Canh Mạnh Bà - Ai Lam

Chén canh số 5

Mười

Editor: Lạc Tiếu - 25/08/2019

Vắng mặt mấy ngày là do có việc bận:3 Mọi người chờ ta có lâu lắm k:">

Vì bị thu hút, Thanh Hoan nhịn không được nâng mắt nhìn theo Lăng Miếu Thánh Nữ, làm cho Minh Thành Đế thập phần không vui.

Ngày thường phàm là hắn ở bên cạnh, đều có được trăm phần trăm lực chú ý của nàng, hiện tại là gì? Một ả gọi là Thánh Nữ của đám tiểu quốc phiên bang đưa tới mà thôi, có cái gì hấp dẫn? Nhìn ánh mắt giống như mèo nhìn thấy chuột của nàng kìa, sao bình thường không thấy nàng nhìn hắn như vậy?

Bên kia, đáy lòng Lăng Miếu lộp bộp một cái, sao hệ thống có thể... Xuất hiện trục trặc?

Nếu vậy làm sao nàng biết được độ hảo cảm của Hoàng đế đối với mình là bao nhiêu? Nhưng hiện tại sốt ruột cũng vô dụng, việc cấp bách là phải gợi lên hứng thú của Hoàng đế trước, đợi sau khi hoàn thành chuyện tốt với hắn, nàng mới có tâm tư chậm rãi cùng hắn nháo lên.

Không sai, Lăng Miếu đúng thật là Tây Vực Thánh Nữ, nhưng nàng sở dĩ có thể trở thành Thánh Nữ, đều là bởi vì có hệ thống. Khi Lăng Miếu sinh ra đã có ký ức kiếp trước, chỉ là không biết làm sao, bên người đột nhiên có thêm cái hệ thống.

Lúc mới bắt đầu nàng cũng không hiểu cái gọi là hệ thống là gì, nhưng thời gian trôi qua, nhờ có hệ thống mà trở nên xinh đẹp như hoa, được người người yêu thích, thậm chí trở thành Tây Vực Thánh Nữ...... Lăng Miếu dĩ nhiên không muốn rời xa hệ thống này!

Việc nàng phải làm rất đơn giản, chính là hoàn thành nhiệm vụ hệ thống đưa ra: Bắt lấy tâm của Hoàng đế Trung Nguyên, hơn nữa trở thành Mẫu nghi thiên hạ.

Nếu là trước kia, Lăng Miếu cũng không có hy vọng xa vời này, nhưng từ khi có hệ thống, nàng lại cảm thấy không gì làm không được!

Nhờ hệ thống hỗ trợ, Lăng Miếu mới có thể sử dụng tốt thân phận Thánh Nữ, nếu không có lẽ nàng ta đã sớm bị phụ thân tùy tùy tiện tiện gả cho tộc nhân nào đó!

Lăng Miếu có dã tâm, hơn nữa, do kiếp trước là tiểu thư quan gia, nàng ta căn bản coi thường nam nhân Tây Vực. Loại hình yêu chính của Thánh Nữ này là mỹ nam tuấn tú, cao lớn nhẹ nhàng, sao với việc tùy tiện gả cho một tên người Hồ ở Tây Vực, chi bằng trở lại Trung Nguyên, đi tìm rể hiền.

Hệ thống cũng nói, thân thể của nàng là trời sinh danh khí, nam nhân chỉ cần dính vào là không thể cai. Đến lúc đó, Hoàng đế càng sủng hạnh Lăng Miếu, thì sẽ càng thêm mê luyến, mà nàng cũng sẽ trở nên càng xinh đẹp, cứ vậy, vị trí Hoàng Hậu chẳng phải là dễ như trở bàn tay?

Nghĩ đến đây, trái tim Lăng Miếu đã đập bịch bịch bịch. Tuy kiếp trước nàng là quan gia tiểu thư, nhưng chỉ là thứ nữ, trong nhà cũng có tỷ tỷ vào cung tuyển tú, chỉ phong Tần, đã làm cho một nhà bọn họ hưởng thụ bất tận, nếu như mình có thể lên làm Hoàng Hậu......

Thật đúng là cực kỳ hưng phấn!

Từ xa nhìn lại, Minh Thành Đế cũng không phải là hình tượng đầu hói bụng phệ như nàng tưởng tượng, ngược lại anh tuấn cường tráng, dáng người rắn chắc, bộ long bào Minh Hoàng mặc ở trên người có loại tuấn tú phong lưu nói không nên lời.

