, tôi là Phong – đối tác của công ty cậu….!!

Trường mỉm cười nói.

_Chào ông….!!

_Cứ gọi tôi là chú Phong, nghe cậu gọi tôi là ông có vẻ già quá….!!

_Vâng….!!

Trường hỏi.

_Không biết chú tìm cháu có việc gì….!!

Kéo ghế, ông ta ngồi xuống, rất lịch sự ông ta bảo.

_Chúng ta gọi cà phê, sau đó vừa thưởng thức cà phê, vừa bàn công việc, cậu thấy thế nào…??

Trường cười.

_Vâng…!!

Cả hai gọi cà phê, ông ta chọn cà phê sữa, Trường chọn cà phê không đường, Trường đã uống nó cách đây chín năm rồi, Trường thích vị đắng của nó, vì vị đắng của nó giống như cuộc đời của Trường, đầy cay đắng, đầy đau khổ, đầy thù hận. Nhấm một ngụm cà phê, Trường trở về con người lạnh lùng, tàn nhẫn ban đầu, mọi nỗi đau, hối hận dường như tan biến, bây giờ trong đầu Trường chỉ vang lên hai từ trả thù mà thôi.

Chìa ra một tập hồ sơ trước mặt Trường, ông ta nói.

_Đây là hợp đồng của công ty cậu, tôi hy vọng tôi và cậu có thể hợp tác ăn ý với nhau…!!

Trường cười.

_Chú tìm nhầm người rồi, cháu không phải là người có quyền quyết định việc này, chú nên tìm người có khả năng hợp tác với chú, cháu chỉ là trợ lí của công ty thôi….!!

_Nhưng người mà tôi muốn hợp tác là cậu, vì chuyện này khá đặc biệt nên chỉ có cậu mới có thể giúp được tôi…!!

Trường không hiểu nên hỏi lại.

_Chú nói gì, cháu không hiểu ý của chú, cháu là trợ lí của công ty, cháu chỉ trợ giúp công việc kinh doanh, làm ăn của công ty còn những việc khác cháu không tiện xen vào…!!

Ông Phong nói thẳng.

_Tôi muốn đạp đổ công ty Hải Thịnh, từ lâu ông Hải luôn là cái gai trong mắt của tôi, nên lần hợp tác này chỉ là một cái bẫy mà thôi…!!

Nhấp một ngụm cà phê, Trường cười.

_Tại sao chú nghĩ, cháu sẽ giúp chú….!!

_Đơn giản vì bố của cậu nói tôi có thể tin vào tài năng của cậu…!!

Trường thở dài.

_Xem ra bố cháu đã nói hết những gì cần thiết cho chú biết, nếu đã thế cháu cũng không cần phải dấu giếm nữa, đúng là cháu đang có ý định làm công ty Hải Thịnh phải bị phá sản, làm ăn thua lỗ, dự án lần này rất lớn sẽ là một cơ hội tốt cho cháu thực hiện điều đó….!!

Do dự Trường nói.

_Nhưng bây giờ hơi khó để làm được điều đó vì cổ phiếu của công ty trên thị trường đang tăng mạnh, có quá nhiều người đang mua nó, chúng ta không dễ để ra tay vào thời điểm này…!!

Bưng tách cà phê, ông Phong cười khẩy.

_Việc đó cậu khỏi lo, tôi và bố cậu đã bàn tính cả rồi, chúng ta không thể đánh trực diện nhưng có thể dùng mẹo…!!

_Ý của chú là….??

Ông Phong cười thật to.

_Cậu bắt đầu hiểu ý của tôi rồi đấy, bố cậu đúng là nói không sai, cậu rất thông minh…!!

Trường khiêm tốn đáp.

_Chú đừng khen cháu quá, cháu không chịu nổi đâu…!!

_Cháu thật sự là một người rất có tài chú tin lần này chúng ta sẽ đánh bại được công ty của ông Hải…!!

_Cụ thể kế hoạch của chú và bố cháu là gì…??

Ông Phong đáp.

_Cổ phiếu của công ty Hải Thịnh sở dĩ vẫn còn bán được là vì họ tin vào tài lãnh đạo của ông Hải, nếu chúng ta tung tin ông Hải đang bị bệnh, ông ta có thể chết bất cứ lúc nào, cháu thì nghĩ thử xem liệu người ta còn tin nữa không….??

Trường gật gù.

_Đúng là cao chiêu, không ngờ cách này mà chú và bố cháu cũng nghĩ ra được…!!

_Mấy ngày nữa công ty hai bên sẽ chính thức kí hợp đồng, chú muốn bài báo đó được đăng ngay ngày hôm nay, vì nhỡ đâu ông Hải có thể tỉnh ngay bây giờ thì kế hoạch của chúng ta sẽ bị lỡ dở..!!

_Chú nói phải, chú định nhờ tờ báo nào đăng….??

_Kinh tế, báo mạng, cháu nghĩ sao…??

_Cháu thấy rất hay…!!

Ông ta bảo Trường.

_Cháu cầm hợp đồng này về nhà nghiên cứu đi, nếu có sơ hở chỗ nào, cháu nói ngay cho chú biết.

_Vâng, cháu sẽ cố….!!

Đứng lên, ông Phong nói.

_Có gì chúng ta sẽ liên lạc lại sau, nếu ngồi đây lâu chú sợ người ta sẽ nghi ngờ…!!

Ông Phong ra về, cách hai bàn có một người đàn ông đội mũ kín đầu, ông ta giả vờ đọc báo nhưng thực ra ông ta đang quan sát hai người, ông ta đã lén quay lại cảnh hai người nói chuyện, ghi âm lời nói của hai người, Trường và ông Phong vẫn không hay biết gì cả. Uống nốt ly cà phê, cầm tập hồ sơ, Trường ra về. Chờ cho Trường đi khỏi, người đàn ông lạ đó, mở điện thoại, ông ta bắt đầu gọi điện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play