*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dân chúng Paris luôn nhiệt tình và yêu thích sự lãng mạn, vì vậy văn học lãng mạn phát triển rất mạnh mẽ. Nhạc kịch là cải biên từ văn học, thế nên nhạc kịch phát triển cũng lấy điểm chính là sự lãng mạn.

Dân chúng Paris cũng rất thích nhạc kịch, dù là một gái điếm ở đầu đường cũng có thể đánh giá một hai câu về các vở nhạc kịch, mà còn là đánh giá đúng trọng tâm, hiển nhiên có hiểu biết riêng của bản thân.

Nhà hát Champs-Elysées, với tư cách là nhà hát lớn nhất Paris, khi một vở nhạc kịch mới được công diễn thì chắc chắn khán đài sẽ chật ních. Khi các diễn viên lên sân khấu nhìn xuống, phía dưới cực kỳ đông, không còn một chỗ trống. Mọi người cầm kính viễn vọng trong tay để thấy rõ tình tiết, cũng có thể là để ngắm nhìn các diễn viên yêu thích rõ hơn.



Thỉnh thoảng họ sẽ mang theo một ít đồ ăn vặt đơn giản, thường là phái nữ và trẻ con. Đôi khi họ sẽ cầm hoa tươi ném lên, lúc thì hoa sơn trà, lúc thì hoa hồng.

Ngoài cửa nhà hát có rất nhiều cô gái bán hoa quấn lấy các quý cô quý bà xinh đẹp, hoặc là cuốn lấy các quý ông dẫn bạn gái theo. Các quý ông càng dễ ra tay hào phóng mua hoa hơn phụ nữ.

André từng là một khán giả dưới sân khấu, cậu thích mang theo mứt hoa quả, cầm hoa tươi hợp mắt mua ở cửa nhà hát, và một bộ kính viễn vọng.

Đôi khi bên cạnh cậu sẽ là một nữ sĩ như phu nhân Durand. Bọn họ châu đầu thì thầm, giọng nói nhỏ đến nỗi chỉ có họ mới nghe được, sau đó đợi vở kịch mở màn.

Thế nhưng, tình huống hiện tại hoàn toàn trái ngược.

Thực tế, André không ngại lên sân khấu biểu diễn, điều kiện tiên quyết là cậu diễn một vai bình thường.

Được rồi, câu này còn có nghĩa khác – Ít nhất không diễn nhân vật nữ! Hoặc là một cô gái cực kỳ xinh đẹp!

André mạnh mẽ kháng nghị: “Tôi không đồng ý, kiên quyết không đồng ý! Thậm chí tôi không hiểu gì về Agnès!”

Người bạn trả lời: “Ôi, đừng lo, Agnès chỉ là một cô gái xinh đẹp nhưng ngốc nghếch. Vẻ đẹp của nàng làm kẻ khác đảo điên, người trong đầu nàng lại toàn rơm rạ. Thế nên André, cậu chỉ cần đứng trên sân khấu, dù không nói một câu thì khán giả cũng phải tha thứ cho cậu, cũng phải yêu thích cậu.”

Người bạn ra hiệu, các cô gái ở hậu trường đẩy André lên sân khấu.

Cậu lớn tiếng kêu lên: “Agnès… Ý tôi là Annie, cô ấy không để ý sao?”

Annie vốn là người đóng vai Agnès.

Người bạn hờ hững nói: “À, đừng lo, cô ấy rất vui. Nhìn đằng trước kìa, André bé nhỏ của tôi, cô ấy đang chờ cậu đó.”

André nhìn về phía trước, quả nhiên trông thấy Annie đang cười dịu dàng – Cô đóng vai một nam tước chơi bời trụy lạc nhưng lại si mê Agnès điên cuồng.

Nam tước muốn có Agnès mà không được, từng cố ép buộc nàng.

Thế nhưng tại sao Annie bằng lòng bỏ vai Agnès mà diễn vai nam tước?

“Annie đánh bại các cô gái mới cướp được vai nam tước, tuyệt đối đừng phụ lòng cô gái đáng yêu ấy.”