Lăng Miếu chưa bao giờ gặp qua nam nhân anh tuấn như vậy, chỉ là... Mỹ nhân mặc cung trang ngồi bên cạnh hắn có phải chính là Thục phi như lời hệ thống nhắc tới hay không?

A, Lăng Miếu nàng tới, loại sủng phi như Thục phi này cũng đã tới lúc thoái vị nhường ngôi đi!

Lăng Miếu nỗ lực chớp mắt, cố gắng phát huy kỹ năng [Đôi mắt thu thủy] đến mức tận cùng, nhưng đã chớp đến hai con ngươi nhức mỏi rồi, mà Minh Thành Đế cũng không nhìn qua phía bên này một cái.

Thấy Minh Thành Đế một lòng nhào vào lên người Thục phi, tròng mắt Lăng Miếu chuyển động, trong đầu một bụng kế, nghĩ nghĩ, nàng ta vươn đôi bàn tay tuyết trắng ra, chậm rãi gỡ khăn che mặt xuống, hướng tới Minh Thành Đế thẳng lưng quỳ bái, làm một cái đại lễ.

Rồi sau đó dùng thanh âm lành lạnh kiều nộn nói: "Lăng Miếu bái kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Nói xong, nàng ta nâng trán, chấp nhất lớn mật mà nhìn ngôi cửu ngũ kia.

Thanh Hoan không có tâm tư đi xem phản ứng của Minh Thành Đế, hiện tại hắn đã là vật trong bàn tay, nàng cũng không còn tâm tư bỏ công sức trên người hắn nữa. Cái Thanh Hoan muốn biết nhất, chính là cái gọi là hệ thống kỳ quái trên người Lăng Miếu kia.

Nếu có thể, nàng... Muốn có nó.

Trên cầu Nại Hà luôn chỉ một mình, Thanh Hoan lại không muốn mang theo những người khác bên cạnh, bất luận kẻ nào cũng không muốn. Nhưng nàng cũng sẽ cảm thấy tịch mịch, ngẫu nhiên cũng sẽ muốn có cái gì đó có thể nói chuyện với mình, cái gọi là "Hệ thống" này, nếu nàng có thể được, thật sự rất thích hợp.

Chỉ là...... Không biết hệ thống này rốt cuộc là người hay là cái gì khác?

"Ái! Phi!"

Thanh âm ẩn hàm phẫn nộ của Minh Thành Đế làm Thanh Hoan đột nhiên lấy lại tinh thần, thấy hắn chính ninh mày kiếm nhìn mình, bộ dáng không cao hứng, nàng cũng không biết tên này lại bị sao, "Hoàng Thượng?"

Vẻ mặt mờ mịt vô tội của Thanh Hoan làm Minh Thành Đế có hỏa không chỗ phát, sau một lúc lâu, hắn thở dài, trước mặt bao người kéo nàng vào lòng ngực, sau đó tùy tay vẫy vẫy, ý bảo đám người Lăng Miếu đứng lên, lại cúi đầu cùng Thanh Hoan kề tai nói nhỏ: "Nghĩ cái gì nhập tâm đến mức xem nhẹ trẫm?"

Giai nhân trong ngực cười nói: "Thần thiếp nghĩ nghĩ, vị Thánh Nữ này thật đúng là đẹp thanh lệ mà không dung tục, như hoa như lan, đúng là người Hoàng Thượng thích."

Vừa nghe nàng nói vậy, mặt mũi Minh Thành Đế có chút không nhịn được giật giật, chỉ thấy nàng tuy rằng trên mặt mang cười, ánh mắt lại là rét lạnh.

Minh Thành Đế vội vàng ôn nhu: "Trẫm đối với nàng ra sao nàng cũng biết. Hiện tại trẫm không thích hoa lan, chỉ yêu mẫu đơn khuynh quốc khuynh thành." Vừa nói, hắn còn lặng lẽ dùng ngón tay ngoéo nhẹ lòng bàn tay non mềm.

Thanh Hoan hừ một tiếng, không nói nữa.

Bất luận như thế nào, Lăng Miếu cũng là Thánh Nữ do Tây Vực dâng lên, vì bá tánh, Minh Thành Đế cũng không thể cự tuyệt.

Vì thế, hắn liền tùy ý phong cho nàng làm Lan tần, ban chỗ ở tại thiên điện Cam Tuyền cung. Lăng Miếu lãnh chỉ tạ ơn, trong lòng lại có chút sốt ruột.

