Edit: Ngân MinnBeta: Tinh NiệmTô Yên vừa đi ra liền thấy Họa Nhu đang đứng ở bên ngoài.
Y phục thuần trắng, tay cầm cây dù, nhìn lên trên đỉnh núi, không biết đang nghĩ gì.
Tô Yên đi qua đó, nhìn Họa Nhu.
Nửa ngày sau, chậm rãi nói một câu
"Mọi chuyện sẽ tốt lên."
Họa Nhu nghe thấy giọng của Tô Yên, quay đầu lại nhìn nàng, ánh mắt trống rỗng dần dần có chút tinh thần.
Thân thể Họa Nhu đơn bạc, giống như chỉ cần có một cơn gió thôi qua sẽ hồn phi phách tán.
Quân Vực đại nhân của chúng ta thế mà lại hiếm khi chia sẻ sự chú ý của Tô Yên cho người khác, hắn đứng đó không tiến lên .
Đam Mỹ Hàidính lấy Tô Yên đánh dấu chủ quyền, ngược lại đi đến bên cạnh, kéo một cái ghế ra, ngồi xuống.
Tiểu Hoa nghi hoặc.
Hơ? Quân Vực đại nhân thay đổi tính nết sao?
Không có khả năng a. Chẳng lẽ ký chủ lén cho Quân Vực đại nhân ăn loại dược gì rồi?
Không phải là làm hỏng luôn đầu óc của Quân Vực đại nhân rồi chứ?
Tiểu Hoa càng nghĩ càng cảm thấy vô cùng có khả năng.
Thật sự không phải là phản ứng của Tiểu Hoa quá lớn, mà tính tình của Quân Vực đại nhân, phàm là những vật còn sống, không phân biệt giới tính, có thể hấp dẫn ánh mắt của ký chủ, hắn đều sẽ ghen đến nổ đom đóm mắt.
Hắn chỉ muốn một ngày 12 canh giờ trong mắt Tô Yên chỉ có mình hắn, hắn mới cam lòng.
Cũng không biết Họa Nhu bị làm sao, ngày hôm qua sau khi chân tướng đã rõ ràng, cũng không tức giận mà giết luôn hai kẻ kia, còn chủ động đến tìm bọn họ, nói rằng chuyện ngày hôm qua là do nàng không tốt, muốn làm cơm trưa cho bọn họ dùng bữa.
Họa Nhu gác cây dù ở góc nhà, xắn tay áo lên, nhìn Họa Thiến Nhi cùng với gã nam nhân kia, cười nói
"Ta đi nấu cơm."
Nói xong liền đi tới phòng bếp.
Hình ảnh đó giống y như lúc Họa Nhu vẫn chưa chết.
Tiểu Hoa rốt cuộc không nhịn nổi nữa, thì thầm hỏi Tô Yên.
"Ký chủ."
"Ừ?"
"Vì sao chị lại muốn giúp Họa Nhu vậy?"
"Đã hứa rồi."
"Nhưng em cảm thấy ký chủ đối xử với cô ta rất tốt a."
Tô Yên trầm mặc một chút, chậm rãi mở miệng
"Trước kia, khi ta bị nhốt lại, có một vị tỷ tỷ luôn trộm đưa đồ ăn cho ta. Sau đó, tỷ ấy chết không toàn thây."
Tiểu Hoa gật đầu
"Đúng ạ!"
Việc này nó biết, ký chủ đã từng nói qua.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép(눈
_눈
) ]Ký chủ vẫn luôn bị nhốt đến năm mười một tuổi, bảy năm trời, vẫn luôn có một vị tỷ tỷ âm thầm đối xử với ký chủ rất tốt.
Tô Yên nói tiếp
"Vị tỷ tỷ đó là bị tướng công lừa bán vào trong đó, muốn độc chiếm số tiền trong nhà của tỷ ấy, sau đó cưới người mà gã yêu cùng hưởng giàu sang."
Họa Nhu làm Tô Yên nhớ tới vị tỷ tỷ kia. Nàng không đành lòng, muốn giúp nàng ấy.
Tiểu Hoa nghe xong liền nhìn về phía Quân Vực đại nhân vẫn đang ngồi vắt vẻo trên ghế
"Quân Vực đại nhân cũng biết chuyện này sao?"
Tô Yên sửng sốt, sau đó nhìn Quân Vực, lắc đầu
"Hắn không hỏi qua, chắc là không biết."
Tiểu Hoa khẽ thì thầm
"Vậy vì sao ngài ấy không tới quấy rối?"
Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói xong, lực chú ý dừng ở trên người Quân Vực, sau đó đi về phía hắn.
Quân Vực vốn đang nhắm mắt ngồi phơi nắng. Cảm nhận thấy có người đang đi tới, mí mắt nhấc lên một chút. Mở miệng hỏi
"Làm xong rồi sao?"
Tô Yên gật đầu
"Ừm"
Hắn không nói thêm gì, tiếp tục nhìn Tô Yên.
Không biết là do hắn quá hiểu nàng, hay là ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Tô Yên quá rõ ràng.
"Tiểu Quai, từ trước tới giờ không phải ta vô cớ gây chuyện. Lúc em bận, ta sẽ im lặng ở bên cạnh em."
Hắn nói lời này, đến cái hệ thống máy móc như Tiểu Hoa còn không tin.
Tô Yên lại càng không tin.
Nam nhân ấm áp không phải kiểu của hắn.
Quân Vực duỗi tay giữ ôm chặt nàng vào trong ngực.