Đến khuya, buổi tiệc mới kết thúc, Mục Lạc Anh mệt rã người, nhìn thấy chiếc giường yêu quý, nhảy tọt lên và ngủ mất hút. Một mình Mục Kính Hiên ngồi trước màn hình máy tính, bàn tay nhỏ nhắn linh hoạt gõ, lát sau hiện ra một người phụ nữ, hai người call đó mà, Mục Kính Hiên nhìn người phụ nữ xinh đẹp, nói:"Mẹ nuôi, con nhớ người quá đi".

Trình Tiểu Khuê bị mê hoặc bởi gương mặt này,ánh mắt chiều chuộng:"Vậy con đến đây với ta đi".

Mục Kính Hiên đau lòng:"Không được, mami sẽ rất buồn".

Trình Tiểu Khuê lắc đầu cười:"Tiểu Hiên, không phải con thông minh lắm sao? Nói vài lời ắc mẹ con tự đi thôi".

Mục Kính Hiên nhân cơ hội nói:"Mẹ nuôi, con có chuyện này muốn hỏi người?".

Trình Tiểu Khuê vừa ăn vừa nói:"Con nói đi".

"Người có biết ba con là ai không?".

Thật ra lúc nãy, bé chỉ muốn lừa mami thôi. Đến tên bé cũng không biết làm sao mà tra ra được.

Trình Tiểu Khuê lỡ miệng nói:"Là Mộ Tư Phàm".

Chợt nhận ra gì đó sai sai nhưng đã quá muộn rồi. Trình Tiểu Khuê vò đầu. Trời ơi, Lạc Anh xé sát mình mất.

Mục Kính Hiên vô tư cười, haha biết tên ba rồi còn lại thỳ ok cả.

Mục Kính Hiên không nói gì,ấn nút tắt cuộc đối thoại, để lại Trình Tiểu Khuê ôm một bụng tức.

Mục Kính Hiên tiếp tục gõ vài chữ, màn hình hiện ra hai chữ "thất bại".

Mục Kính Hiên hừ lạnh:"Có mật khẩu".

Mục Kính Hiên hiện lên vài tia bất mãn, tiếp tục đẩy nhanh tiến độ, bàn tay nhỏ nhắn gõ nhanh hơn, người đang đấu với bé là Nhất Chỉ Tư. Anh ta cũng đau đầu gần chết, không biết đối thủ là ai mà ghê gớm phếch.

Ha! Mật khẩu, để nghĩ xem.. A..ngày sinh của mami thỳ sao ta?

Nói rồi,Mục Kính Hiên bấm ngày sinh của cô vào,lập tức màn hình để hai chữ "thành công". Bé ngồi cười cuồng ngạo.

Tiếp tục lướt nhìn thông tin của anh.

Mộ Tư Phàm, 27 tuổi, chủ tịch Phàm thị, bang chủ của Hắc Long. Lạnh lùng, tàn bạo với chỉ số IQ 300/300.Là người đàn ông với hàng trăm cô gái mơ ước đến...

Đã đính hôn với Hứa Mỹ Lệ, tiểu thư Hứa gia. Vào ngày 20 tháng chạp sẽ tổ chức lễ cưới.

Oa! Ba mình là ông trùm Tây Đô. Nhưng cái gì mà hai mươi tháng chạp làm lễ cưới,vậy là một tháng nữa là tới rồi sao? Hừ! Ba à, người chết chắc rồi.....

Sau khi bé xem tất rồi, thỳ màn hình chợt hiện lên một màu đen. Có vài đường trắng, đó là dấu hiệu tư liệu mất đi. Nhưng không lấy làm tức giận, bé hờ hửng nở một nụ cười bí hiểm.

Nhất Chỉ Tư bên kia hối hận muốn chết rồi, để đối thủ xem hết thông tin về anh rồi mới lấy lại được. Mật khẩu cư nhiên lại bị phát hiện.

Nhất Chỉ Tư gọi điện cho Mộ Tư Phàm:"Alo ".

"Thưa bang chủ, lúc nãy có một người lấy đi thông tin của ngài".

"Cái gì? Là ai?".

"Tôi không biết, hắn ta hình như cũng là một hacker ".

"Nhưng mật khẩu là ngày sinh của Mục Lạc Anh, làm sao hắn biết".

"Việc đó tôi cũng đang thắc mắc".

"Được rồi, việc đó tôi sẽ điều tra sau, hiện giờ cậu tập trung vào việc tìm Mục Lạc Anh cho tôi".

"Vâng".

Mộ Tư Phàm ngẫm nghĩ, người mà có thể hơn cả Nhất Chỉ Tư chỉ có Trình Tiểu Khuê, nhưng cô ấy không lí do nào lại điều tra anh. Lại nói, Trình Tiểu Khuê biết rõ anh mà, không lẽ lại xuất hiện một hacker khác xuất thủ hơn.

- ----------------

Hai cho con đối đầu, sắp có kịch vui.....

*^O^* TÌ BÀ PHIÊU BẠC

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play