Kỹ năng [Đôi mắt thu thủy] này xem như uổng công, xài xong lần này còn phải làm lạnh 24 giờ... Cũng chính là mười hai canh giờ, mất cả một ngày! Nếu như buổi tối Hoàng Thượng lâm hạnh, còn không phải là lãng phí sao!

Vì kế lâu dài, cũng chỉ có thể cầu nguyện Hoàng Thượng có thể mau chóng lâm hạnh mình, nếm đến tư vị kia, từ đó bắt lấy tình yêu của hắn.

Lăng Miếu tâm loạn như ma, đây là lần bất lợi đầu tiên kể từ khi có được hệ thống tới nay. Nghĩ đến đây, trong lòng nàng ta không khỏi liên tục kêu gọi hệ thống, hỏi nó nên làm cái gì bây giờ, nhưng hệ thống chỉ biết nhắc nhở Lăng Miếu về độ hảo cảm của người khác, cũng không nói cho nàng ta bước tiếp theo nên làm sao.

Thôi thôi, việc hôm nay chỉ là ngoài ý muốn, cầu mong đêm nay có thể thừa hoan.

Lăng Miếu nay đã thành Lan tần, vậy thì không còn là Thánh Nữ Tây Vực nữa, Hiền phi nhìn bộ dáng không hề gợn sóng của Minh Thành Đế, trong lòng có chút kinh ngạc.

Loại mỹ nhân như Thánh Nữ này không phải Hoàng Thượng yêu thích nhất hay sao? Chẳng lẽ thật sự bị ả hồ ly Thục phi kia mê hoặc rồi? Lăng Miếu quốc sắc thiên hương như vậy mà Hoàng Thượng ngay cả liếc mắt cũng không thèm nhìn một cái?

Hiền phi nào biết rằng mấy ngày nay Thanh Hoan cùng Minh Thành Đế ở bên cạnh nhau ra sao, nàng ta chỉ nghĩ thấy Hoàng Thượng đại khái đang diễn trò, dù sao cũng là ở trước mặt Thục phi, hắn hẳn không thể trực tiếp biểu đạt ý tưởng chân thật của bản thân, nếu không, khó có thể nói Thục phi sẽ không đố kỵ thành hận, làm ra sự tình khó đoán gì.

Sau khi yến hội kết thúc, Thanh Hoan đi trước một bước trở lại Cẩm Tú cung, nàng bị hệ thống mê hoặc, trong lòng gấp không chờ nổi muốn biết thứ kia đến tột cùng là gì.

Nhưng dù Thanh Hoan triệu hồi ra Nhân Quả thạch, cũng không biết được lai lịch của ""hệ thống"". Trên Nhân Quả thạch như cũ chỉ là những gì nữ quỷ Khuynh Dung từng nói, còn lại những chuyện khác một mực không có.

Cái hệ thống kia......

【 Đinh! Hệ thống hữu nghị nhắc nhở, Hoàng Đế đêm nay sẽ tới Cam Tuyền cung, kiến nghị ký chủ chuẩn bị sẵn sàng 】

Thì ra cách xa như vậy ta vẫn có thể nghe thấy thanh âm kia sao?

Thanh Hoan nghĩ nghĩ, cũng đứng dậy, ra lệnh cho Diệu Thúy thay quần áo cho mình. Dĩ nhiên nàng không thể để Lăng Miếu có bất kỳ cơ hội nào, tuy rằng Minh Thành Đế rất trung tâm, nhưng Lăng Miếu có hệ thống nơi tay, nói không chừng có thể mê hoặc Minh Thành Đế, nàng vẫn nên phòng bị thì hơn. Đối mặt với loại đồ vật không biết như hệ thống, Thanh Hoan quyết không dám thiếu cảnh giác.

Cố ý không mặc cung trang đoan trang, nàng chỉ xuyên một bộ sa mỏng đỏ thẫm, vạt áo phía trước khó khăn lắm mới che lại được bộ ngực sữa no đủ, cái khe rãnh sâu hút kia quả thực có thể làm người ta chết chìm.

Chỉ cần nhìn thấy cái eo nhỏ thon một tay có thể ôm hết kia thôi đã khiến cho người ta có thôi thúc muốn bắt lấy hung hăng va chạm, huống chi phía dưới còn có bộ mông mượt mà cong tròn. Màu đỏ rực làm nổi bật lên làn da tuyết trắng, mái tóc đen nhánh búi lơi, làm nàng có vẻ đẹp lười biếng khác thường.