André ngẩn ra, còn chưa kịp phản ứng đã bị đẩy ra giữa sân khấu. Cậu vừa định rời đi thì các cô gái lập tức bao vây xung quanh, ngăn cản cậu lại.

Màn sân khấu được kéo lại, đèn dưới khán đài tắt đi còn đèn trên sân khấu lập tức bật sáng. André đưa lưng về phía khán giả, những người theo đuổi Agnès nồng nhiệt bắt đầu ca hát, các cô gái ba tầng trong ba tầng ngoài vây quanh Agnès, ngăn cản ong bướm.

Đây không phải là tình tiết cao trào, chỉ là một phân cảnh của vở nhạc kịch. Đa số khán giả trên khán đài đã biết tình tiết vở kịch, vì vậy họ không chờ mong gì nên có phản ứng rất bình thường.

“Agnès?” Isabel đeo găng tay ren cầm chiếc quạt, cô xòe quạt ra che mặt, nhỏ giọng nói: “Cô gái tuyệt đẹp trong vở kịch, có thể so với Helen thành Troy. Nàng là cô gái đẹp nhất thế gian, đủ để khiến thần linh tham dục.”

* Trong thần thoại Hy Lạp, Helen (tiếng Hy Lạp: Ἑλένη – Helénē), còn được biết đến là Helen thành Troy, hay Helen xứ Sparta là con gái của thần Zeus và Leda, chị em của Castor – con thần Zeus – Polydeuces và Clytemnestra – con vua Tyndareus. Trong thần thoại Hy Lạp, nàng được xem là người phụ nữ xinh đẹp nhất thế giới với mái tóc vàng óng như ánh mặt trời, đôi má ửng đỏ, đôi môi nồng nàn màu mận chín, làn da trắng sứ tỏa ánh sáng lung linh mờ ảo và một giọng nói đầy mê hoặc.https://vi.wikipedia.org/wiki/Helen_(th%E1%BA%A7n_tho%E1%BA%A1i)

Công tước Normandie không nói gì, hắn đứng sau lưng Isabel. Giờ phút này, trông quan hệ của họ rất kỳ quái, bởi vì công tước Normandie nhìn như là người hầu của Isabel.

Isabel cười khẽ hai tiếng, giọng nói của cô không êm dịu như những cô gái khác mà có vẻ trầm thấp gợi cảm.

“Đáng tiếc…”

Câu nói bỏ ngang nhưng công tước Normandie đã hiểu ý. “Isabel” rất thích nhạc kịch, từng đi đến Italia và Đức để xem vở kịch này, đáng tiếc không diễn viên nào có thể diễn được Agnès xinh đẹp một cách hoàn mỹ.

Isabel thích nhân vật Agnès này nhất.

Cô hưng phấn quan sát tình tiết của vở kịch mà cô đã thuộc nằm lòng, cây quạt gấp lại, thỉnh thoảng gõ lên bàn như có như không.

Nếu Agnès lần này vẫn không thể làm cô thỏa mãn như trước, có lẽ vị tiểu thư tùy hứng này sẽ không hạ cố đến nhà hát Champs-Elysées nữa.

Dưới khán đài, phu nhân Durand và vị phu nhân bên cạnh trò chuyện như có gai: “Nhìn kìa, Agnès tuyệt đẹp có thể so với Helen, tôi thật khó tưởng tượng có người sẽ diễn tốt vai này.”

“Đương nhiên sẽ không có ai. Bởi vì Agnès không quay mặt về phía chúng ta, ý của tôi là, cho đến khi vở kịch kết thúc, nàng sẽ không xoay người lại.”

Vẻ mặt phu nhân Durand lập tức trở nên khó coi, được cho biết trước tình tiết làm mất đi cảm giác thần bí thật không dễ chịu. Bà không thèm lên tiếng, nhưng cũng biết ả gái điếm bên cạnh có một người họ hàng mới về từ Italia, vậy sớm nghe ngóng tình tiết cũng là chuyện bình thường thôi.