Không chỉ đám nữ nhân hậu cung kia, ngay cả chính Thanh Hoan cũng rất tò mò, đối mặt với không cốc U lan cùng kiều diễm Mẫu đơn, Minh Thành Đế rốt cuộc sẽ lựa chọn cái nào?

Nàng chậm rì rì đi tới phụ cận Cam Tuyền cung, đi chưa được mấy bước đã nghe thấy thanh âm hệ thống. 【 Đinh! Trước mắt, giá trị khuynh tâm Đế vương trừ 5, kiến nghị ký chủ mở ra kỹ năng [Tam giang xuân thủy huyệt], lập tức thừa hoan 】

Xa xa nhìn lại, liền thấy một bạch y giai nhân hơi mang ưu thương đứng dưới tàng cây hoa mai nhìn lên, đây là mùa hè oi bức, hoa mai lại không nở, cũng không biết Lăng Miếu đang nhìn cái gì.

【 Đinh! Kiểm tra đo lường đã phát hiện có nhân vật nguy hiểm tới gần, thỉnh ký chủ đề cao cảnh giác, thỉnh ký chủ đề cao cảnh giác 】

Nhân vật nguy hiểm...... Là nói nàng sao? Thanh Hoan nghiêng đầu suy nghĩ một chút, quyết định không tiến lên thì hay hơn.

Vì vậy, nàng xoay người, ngược lại đi đến một hướng khác, chuẩn bị vòng qua Cam Tuyền cung, chặn đứng Minh Thành Đế, không cho hắn tiếp cận Lăng Miếu.

Nếu hoan hảo cùng Lăng Miếu sẽ bị nàng ta mê hoặc, vậy thì không cho Minh Thành Đế tiếp cận không phải là xong rồi sao? Quan trọng nhất chính là Thanh Hoan thực cảm thấy hứng thú với hệ thống, cho nên trong khoảng thời gian ngắn nàng sẽ không hạ sát thủ với Thánh Nữ kia.

Kết quả, vừa mới vòng qua Cam Tuyền cung, xa xa nhìn thấy Minh Thành Đế sắp bước tới, nàng lại thấy một bạch y nữ tử.

Hôm nay đây là làm sao vậy, gặp quỷ sao, đêm hôm khuya khoắc một đám không ngủ được ăn mặc bạch y ở trong Hoàng cung đi đi lại lại, có phải đầu óc bị tật hay không? Không phải muốn dọa chết người ta sao? Tuy rằng khoảng cách xa, nhưng Thanh Hoan vẫn liếc mắt một cái đã nhìn ra đó là nữ nhân đã bị phong làm Tài tử - Nhược Liễu.

Đã lâu không gặp, Thanh Hoan suýt nữa đã quên người này. Thật ra gần đây lực chú ý của nàng đều đặt ở trên người Minh Thành Đế, không rảnh bận tâm những thứ khác. Bất quá Thanh Hoan cũng muốn nhìn một chút, lần này, Nhược Liễu còn có thể cùng Lăng Miếu nhất kiến như cố, nắm tay liên minh?

Nhược Liễu không thể với Lăng Miếu có hệ thống thêm vào, cho nên Thanh Hoan thực bình tĩnh nhìn, tùy ý để nàng ta dùng bi xuân thương thu đi câu dẫn Minh Thành Đế, còn mình đứng thật xa xem náo nhiệt.

Diệu Thúy liền không rõ: "Nương nương, ngài không đi nghênh đón Hoàng Thượng sao?"

Thanh Hoan không sao cả nói: "Hắn tất nhiên là tự mình lại đây." Nói xong, đã thấy Đế vương cao lớn kia nhìn thấy mình, nàng liền ngoắc ngoắc ngón tay với hắn như kêu tiểu cẩu.

Minh Thành Đế không nghĩ tới Thanh Hoan sẽ nghênh đón, trong lòng ngọt như uống mật, sao lại chú ý tới mỹ nhân thuần khiết thê lương táng hoa cách đó không xa.

Nhược Liễu bất quá chỉ là một tài tử, chi phí ăn mặc dĩ nhiên không thể so sánh với Thục phi. Trước kia nàng ta đi theo Trần Khuynh Dung, mỗi ngày được ăn ngon uống tốt, phàm là có gì tốt, nàng ta luôn là có một phần, cho nên cũng được dưỡng đến thập phần tinh xảo. Nhưng từ khi thành tài tử, không có Thục phi chống lưng, nàng ta ngay cả son phấn tốt cũng không có, làn da trở nên thật thô ráp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play