Phu nhân Durand lại nghĩ đến André, thế là bà dùng kính viễn vọng tìm bóng dáng cậu, đáng tiếc tìm một vòng vẫn không thấy.

Lúc này, khán giả bên trái sân khấu bỗng sôi nổi hô lên. Phu nhân Durand nhìn sang, dường như những người bên kia bị chấn động, một đám quý ông và nữ sĩ như chớp mắt mất đi giáo dưỡng mười mấy năm qua, tất cả đều rướn người nhìn về phía sân khấu.

Phu nhân Durand rất ngạc nhiên, bà cũng nhìn lên sân khấu – À, thì ra Agnès quay mặt qua hướng đó.

Trong đầu phu nhân Durand vừa lóe lên suy nghĩ này thì đã thấy Agnès đứng giữa sân khấu xoay người lại, đối mắt với khán giả cả ba hướng, mà các cô gái vây quanh “nàng” đã tản ra, cuối cùng tất cả khán giả và nam tước cũng được gặp Agnès tuyệt đẹp.

Rất nhiều người có phản ứng giống hệt phu nhân Durand, đầu tiên họ sửng sốt, sau đó trong đầu cùng có suy nghĩ, rốt cuộc Agnès đã có dáng vẻ đúng với danh tiếng.

Kế tiếp họ bắt đầu kinh ngạc cảm thán rồi sôi nổi rướn người lên, muốn hướng đến gần sân khấu. May là có người đã đoán được tình huống này nên ra lệnh cho mấy nam hầu khỏe mạnh đi qua ngăn cản đám thân sĩ điên cuồng.

Nhưng cũng không ngăn được sự nhiệt tình của họ, chỉ thấy hoa tươi, mũ của các quý ông, khăn lụa của các nữ sĩ, các loại đồ vật mềm mại xinh đẹp được ném ào ào về phía Agnès đứng giữa sân khấu.

“Nàng” đứng giữa sân hồ, tựa hồ đang giật mình hoảng hốt.

“Nàng” xinh đẹp như vậy, chói mắt như vậy.

“Nàng” là đóa hoa rực rỡ nhất trong vườn hồng, là phượng hoàng bất tử trong lửa nóng, sáng chói mỹ lệ.

“Nàng” mặc váy dài viền hoa tinh xảo mềm mại, khăn choàng dài đến đất và có mái tóc xoăn dài màu đỏ. Mái tóc được chia làm hai chải ra sau đầu, trên vầng trán trơn bóng là viên đá quý tinh xảo, hệt như nữ thần trong thần thoại Hy Lạp. Vành tai nàng đeo đôi hoa tai kim cương có vẻ trị giá đến mấy nghìn đồng franc, cổ và cánh tay cũng đeo trang sức quý giá tuyệt đẹp.

“Nàng” đúng là Agnès chân chính, Agnès bước ra từ kịch bản, yêu nữ mê hoặc chúng thần, quốc vương và các đại thần.

“Agnès! Agnès!”

Các quý ông không còn dáng vẻ thân sĩ lịch lãm nữa mà như biến thành những gã đàn ông thấy sắc là điên cuồng. Thậm chí có nữ sĩ cũng động lòng, dù sao là người đều yêu cái đẹp.

Trái tim phu nhân Durand cũng đập thình thịch liên hồi, bởi vì bà nhận ra “Agnès” trên sân khấu chính là André.

Dù thế nào đi nữa, bà cũng không đoán được sẽ gặp lại André bằng cách này.

Đây thật là…

“Một kinh hỉ lớn.” Isabel cong môi cười.Hết chương 5


Có người thắc mắc vẻ đẹp phi giới tính là gì, vì sao có người k nhận ra đối phương là nam hay nữ, chị Mộc lấy 2 ví dụ trả lời, trên đời có nhiều người như vậy, tui cũng tò mò nên gg xem 2 người này là ai:

Một là Bjorn Andresen, được gọi là thiếu niên đẹp nhất thế giới



Hai là trường hợp của M. Butterfly, người này thì khá nổi tiếng, đã được dựng thành phim, mọi người có thể tham khảo ở đây .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play